Phụ chương 9
ThảwPYm họa mặt trăng.
“Các chiến binh, hãy ghi nhớ nhữrWBng thông tin này cho đekCến cuối cuộc đzDờcSi các ngươi !”
“Đây là mục tiêu đYnầVu tiên, duy nhấkt và cũng là cuối cùng trong đJZVờzDi tấwOt cảJZV nhữtUqng ngườpbi ngồi ở đaLây.”
“Làm xong việc này, một là các ngươi bịyT quân đekCịtUqch làm thịwOt, hai là thành công trở về, nghỉkpw khỏe đnVến già.”
“Huấkn luyện 10 năm chỉaL vì ngày hôm nay. Cuối cùng giờgky G đYtYã đyTến ! TrảZ lờPQi ta ! PhấSn khích không !?”
“Có, thưa ngài.”
“Nhỏ quá, ta chưa nghe rõ !”
“CÓ, THƯA NGÀI. VÀ NHANH CM NGÀI LÊN, SẮP ĐẾN GIỜ XUẤT PHÁT RỒI !”
Hàng loạZZt âm thanh ầgkym ầzDm như sấDm đfdộng, khiến cảD căn phòng họp nhỏ đwPYầBYy nhữmqng thiết bịkpw hiện đkpwạwOi tối tân nhấzfat của nước TGV khẽ rung rinh lên một chút.
Lớp tườeCng cách âm cũng không thểCf ngăn cảmqn cái nhiệt huyết bừng bừng trong tinh thầVn mỗi binh sĩrWB lan tỏa ra ngoài, khiến cho cảFgG căn cứqJF cũng vì thế mà bịPQ cảpLzm nhiễm theo, ai cũng rạGcCo rực khí thế, công tác chuẩMpqn bịGcC cho nhiệm vụ tuyệt mật này bấUrDt giác nhanh lên vài lầpbn.
Quay trở lạqeki phòng họp. Viên sĩcS quan mặt già đBYỏ lên nhìn nhữqekng học viên bên dưới với ánh mắaLt hiền từ như cha ngứLawa mắfdt mấCVy đZứqeka con, ông hắZZng giọng ho một tiếng cho đpbỡ ngượng, rồi giở đDznồng hồ ở tay lên xem như một kịeCch bảVn không tệ - làm như không quan tâm lắkim, rồi mới bắfdt đwOầWdu thao thao bấyTt tuyệt về các thông tin nhiệm vụ.
Gentaro ngồi ở dưới cùng mườZi một chiến binh khác, âm thầtUqm chúc phúc cho vịZZ giáo quan có tính dông dài này sớm đTi đmqầCfu thai. Cuối cùng thì mườLawi hai năm kểV từ ngày đCfầMpqu lỗ tai của họ bịqJF tra tấCfn bởi cái miệng đYnầTy nước dãi kia đDã kết thúc.
Bởi vì hôm nay là ngày thi hành nhiệm vụ này.
Có lẽ vì cái niềm vui mừng này mà hắcSn có thểMpq ngồi đfdó, nghe ông già này lảCfi nhảYi chi tiết nhiệm vụ một lầYtYn nữpba, dù rằGcCng cảgky đDám đkiã nghe không dứrWBơi trăm lầLawn rồi.
“Đây là mục tiêu của các ngườtUqi, hãy mở to đgkyôi mắwPYt ếch ra mà nhìn cho kỹ… quái, sao cái trạkii này chẳng có đzfaứka nào đBYẹp trai hết cảFgG vậy !?....” Giáo quan thì vẫn vậy, dõng dạYtYc lưu lóat, nhưng lúc nào cũng chỉqek có nửa câu đzDầwPYu là vào đCfúng tiết mục. Đám học viên đUrDã quen, nhưng thờaLi gian tới rồi, đWdành phảamei lay tỉrWBnh ông ta một chút.
“E hèm…”
“Khụ…”
…
“KhịLawt…Nói chung,nhìn cho kỹ mục tiêu vào, đkừng có đUrDểCV đmqến lúc nhầGcCm lẫn.”
Màn hình sau lưng giáo quan sáng lên, một mẫu mô hình trong suốt hiện ra, quay quay vài vòng như muốn thểeC hiện trình đgkyộ làm 3D của mấYtYy tên kỹ sư, đCfồng thờTi hàng loạzfat thông tin lầzDn lượt hiện ra, chữT vuông vuông nhỏ nhỏ, hạDi đpbám học viên đzfaau hết cảWd mắamet. Còn may, tố chấFgGt thân thểVS các chiến binh lúc đVược tuyểDn chọn cũng vào hàng khá tốt, vậy nên không có chú nào bịCf cận thịwO.
Product Code (mã sảLawn phẩqekm): VN008-3.
Name: WOMENDAY GAYDAM.
Height: 16m.
Weight: 24 tons..
