Sau khi nghỉ ngơi hai ngày, Trương Tẫn Án bắt đầu hành trình – công chiếu phim điện ảnh.
Có điều lại không phải chạy tỉnh khác phiền phức như Giang Tự Dương, địa điểm làm việc của anh vẫn ở Đại học Z, Bắc Kinh như trước.
Trường Z dù sao cũng là một trường đại học, sẽ không chuyên nghiệp như các chương trình khác, phòng nghỉ chỉ vỏn vẹn vài mét vuông, có hai cái bàn đối diện tấm gương dựa vào tường, ba cái ghế và một cái sô pha.
Trương Tẫn Án mặc đồ tây ngồi giữa ghế, tạo hình đã được sửa soạn xong, chỉ cần đợi khán giả xem xong phim và người dẫn chương trình cue anh lên sân khấu là được.
Kiểu tóc lần này của Trương Tẫn Án rất đơn giản, rẽ ngôi ba bảy, kiểu được ưa chuộng nhất hiện nay, không rườm rà phức tạp hay xấu xí, còn làm mặt nhỏ lại.
Khung xương của Trương Tẫn Án mạnh mẽ, khôi ngô rất hợp với tạo hình như thế này, anh cũng hài lòng dữ lắm.
Trương Tẫn Án nhìn mình trong gương bỗng nhớ đến mái tóc hơi quăn của Giang Tự Dương, nếu lấy mái tóc đó của cậu đặt lên đầu anh...!Ngố hả trời?
Trương Tẫn Án nổi hết cả da gà, không dám nghĩ tiếp nữa.
Khoảnh khắc nhìn thấy Giang Tự Dương anh đã để ý đến mái tóc của cậu, lúc đó anh đã cảm thấy kiểu tóc này hoàn toàn dựa vào khuôn mặt, làm đẹp thì là thiếu niên xinh đẹp như Giang Tự Dương, làm xấu thì là ông Triệu Tứ[28] bị nổ quăn cả tóc.
[28] Một nhân vật trong một bộ phim Trung.
Anh khẳng định trong lòng, cả đời anh sẽ không bao giờ làm kiểu tóc này.
Ngoài phòng nghỉ nhỏ ra cách âm ở đây cũng không tốt.
Phòng nghỉ của Trương Tẫn Án là phòng ở trong cùng, nhưng anh lại nghe được tiếng phim rõ mồn một.
Anh đã thế này, khỏi nghĩ cũng biết tình cảnh của Cố Nhất Nhu ở phòng đầu tiên sẽ ra sao.
Vì vậy lúc chơi trò chơi với Cố Nhất Nhu, Trương Tẫn Án vô cùng có lòng trò chuyện riêng với cô, bày tỏ sự đồng cảm của mình.
[Bạn – Tẫn: Đau lòng cho cô Cố một giây để thể hiện sự tôn kính ha ha ha ha ha ha.]
[Đồng đội – Một Đao Dịu Dàng:...]
Thế là sau mỗi ván, mặc kệ Trương Tẫn Án giết được bao nhiêu mạng, cuối cùng anh đều sẽ chết dưới đao của một người.
Ván thứ tư mới bắt đầu được vài phút, điện thoại Trương Tẫn Án đã từ từ biến thành màu xám cùng với cảnh ngã xuống của nhân vật.
Giữa màn hình ngoài ba cái tên bị Trương Tẫn Án giết ra, còn có một dòng chữ màu đỏ treo bên dưới: "[Một Đao Dịu Dàng] ngộ thương đồng đội [Tẫn], [Tẫn] tử vong."
Lý Cường ngồi bên cạnh hóng từ đầu đến cuối, hết dòm điện thoại lại ngó Trương Tẫn Án: "..."
Trương Tẫn Án bình tĩnh đặt điện thoại lên bàn, uống một ngụm nước.
Vì cài đặt của trò chơi, chỉ có người chơi còn sống mới nói chuyện được, vì vậy điện thoại phát ra giọng của Cố Nhất Nhu: "Ây da, lại ngộ thương gòi, xin lỗi nha."
