Thương Kiến Diệu im lặng nghe Trần Hiền Vũ nói, không hề lên tiếng.
Hắn ngồi ở Trung tâm Hoạt động một lúc rồi trở lại số 196 khu B. Giống như mọi khi, hắn nằm dựa trên giường, chờ tiếng đài phát thanh vang lên.
Không lâu sau, giọng nói ngọt ngào quen thuộc kia lại vang khắp từng tầng của Khu Sinh hoạt:
"Xin chào mọi người, tôi là MC Hậu Di của bản tin giờ tròn, bây giờ là tám giờ tối...
... Vì năm nay khí hậu dị thường, đã có đàn quái vật trên Đất Xám bắt đầu di chuyển...
... Trên vùng hoang dã gần công ty xuất hiện tung tích của Giáo Đoàn Tăng Lữ...
...
... Bệnh tả ở gia súc khu chăn nuôi 59 của Khu Nội sinh thái đã được giải quyết...
... Bộ phận Giải trí quyết định tổ chức trận thi đấu bóng rổ cho nhân viên tại Trung tâm Hoạt động vào ngày nghỉ của tuần này..."
….
Nhoáng cái mà hai tháng đã trôi qua.
Trong thang máy lên tầng 647, Long Duyệt Hồng trong bộ đồ vải tổng hợp nhìn ảnh ngược của mình trên bức tường kim loại của thang máy, làm động tác gồ cơ ngực:
"Loại huấn luyện cường độ cao này thật sự rất có tác dụng nhỉ, tôi cảm thấy có thể một mình đấu được năm tôi của khi mới tốt nghiệp, à không, ba thôi."
Vả lại vóc dáng cũng trở nên khá ổn, khí chất cũng nam tính hơn rất nhiều.
Thương Kiến Diệu nhìn vào kẽ cửa thang máy, nói:
"Haiz, tôi cải tạo gen rồi mà mới được mét 76, dáng vẻ bình thường, thành tích cũng bình bình..."
"..." Long Duyệt Hồng nhất thời không biết nên dùng nét mặt gì để đáp lại nữa.
Anh ta hít vào một hơi thật sâu, rồi thở ra thật mạnh:
"Đúng thật, hai tháng này ngày nào cũng có thịt ăn, sao tôi không cao lên thêm lấy một hai phân nhỉ?"
Trong lúc nói chuyện, hai người ra khỏi thang máy, quen thuộc đi vào căn phòng số 14.
Bọn họ không biết sáng nay sẽ phải huấn luyện cái gì, không xác định là nên thay đồng phục của Bộ phận An toàn hay mặc võ phục để tiện cho việc học võ. Cho nên cả hai chỉ có thể đi tìm Tưởng Bạch Miên báo danh trước, sau đó đi nhà tắm thay đồ.
Lúc này Tưởng Bạch Miên và Bạch Thần cũng đã đến, đang đứng bên chiếc bàn làm việc màu nâu đỏ của Tưởng Bạch Miên, chăm chú quan sát cái gì đó.
"Chào buổi sáng, tổ trưởng!" Thương Kiến Diệu và Long Duyệt Hồng đều đã quen hô to.
Tưởng Bạch Miên ngẩng đầu, vẫy: "Lại đây, lại đây, có chuyện cần nói với các anh này."
Long Duyệt Hồng liếc mắt nhìn Thương Kiến Diệu, phát hiện hình như hắn cũng không rõ có chuyện gì.
Hai người đi tới, thấy một tờ bản đồ mà độ chính xác có vẻ rất thấp đang được trải ra trên bàn làm việc của Tưởng Bạch Miên.
Tưởng Bạch Miên nắm tay lại, khẽ gõ lên bản đồ, cười tủm tỉm nói: "Hạng mục huấn luyện hôm nay là: Huấn luyện thực địa!'
"Hả?" Long Duyệt Hồng kinh hãi hô lên.
Anh ta biết sớm muộn gì cũng sẽ có ngày phải ra huấn luyện thực địa, nhưng thế này thì thực sự là không có chút dấu hiệu báo trước nào, khiến cho anh ta chưa kịp chuẩn bị!
Thương Kiến Diệu không nói gì, nhưng khó mà che giấu được nụ cười trên mặt hắn.
Tưởng Bạch Miên nhìn quanh một lượt:
"Tôi định hai ngày nữa mới bắt đầu, nhưng đúng lúc bên trên giao cho một nhiệm vụ nhỏ, cần đi khu tập trung dân du cư hoang dã đưa con chip thiết bị lọc nước sạch, nên hôm nay chúng ta lên đường luôn thôi. Bạch Thần, cô nói qua mục đích chính và đường đi cho bọn họ đi."
Bạch Thần, vẫn quấn một chiếc khăn màu xám tro trên cổ, một tay chống bàn, tay kia gõ nhẹ lên một chỗ trên bản đồ:
"Đây là thị trấn Kỳ Phong,