Cockpit: Single Pilot.
Bla…bla…
Như một thuyết minh viên tận tụy và kiên nhẫn, mặc kệ nhữCfng cái ngáp ngắzDn ngáp dài của các chàng trai bên dưới, giáo quan vẫn đqekều giọng thuyết minh các đSặc đYiểYm của mục tiêu, dù rằVng tên chết tiệt nào đyTó làm power point đwOã viết hết lên màn hình rồi:
“Là sảDn phẩCfm cảkki tiến có tính đgkyột phá của tập đqekòan IMI, dựa trên thiết kế của thiên tài kỹ sư Kim Ji Jine – không may đpbã ngỏm mườdi năm trước.MobileSuit(robot)Gaydam Womenday đkpwược trang bịDzn pháo cao xạVS liên thanh, hệ thống chiến đYnấYtYu siêu tầVSn, hệ thống bla…bla… Êu.. tỉzDnh dậy cho ta. TắcSm rửa mặc quầmqn áo vào rồi ra sân bay mau !”
“Vâng…”
Đám học viên dài giọng ngáp ngắgkyn ngáp dài, lầqJFn lượt rờkii khỏi phòng. Trước khi bước ra khỏi cửa, chú nào cũng không tự chủ đDznược quay đdầzDu ngắnVm nhìn khuôn mặt già nua của giáo quan một cái. Đây có thểeC là lầZn cuối bọn họ gặp nhau rồi.
Giáo quan cũng vậy, ông ngắBYm nhìn từng gương mặt đkkã xấBYu trai lạaLi còn đekCen xạpbm vì cháy nắkng của bọn họ, mặt già cũng rưng rưng lệ, nước mắpLzt chỉeC muốn trào ra, trực quấPQn trôi đGcCám rỉV mắeCt thườzfang ngày ông lườPQi cậy.
“TạZm biệt… các con trai của ta.” Giáo quan sờgky lên vịY trí túi áo nơi trái tim. Trong đBYó có tấzfam ảfdnh chụp cùng gia đeCình, trên ảpLznh là ảmqnh hai đaLứamea trẻ kháu khỉwPYnh dễ thương bên cạVnh một phụ nữpb xấYnu xí, dù trẻ nhưng da đcSã nhăn như con cóc. Tống đVám học viên này đVi xong, ông đwPYã đqekược nghỉwPY phép dài hạWdn, tránh xa bà vợ da cóc làm cùng căn cứBY này. HạVnh phúc cuối cùng cũng đameến.
“Tạamem biệt, bố già.” Đám học viên thở dài cảqekm khái, rồi cũng lầCVn lượt rờnVi đzDi.
Gentaro đgkyi cuối, âm thầZm khinh bỉzfa lũ giảwPY tạCVo này một lầYn, hảCfo tâm quay lạqJFi nhắLawc nhở giáo quan:
“Thưa ngài, chốc nữqJFa ngài nên đPQi xét nghiệm…”
“Sao thế con trai !?” Tiễn phật tiễn đtUqến tây thiên, giáo quan cố tiễn nối thằCVng đaLỉyTa đwPYói này, ông mỉDznm cườZZi hiền từ.
“Cô y tá phòng 803 vừa có kết quảT xét nhiệm tháng trước, bịJZV AIDS.”Gentaro thở dài.
Giáo quan chột dạS, mồ hôi sau lưng tuôn như suối, nhưng vẫn cố gắwPYng trấUrDn tĩpbnh hỏi lạaLi:
“Thế thì liên quan gì đVến ta !?”
“Đêm qua chúng nó đYnã chọc thủng mấzfay tệp báo cáo sử của ngài.” Gentaro nói xong thì cảV ngườeeMi đMpqã biến mấzDt sau cánh cửa, sứPQc bú mẹ cũng lôi ra dùng…
PằSng pằCfng pằekCng…
Sau lưng hắcSn, từng làn đekCạCfn đVuối theo như cao bôi da chó, tránh mãi không hết, dai như đZỉkia đpLzói….
…
Rồi thì ngày đZZó cũng đzfaã đTến.
Bọn họ đwPYược đkiào tạUrDo chuyên nghiệp về mọi lĩDnh vực liên quan đgkyến ăn cướp và ăn trộm đzfaểLaw chờtUq đDến giờgky phút này đGcCây.
Nhiệm vụ rấzDt đmqơn giảqekn, đkiột nhập vào căn cứDzn của tập đkkòan IMI, trộm đZZi mẫuMobilesuit mới nhấLawt đDznược khởi công từ mườeeMi năm trước, chẳng hiểYtYu sao thông tin về con hàng này bịZZ tuồn ra ngòai, đzDến cảCV ngày thi công xong cũng có sẵUrDn luôn.
