CHUYỂN NGỮ: ALL IN - PHẬT THỦ
Lưu Quán Quân còn chưa hoàn toàn bình phục, nói mấy câu lại tiếp tục chìm vào mê man.
Sau khi tỉnh dậy, Bạch Tiên Tiên ăn một chút đồ nhẹ cũng thấy tinh thần tỉnh táo hơn hẳn, có điều vết thương bị cắn ở bắp chân quá sâu, đi đường không tiện.
Trần Lẫm mượn bệnh viện cái xe lăn, Bạch Tiên Tiên muốn đi đâu thì đẩy cô đi.
Lôi Lôi rất nhanh đã gọi ba mẹ tới.
Bạch Tiên Tiên hỏi ba Lôi Lôi: “Chú ơi, trước đây có người ngoại quốc nào tới đây du lịch không? Chú từng gặp qua chưa?”
Ba Lôi Lôi nói: “Chú không gặp, nhưng nghe ông Vương ở đầu thôn kể lại có hai người nước ngoài dừng lại mua quà vặt trước quán nước.
Trên tay còn cầm bản đồ, nói chuyện “xì xà xì xồ”, ông ta nghe không hiểu.”
Bạch Tiên Tiên lại hỏi: “Trong thôn có camera giám sát không ạ?”
Ba Lôi Lôi nói: “Cái chốn khỉ ho cò gáy này của bọn chú làm gì có thứ ấy…” Ông dừng lại một chút, đột nhiên nhớ tới điều gì đó, vỗ đùi nói: “Năm ngoái nhà Cường Tử gặp phải cướp, cậu ta sợ quá nên lắp camera giám sát trên tường, vừa vặn đối diện ngã tư đường lớn.”
Ông gọi điện thoại cho Cường Tử, sau đó nhanh chóng dẫn đoàn người Bạch Tiên Tiên đến nhà kiểm tra camera giám sát.
Kiểm tra camera giám sát là việc hao tốn thời gian, sức lực nhất trần đời, nhưng đây là tình huống khẩn cấp, tất cả đều xem trọng, nhóm đạo hiệp, Bạch Tiên Tiên và Trần Lẫm thay phiên quan sát.
Mỗi một hình ảnh đều được kiểm tra cẩn thận, không bỏ sót bất kỳ manh mối nào.
Thoạt đầu nghe Lưu Quán Quân nói, Bạch Tiên Tiên còn suy đoán có khi nào người ngoại quốc kia là tay sai bị Phàn Lai Tịnh nhập vào không? Nhưng càng nghĩ càng cảm thấy suy luận này quá mức khiên cưỡng.
Quá phi logic.
Gã làm như vậy là vì lý do gì? Muốn trải nghiệm sự khác nhau khi ở trong thân thể người Trung Quốc với người nước ngoài sao?
Nhưng nếu không phải thì tại sao vào thời điểm này lại có hai người nước ngoài xuất hiện trong núi, còn từng chạm mặt Lưu Quán Quân.
Bạch Tiên Tiên không tin có chuyện trùng hợp như vậy.
Sự nghi ngờ này rất nhanh có lời giải đáp.
Đêm hôm khuya khoắt, hai bóng dáng vội vàng, hấp tấp xuất hiện trong video.
Hiện tại là hai giờ sáng, hai người ăn mặc rõ ràng khác biệt hẳn so với người dân trong thôn.
Một trong hai người còn cầm theo một bao vải rất dài như đựng cây gậy.
Hai người vẻ mặt lấm lét, vừa đi vừa dò xét xung quanh, trong khoảnh khắc phát hiện có camera giám sát, bọn chúng lập tức tăng tốc, bước vội khỏi tầm quét của camera.
Khoảng cách quá xa, không nhìn rõ mặt, nhưng ông Vương bán nước nhìn nhác bóng hai kẻ lạ mặt, lập tức nhận ra: “Là bọn họ! Chính là hai người đó.”
Bạch Tiên Tiên kéo màn hình ra chính giữa, ấn pause, zoom vào cái bao đựng vật giống ‘cây gậy’ trên tay một gã.
Thứ kia dài áng chừng hai mét, phía trên đầu dùng vải quấn kín, mơ hồ có thể nhìn ra kích thước, hình dạng.
Vị đạo hiệp kế bên đột nhiên lên tiếng: “Nhìn kích thước này, mọi người có thấy khớp trụ đá bên trong hang cương thi không?”
Phóng to hình ảnh lên, kết hợp với ảnh chụp ụ đá, ‘cây gậy’ kia vừa vặn phù hợp với kích thước của hố đá bên trong hang cương thi.
Căn cứ theo suy đoán ban đầu, khả năng lớn thứ có hình dạng giống một cây gậy đó cũng chính là vũ khí khi con cương thi còn sống.
Là một thanh Trường kích.