Trương Tẫn Án cười, gõ chữ trả lời: "Không ngờ mấy hôm không chơi game thôi mà cô Cố đã lạ tay dữ vậy, vầy đi, chị bái em làm thầy, em dạy chị mấy chiêu."
"..." Lý Cường chầm chậm giơ ngón cái lên: "Em dũng cảm quá Trương Tẫn Án."
Trương Tẫn Án: "Cảm ơn đã khen."
Lý Cường: "Nhưng xin hỏi anh cả Trương, em có còn nhớ tí nữa phải lên sân khấu với Cố Nhất Nhu không đó?"
"Em nhớ chứ." Trương Tẫn Án gửi cho Cố Nhất Nhu một câu "Off đây" rồi thoát trò chơi.
"Em không sợ gặp em ấy, ẻm băm em ra à?" Lý Cường cũng xem như quen biết Cố Nhất Nhu, cô gái này trông thì yếu đuối nhưng thực ra biết Karate, trên Weibo hay đăng ảnh luyện tập của cô, hết sức mạnh mẽ.
Lại nhìn Trương Tẫn Án, tuy vóc dáng không tệ, trong nhà cũng có phòng tập thể thao loại nhỏ, song người này nếu không nhận phim thì sẽ không chịu tập luyện, dạo này có cơ bắp cũng chỉ toàn là thịt lười.
Nếu hai người choảng nhau, khả năng Trương Tẫn Án thắng không lớn.
Cũng may Trương Tẫn Án mở miệng nói chuyện kịp thời, nếu không Lý Cường đã sắp chuẩn bị xong từ ngữ để giải thích với truyền thông về "Ảnh đế bị gãy xương một tháng" sau khi gọi điện thoại cấp cứu cho anh rồi.
Trương Tẫn Án: "Không sao, mấy đứa tụi em thường đặt quy định chơi game là chuyện trong game không được đưa ra ngoài hiện thực, ai lôi ra người đó bao một bữa."
Lý Cường: "...!Anh đoán quy định này là em đặt đúng không?"
Trương Tẫn Án vỗ vai Lý Cường, rất vui lòng: Được đó anh Cường, quả nhiên không uổng ăn ở với nhau lâu như vậy."
Lý Cường nhe ra nụ cười thương mại giả tạo: "Nhảm quần, bởi vì cả cái làng giải trí này chẳng ai biết làm trò hơn em hết."
Có điều dù Trương Tẫn Án có thích làm trò nữa thì cũng sẽ có người hẹn cậu chơi trò chơi, vì không thể không thừa nhận, Trương Tẫn Án chơi thật sự rất đỉnh.
Anh và Trương Tẫn Án từng chơi với nhau, thật không hổ là tốc độ tay hai mươi tám năm độc thân, nhanh - chuẩn - ác.
Nếu đồng đội là tay mới, cậu sẽ carry, đầu người về tay cậu.
Nếu đồng đội là mấy tay người chơi lão luyện như Cố Nhất Nhu, Tô Chí Dương, cậu cũng có thể kiếm được vài mạng.
Lý Cường nhớ lại lần gần nhất anh xem Trương Tẫn Án chơi cũng đã hai tháng trước, bèn liếc nhìn điện thoại anh.
Trương Tẫn Án đã thoát trò chơi, đang mở Weibo.
Lý Cường hỏi: "Trương Tẫn Án này, bây giờ em xếp hạng mấy rồi?"
"Gì cơ? Trò chơi mới nãy á hả?" Trương Tẫn Án thuần thục mở hot search, "Trước 7% server trong nước."
Lý Cường kinh ngạc một lát, anh nhớ hai tháng trước hạng của Trương Tẫn Án vẫn chỉ có 15%, hai tháng không gặp lại tiến lên rồi.
"Em mà tiến lên nữa thì đi làm tuyển thủ thể thao điện tử luôn được đó, vừa được nghỉ cái là chơi game luôn đúng không?" Lý Cường nói.
