Vốn hắn còn muốn đi Tú Xuân các một chuyến, bán hết đống phù chú trong túi trữ vật, thuận tiện mua chút tài liệu, nhưng dưới tình huống này, hắn trực tiếp từ bỏ đi ý niệm trong đầu.
Trả tiền thuê nhà.
Trở về ngõ Hồng Liễu, đội ngũ mới tản ra tự mình trở về nhà.
“Thẩm đạo hữu, ngõ Hồng Liễu dù sao cũng ở bên ngoài, không an toàn giống phường thị, có muốn cùng đi phường thị thuê chung không?”Thẩm Bình vừa chuẩn bị trở về phòng, Vu Yến liền mở miệng nói.
Sắc mặt hắn ngẩn ra.
Nhìn gương mặt có chút tư sắc của Vu Yến, cùng với thân hình khá đầy đặn của nàng.
Trong đầu theo bản năng suy nghĩ lung tung.
Nhưng rất nhanh hắn cười gượng vài tiếng:“Vu đạo hữu, tại hạ còn có thê thiếp phải nuôi, thật sự không tiện, hơn nữa giá nhà ở phường thị sợ cũng tăng không ít.
”Nói xong, hắn vội vàng đẩy cửa ra.
Bên tai lập tức truyền đến thanh âm khinh bỉ:“Quả nhiên gan ngươi rất nhỏ, lão nương cũng không phải bắt ngươi ngủ không.
”Đóng cửa lại, Thẩm Bình thầm thở phào nhẹ nhõm.
Góa phụ sống một mình thật khủng khiếp.
Hắn nào dám trêu chọc.
Nhưng từ lời đề nghị thuê chung nhà ở phường thị của Vu đạo, xem ra nàng cũng có chút tiền tiết kiệm, kiếp tu chết tiệt kia có lẽ thật sự là do nàng giết.
“Phu quân, giá cho thuê nhà ở ngõ Hồng Liễu tăng lên, nếu không sang năm chúng ta chuyển đến ngõ Hòe Thủy đi, nơi đó giá rất thấp.
Trong lúc ăn tối, Bạch Ngọc Dĩnh thân mật đề nghị nói.
Vương Vân cũng phụ giọng nói:“Đúng vậy phu quân, chàng cả ngày khổ cực, ta và Ngọc Dĩnh muội muội thật sự không đành lòng, cuộc sống nghèo khó một chút, chúng ta cũng không quan tâm, chỉ cần có phu quân làm bạn, chúng ta đã cảm thấy rất mỹ