(1)
Đạo hiệp hơi nghi hoặc hỏi: “Bọn chúng trộm cái này làm gì? Phàn Lai Tịnh sai chúng ăn trộm thứ này sao?’
Bạch Tiên Tiên nhìn chằm chằm màn hình hồi lâu, rồi chậm rãi thở ra một hơi, giọng điệu nghiêm trọng: “Tôi đoán, chúng là trợ thủ của Phàn Lai Tịnh.”
Nếu thôi miên thuộc hạ để sai bảo, sao cần phải tìm hai kẻ nước ngoài lạ mặt, thu hút sự chú ý, vượt đường xa vạn dặm tới tận đây.
Làm phép sai khiến đại một vài kẻ trong thôn không phải tiện hơn nhiều sao? Không những vậy còn hạn chế rủi ro bị bại lộ.
Hai kẻ nước ngoài lạ mặt đột nhiên xuất hiện tại vùng nông thôn nhỏ bé, đương nhiên sẽ lập tức bị nhớ mặt.
Dù phải đối mặt với nguy cơ lớn đến thế, hắn vẫn kiên quyết cho hai kẻ này tới đây, vậy chỉ có một cách giải thích hợp lý, đó là chúng là đồng bọn cùng hợp tác.
Vị đạo hiệp nghe xong kém chút tức chết: “Gã Phàn Lai Tịnh này thật là quá đáng.
Cho dù gã có thù với Đạo môn chăng nữa, thì đó cũng là việc riêng của chúng ta, chúng ta có thể tự đóng cửa giải quyết với nhau.
Tự nhiên kéo mấy gã nước ngoài tham gia làm gì?! Gã phản đạo đã đành, chẳng lẽ còn muốn làm tên phản quốc nữa sao?!”
Bạch Tiên Tiên nở nụ cười gằn: “Việc gã đã gây ra so với phản quốc cũng chẳng có gì khác biệt.
Chú còn trông cậy vào thứ gọi là đạo đức liêm sỉ của kẻ như gã hay sao?”
Đoạn video camera giám sát ghi lại chỉ vỏn vẹn mấy giây.
Mà toàn bộ khu vực xung quanh chỉ có chỗ này có camera giám sát, ra khỏi địa phận thôn, bốn xung quanh là rừng núi, và đường quốc lộ xe cộ đi lại không ngừng.
Hai gã người nước ngoài nhanh chóng biến mất trong biển người xe tấp nập.
Chẳng ai biết được bọn chúng đem thanh kích dài kia đi đâu làm gì?
Điều tra được đến đây thì lâm vào bế tắc, Bạch Tiên Tiên thuật lại chi tiết sự việc cho nhóm người trong Đạo Môn, chuyện còn lại đành nhờ vào nhóm đạo hiệp tại đây.
Sức khoẻ của Tiên Tiên đã không còn gì đáng ngại, hiện giờ chỉ bị tổn thương ngoài da, nhưng bởi vì vết thương nằm ở bắp chân, đi lại thực sự không tiện, cho nên bác sĩ đề nghị cô nằm viện mấy ngày chờ vết thương hoàn toàn hồi phục hãy xuất viện.
Bạch Tiên Tiên gọi điện cho An Định, trình bày mình đánh nhau với một con cương thi ở quê bị thương, xin nghỉ ốm mấy ngày, thuận tiện xin phép nghỉ cho Tiểu Trần một thể.
Vu An Định nghe xong hoang mang hỏi: “Thứ gì cơ? Cương thi??? Ông trời của tôi ơi! Tiên Tiên, cháu không sao chứ? Có bị thương nặng lắm không? Trang thiết bị y tế ở quê có đủ tân tiến để chữa trị tận gốc không nhỉ? Hay là cháu vẫn nên quay lại bệnh viện ở chỗ chúng ta điều trị đi.”
Bạch Tiên Tiên cười hỏi: “Bệnh viện trên ấy có thể chữa vết cắn của cương thi được à?”
Vu An Định: …
Cô và Trần Lẫm đã xin phép nghỉ phép ổn thoả, Tạ Ý và mấy người bạn thì không thể không trở về đi làm.
Ngoại trừ Tạ Ý, Lôi Lôi và Lưu Vân đều là lần đầu tiên gặp gỡ Trần Lẫm.
Ban đầu đương nhiên bị choáng ngợp bởi vẻ đẹp trai của người này, sau đó là sự hài lòng vì tính cách trầm ổn, thành thục, cuối cùng hoàn toàn nhất trí cửa hôn sự của cô bạn thân.
Cả đám đều hy vọng Trần Lẫm nhanh chóng tỏ tình đừng chơi trò gian gian díu díu mập mờ chơi đùa với tình cảm của em gái yêu Bạch Tiên Tiên nhà họ.
Bạch Tiên Tiên thấy