"Không á, hôm qua được nghỉ không phải em ra ngoài à?" Trương Tẫn Án không ngẩng đầu lên.
Lý Cường: "Này, không biết ngượng? Nếu anh không bảo em đi thì em sẽ đi chắc?
Trương Tẫn Án: "Đi chứ, dắt chó đi dạo á."
Lý Cường: "..."
Bất kể bao nhiêu lần, Lý Cường đều sẽ bị giọng điệu đương nhiên này làm cho nghẹn họng không nói được gì.
Sau khi Lý Cường hít một hơi thật sâu, thấy Trương Tẫn Án dán mắt vào điện thoại thì lấy làm tò mò hỏi: "Em xem cái gì vậy?"
Trương Tẫn Án đáp: "Xem mấy thứ mới được phát hiện ở chỗ này chỗ kia, với hot search mới,...!Ồ? Lập Anh Thư nhận hợp đồng quảng cáo, lên hạng mười lăm hot search rồi."
Lý Cường liếc mắt một cái: "Nếu hôm qua em bị nhận ra thì chắc chắn cũng sẽ lên hot search.
Nói chứ đã hai ngày rồi mà chẳng có tin tức gì cả, em không bị nhận ra thật hả?"
"Nhất định bị nhận ra rồi." Rốt cuộc Trương Tẫn Án cũng ngẩng đầu lên, nhìn về phía Lý Cường, "Chỉ là dù có bị nhận ra, em nghĩ chắc sẽ có rất ít bình luận."
Lý Cường sửng sốt: "Hửm? Tại sao?"
"Đầu tiên đây là hoạt động biểu diễn ở trung tâm thương mại, đa số khán giả đến hiện trường là vì có danh sách khách mời công khai, họ chú ý nhà mình còn không đủ, sao mà đi chú ý một người qua đường dưới sân khấu được?" Trương Tẫn Án nói đâu ra đấy, "Dù có phát hiện ra, họ cũng sẽ đăng ở siêu chủ đề nhà mình, mà khả năng fans của em thích hai người có bao nhiêu? Ngoài Giang Tự Dương có liên hệ với em ra, các khách mời khác em đều không thân thì fans hai bên thân được đến đâu?"
Lý Cường gật đầu tán thành: "Cẩn thận nghĩ lại thì đúng là như vậy, trừ phi em và một người trong số đó có quan hệ sâu sắc, nếu không thì họ chỉ là sao trẻ mới nổi, chỉ có em đưa họ lên hot search chứ làm gì có chuyện họ đưa em lên."
"Em đi cũng không phải vì lên hot search." Trương Tẫn Án bổ sung.
"Anh biết." Lý Cường cười, "Vì dựa vào việc em tự có độ hot nên công ty mới không chuyên môn mua hot search cho em đó."
Trương Tẫn Án cười: "Mà em xem thấy có khá nhiều chủ đề về em ngày hôm đó."
Lý Cường thắc mắc: "Không phải có rất ít người phát hiện ra à?"
"Không phải chuyện thân phận của em, là chuyện của Giang Tự Dương." Trương Tẫn Án giơ điện thoại lên trước mắt Lý Cường, Lý Cường cầm lấy điện thoại.
[@Áo Bông Nhỏ Của Giang Tự Dương – Chi Chi]: #Giang Tự Dương# 19072015, fanboy real của anh cả ha ha ha Tự Dương chú ý mọi người đang nhìn anh đó! Thuộc tính fanboy của anh bị lộ thiệt rồi! Ha ha ha vui xỉu.
Mới đầu bắt đầu giới thiệu khách mời, mỗi người sẽ có một phân đoạn thể hiện nhỏ, lúc đến nhà mình thì phong cách lại thay đổi.
Người dẫn chương trình: Nghe nói em rất thích phim của thầy Trương Tẫn Án.
Cừu gật đầu.
Người dẫn chương trình: Vậy anh kiểm tra em một chút.
