CHUYỂN NGỮ: ALL IN - PHẬT THỦ
Vì tìm kiếm Phàn Lai Tịnh và tà vật, toàn bộ giới Đạo Môn trên khắp cả nước cùng các bộ ban ngành liên quan đều ráo riết bao vây những khu vực được cho sẽ là địa điểm đặt tà vật.
Nhưng vì không có tiêu chí cụ thể, hơn nữa năm địa điểm kia chỉ là suy đoán của Đạo Môn cho nên thời gian trôi qua tương đối lâu nhưng chưa thực sự hiệu quả.
Hai gã đồng bọn của Phàn Lai Tịnh bị phát hiện tại một vùng núi thuộc phía Nam, lúc đó hai gã đang cải trang thành thôn dân để thu thập tin tức, đen đủi thay bị ánh mắt sáng như đuốc của một chú cảnh sát khu vực đó tia được.
Sau một hồi thẩm vấn, cuối cùng cũng tra ra được chút thông tin.
Hai kẻ này đều là người tu đạo nửa đường thì phản đạo, là loại cá mè một lứa với Phàn Lai Tịnh.
Phàn Lai Tịnh hứa hẹn sau khi đại công cáo thành sẽ hỗ trợ bọn chúng tu hành, đồng thời cũng dùng lời ngon tiếng ngọt thề thốt nhiều lợi ích khó thể chối từ.
Video thẩm vấn hai người không được phát tán ra bên ngoài, nhưng Đỗ Thanh Nguyên đã đem biên bản thẩm vấn cho Bạch Tiên Tiên xem qua.
Từ miệng hai kẻ này có thể biết được, đích thực Phàn Lai Tịnh định dùng năm tà vật áp chế năm trấn vật.
Một khi pháp trận hình thành, khí vận bảo hộ trận pháp do năm trấn vật tạo ra sẽ bị vô hiệu hoá.
Đến lúc đó gã sẽ hợp tác với mấy cao nhân nước ngoài chuyển dời toàn bộ khí vận quốc gia sang nước của đồng đảng.
Vụ việc sử dụng tà thuật ăn trộm mười vạn sinh hồn cũng là hành động do gã và tên cao nhân nước ngoài phối hợp thực hiện.
Gã định dùng mười vạn sinh hồn này để luyện chế Cờ Tế Hồn.
Thứ tà thuật này cực kỳ âm độc, dã man, nhốt mười vạn sinh hồn, để họ khốn khổ, cùng quẫn mà cắn xé lẫn nhau.
Oán sát của sinh hồn sống so với quỷ hồn còn nặng nề hơn rất nhiều.
Nhưng hai gã này cũng chỉ là người nước ngoài, hiểu biết có hạn, không biết vị trí bày trận cụ thể, cũng không nắm rõ được tà vậy mà Phàn Lai Tịnh đang luyện chế đã bước vào giai đoạn nào, sắp hoàn thành hay chưa?
Bạch Tiên Tiên phát hiện ra một thông tin quan trong từ biên bản thẩm vấn: Cờ Tế Hồn không phải món tà vật thứ năm, Phàn Lai Tịnh còn muốn trù tính thứ khác, muốn luyện món tà vật khác đáng sợ hơn, mà Cờ Tế Hồn chỉ là chìa khoá mấu chốt khởi động pháp trận.
Gã dụ dỗ tất cả những kẻ phản đạo, dùng khí vật làm điều kiện mê hoặc bọn chúng tiếp tay cho âm mưu to lớn của mình, lại thêm cao nhân nước H âm thầm hiệp trợ, khó trách có thể lẩn trốn lâu như thế.
Từ đầu chí cuối Phàn Lai Tịnh chưa từng một mình đơn thương độc mã đấu với Đạo Môn.
Gã âm thầm kéo bè kết phái, xây dựng một thế lực đủ lớn mạnh để chuẩn bị phản công.
Năm đó toàn bộ Đạo Môn liên thủ với nhau mới có thể tru sát boss lớn là gã, vì vậy Phàn Lai Tịnh đương nhiên đã rút ra kinh nghiệm, hiểm được tầm quan trọng của việc tìm kiếm, thu nạp đồng minh.
Sau khi xem xong biên bản Bạch Tiên Tiên rút ra một lá bùa vàng triệu Bạch Vô Thường lên.
Vì vụ việc mười vạn sinh hồn bị ngang nhiên đánh cắp, gần đây âm ti cũng bận rộn đến sứt đầu mẻ trán, dù sao mấy vạn người này đều vẫn còn tuổi thọ, lỡ may thật sự bị Phàn Lai Tịnh luyện hoá… bỏ mình, vậy thì… toàn bộ hệ thống âm ti đều sẽ bị xáo trộn.
Vừa thấy Bạch Tiên Tiên, Bạch Vô Thường lập tức hỏi: “Tiểu Tiên Nhi, đã có tin tức của Phàn Lai Tịnh rồi?”
Bạch Tiên Tiên lắc đầu, mở miệng nói: “Bạch đại nhân, con đang nghĩ phải nhờ ngài giúp thăm dò một việc.”