Chỗ anh có mấy câu thoại, em hãy cho anh biết chúng đến từ những bộ phim nào của Trương Tẫn Án nha.
Hiện trường đu thần tượng quy mô lớn, càng tuyệt hơn là tui chưa có nhìn rõ lời thoại mà Cừu đã nói ra nó đến từ bộ phim nào rồi.
Cừu đu thần tượng real.
(Tui thấy không phải là kịch bản, vì người dẫn chương trình nói lúc chơi trò này Tự Dương rõ ràng có luống cuống một chút.
Hơn nữa trong rất nhiều cuộc phỏng vấn, phóng viên từng kiểm tra Cừu rồi, đúng là anh đều nói ra được.) [Hình ảnh] [Hình ảnh]
Dưới đoạn Weibo này đính kèm hai tấm ảnh Giang Tự Dương.
Sau khi đọc xong Lý Cường ngẩng đầu: "Hôm đó còn có hạng mục này? Không phải là kịch bản chứ hả?"
Ngón tay Trương Tẫn Án vẫn đang gõ bàn: "Không phải kịch bản, hôm qua em hỏi Tự Dương rồi, đây là phân đoạn tổ tiết mục lén chuẩn bị vì biết em ở dưới sân khấu, và biết Tự Dương chú ý đến em.
Tự Dương không biết chuyện, cậu ấy chỉ trả lời câu hỏi thôi."
"Vậy cậu ấy khá siêu đấy, anh đoán em chẳng kể ra được nhiêu bộ." Lý Cường trả điện thoại cho Trương Tẫn Án, "Hơn một nghìn bình luận, được đấy."
"Đúng đó, nội dung bình luận cũng rất thú vị, cơ bản đều bị hút thành fan.
Mặc dù có một số nói là ké độ nổi tiếng, nhưng người bị hút thành fan vẫn chiếm đa số." Trương Tẫn Án lướt xuống phần bình luận.
[@Tâm Tình Nho Nhỏ Tuyệt Vọng To To]: Anh cả lót dép ngồi trong phòng phát sóng trực tiếp, fan ba phải của Tự Dương bày tỏ rằng Tự Dương thật sự rất đỉnh, tui nói được mấy bộ nhưng không nhanh bằng anh ấy, với cả những bộ tiểu chúng như "Canh gác", "Ba tiếng thét gào" này mà anh ấy cũng biết hết luôn.
[@Trương Dương Bất Hạ Sắp Real Rồi] trả lời [Tâm Tình Nho Nhỏ Tuyệt Vọng To To]: "Ltđ, tui cũng là fan hai nhà, lúc đó tui khâm phục hết sức, Tự Dương vẫn luôn là fan của anh cả, hy vọng fans của anh cả chửi nhẹ một tí, chỉ là diễn viên nhỏ theo đuổi thần tượng thôi, không phải ké fame
[@Tâm Tình Nho Nhỏ Tuyệt Vọng To To] trả lời [@Trương Dương Bất Hạ Sắp Real Rồi]: Fan anh cả thấy dễ thương lắm á ha ha ha thích anh cả của bọn tui thì bọn tui cũng vui lắm, hơn nữa anh cả cũng follow Bốn Cừu rồi, nên là không có gì để mắng hết!
[@A Uông Thị Lực Kém] trả lời [@Trương Dương Bất Hạ Sắp Real Rồi]: Fan anh cả đến đây, tui thấy Tự Dương rất được, bọn tui đều tự thấy không bằng, bái phục anh ấy (Nhìn tên của chị em làm tui cũng muốn trở thành cổ đông rồi, tui sẵn sàng)
[@Trương Dương Bất Hạ Sắp Real Rồi] trả lời [@A Uông Thị Lực Kém]: Vô vô vô! Kể từ khi anh cả follow Tự Dương, người trong hố bọn tui hồi quang phản chiếu[29] trong nháy mắt! Làm tròn lên chính là real! Anh cả còn like bài làm văn 200 chữ nữa chứ hu hu hu
[29] Hiện tượng