Bạch Vô Thường nghe cô nói vậy, cảm thấy hơi kỳ quái: “Chuyện này hẳn là không giúp ích được gì nhiều cho việc truy tìm tung tích Phàn Lai Tịnh, đúng không?”
Bạch Tiên Tiên nói: “Vạn sự trên đời đều có nhân quả.
Điều con muốn biết chính là nguyên nhân của chuyện này.”
Bạch Vô Thường khẽ gật đầu, hứa hẹn sau khi tra được thông tin sẽ báo lại cho cô sớm.
Tình trạng Mệnh Hồn thoát ly khỏi thể xác chỉ có thể duy trì trong một thời gian nhất định.
Một khi vượt quá thời hạn cho phép dù có tìm được hồn trở về cũng không thể quay lại thân thể được nữa.
Nhẹ thì vĩnh viễn sống đời thực vật, nặng thì chết.
Những người bình thường vẫn an yên trải qua cuộc sống sinh hoạt thường nhật, trật tự xã hội vẫn vận hành tốt đẹp, khủng hoảng được giấu kín không tiết lộ ra ngoài.
Chỉ khi đến đạo quán hoặc chùa chiền thắp hương lễ Phật, vô tình sẽ gặp được vài vị Đạo sĩ, tăng nhân mặt ủ mày chau, chất chứa u sầu.
Bạch Tiên Tiên có một dự cảm, bão tố sắp đến.
Giữa cô và Phàn Lai Tịnh tất sẽ nổ ra một trận ác chiến.
Mỗi ngày cô đều dốc lòng tu luyện, nâng cao tu vi, chuẩn bị sẵn sàng nghênh địch, kiếm Lục Linh luôn thường trực bên người, không rời nửa bước, tuỳ thời đều có thể nghênh đón gã tiểu nhân âm hiểm, nanh ác đánh lén bất kỳ lúc nào.
Nhưng mà vạn vạn không ngờ tới, chính vào lúc đi qua cửa hàng trà sữa đối diện bệnh viện mua đồ uống cô bị bắt cóc.
Không sai.
Bị bắt cóc.
Vừa bước ra khỏi cửa hàng trà sữa, một chiếc xe thương mại (*) đột ngột phanh gấp dừng ngay trước mặt cô.
Từ trong xe hai gã đàn ông vạm vỡ, cao to xông ra, trực tiếp khiêng cô ném vào trong xe.
(*) Xe thương mại là xe được sử dụng cho mục đích thương mại nói chung dùng để chở người và hàng hóa.
Nó bao gồm từ những chiếc xe bán tải (pick up) hạng nhẹ đến những chiếc xe tải và xe chở hành khách cỡ lớn.
Bạch Tiên Tiên lập tức kêu cứu nhưng còn chưa kịp nói thành lời, đã bị một chiếc giẻ ụp tới, cô nhanh chóng chìm vào mê man.
Vào thời khắc trước khi mất hoàn toàn ý thức, Bạch Tiên Tiên không khỏi nhớ tới, rất lâu trước đây, lúc cô chỉ vào Lưu Càn Sơn gào lớn: “Chú cảnh sát, chính là ông ta.”, Lưu Càn Sơn phẫn uất quá buột miệng buông lời nhục mạ: “Con ranh vô liêm sỉ khốn nạn!”
Đường đường là người trong Đạo Môn, không ra đàn đấu pháp, mà lại sử dụng thứ mưu hèn kế bẩn, không có võ đức, thứ thủ đoạn “Hạ lưu” tồi tệ này.
Thực là… thực là quá mức vô liêm sỉ!
Bạch Tiên Tiên không chút nghi ngờ, đây chắc chắn là đòn trả đũa của Phàn Lai Tịnh vì vụ Lưu Càn Sơn lúc trước.
Được lắm! Cô đã chân thật cảm nhận được tâm trạng của Lưu Càn Sơn khi đó.
Đầu giờ chiều, đường xá thưa thớt chẳng có mấy người chú ý đến vụ bắt cóc.
Dù có phát hiện ra cũng không kịp phản ứng.
Chiếc xe cứ thế thuận lợi nghênh ngang rời đi.
Cục cảnh sát nhận được báo án của một người qua đường nhiệt tình.
Chờ đến lúc cảnh sát xem xét tính chất sự việc, xác định tính chắc chắn của vụ bắt cóc, sau đó căn cứ vào camera giám sát lấy được từ khu vực xung quanh, xác định được đối tượng bị bắt cóc là Bạch Tiên Tiên thì đã hơn một tiếng trôi qua.
Thường ngày sau khi dùng cơm trưa ở căn tin xong xuôi cô có thói quen ra ngoài đi bộ tiêu thực, thuận tiện mua ít đồ ăn vặt và trà sữa.
Đã một tiếng chưa thấy Bạch Tiên Tiên quay lại, Trần Lẫm cũng bắt đầu cảm thấy có gì đó không ổn.
Trước tiên đồn cảnh sát liên lạc với Bạch Hướng Vọng, Bạch Hướng Vọng tức tốc thông báo cho Đạo Môn, đồng thời nhắn tin cho Trần Lẫm.
Hành động này hẳn là đã được lên kế hoạch chi tiết từ sớm, những con đường bọn bắt cóc sử dụng để tẩu thoát