LầSn đUrDột nhập này vô cùng hung hiểSm, không phảdi chỉeC có mỗi nước bọn họ đqekào tạkio đYtYặc công cho ngày ngày, nghe đSâu mấzfay nhà khác cũng rục rịtUqch từ lâu. Đến lúc đcSó, ngọai trừ đki ăn cướp, lạzfai còn phảZZi giảkpwi quyết mấmqy tay cướp khác, cực kỳ phiền tóai, mườVSi phầLawn đaLi thì chín phầZn chết rồi.
Gentaro cũng không nghĩS mình sẽ thành công, chẳng qua nếu không tiến lên mà cướp, thì mườZi năm qua, bọn họ luyện tập khổ sở vì cái vẹo gì chứgky. Khi lẽ sống cuộc đVSờSi chỉqJF còn thu hẹp lạCVi ở một mục tiêu duy nhấVt, thì cái mục tiêu đkió có củ khoai củ chuối thế nào, bạfdn vẫn có thểcS quên thân vì nó không chút do dự.
Tâm trạeCng của mườDzni hai anh lính đaLang vui vẻ cườZZi đZZùa lầdn cuối trên chiến máy bay quân dụng này là như vậy đPQấYny.
…
Tháp IMI – là cột trụ chính trong mườDzni ba cột trụ cung cấSp dưỡng khí – tạpbo thành lồng bảwPYo hộ xung quanh năm khu dân cư ở mặt trăng. Cũng là quê nhà thứZ hai của Trung Thành.
ĐứFgGng trên tầUrDng cao nhấVt của tòa tháp, Trung Thành mặc một bộ đeeMồ sĩFgG quan màu xanh lá, trông quê mùa vô cùng, ấJZVy vậy mà không ai dám cườkii hắfdn một cái. NgườLawi có quyền lực, quanh thân sẽ tỏa ra một thứki áp lực, khiến cho cấYnp dưới muốn nhìn thẳng họ cũng thấGcCy gian nan chứfd đzDừng nói là xì xào bàn tán. Trung Thành ngắrWBm nhìn mặt trăng xinh đYnẹp qua tầkng cửa sổ cao ngấrWBt, ngẩtUqng đZZầJZVu cảSm khái. HắYn bịqJF sợ đUrDộ cao, đUrDáng lẽ không nên đkứeCng gầkkn cửa sổ ở tòa tháp cao tới hơn tám trăm mét này. Lúc này tỏ ra sợ hãi sẽ rấkpwt mấUrDt mặt, làm sao đSểCf lùi về một cái tự nhiên nhấqekt !? NghĩY mãi không ra, thế là hắSn lạaLi ngẩpbng đaLầzfau thở dài, tay chắCfp sau lưng, thẳng lưng ưỡn ngực, giống như hận cuộc đzfaờZi vì sao sinh ra hắkin vô đCfối đyTến vậy.
“Trung Thành tướng quân.” Sau lưng hắwPYn vang lên một giọng nói nam tính, đtUqầZy vẻ cung kính.
“CứwO nói.” Trung Thành vẫn nghếch mắeeMt lên nhìn trờFgGi, tự hỏi sao thế sự đBYa đDoan, dáng vẻ phong trầDznn tiêu đmqiều, ánh lên sự từng trảnVi của ngườgkyi trưởng thành.
“Đêm nay sảamen phẩLawm sẽ hòan tấSt, ngài có muốn kiếm tra lạVi một lầCVn nữmqa trước khi đaLóng gói gửi đwPYi không ạk !?”
“Không cầtUqn, công tác phòng hộ thế nào !?”
“Cửa chính duy nhấGcCt đVểpLz đkki vào khu lắkkp ráp đSược bảCfo vệ bởi mườMpqi hai lớp khóa Viettiep, hành lang thông đCVạFgGo đekCều đBYược trảekCi lưới laze cảMpqm ứfdng, chỉVS cầmqn không mặc áo phòng hộ đameặc chế cho nhân viên sẽ bịzfa cắVt thành vài khúc nếu bịWd ánh đSèn chiếu phảeCi…bla…bla…”
“Vậy sau khi sảzfan phẩFgGm hòan thành, các ngườeeMi chuyểwPYn nó đSi kiểDu gì !? Cũng qua cái lối phứZc tạDznp ấpLzy à !?” Trung Thành cuối cùng cũng quay đwOược ngườYni lạtUqi, bộ dáng nhẹ nhõm như vừa đDi đzDánh trận về, khí thế không giận tự uy, dọa cho nhân viên an ninh này muốn về ôm vợ.
“Không thưa ngài, có một lối đYtYi riêng cho sảeeMn phẩpbm sau khi hòan tấzDt, là một thang máy chỉnV lên không xuống. Sau khi lên đzDến đkpwỉZZnh tháp IMI, ở sân thượng tầWdng thứeeM 800 có sẵJZVn một phi thuyền siêu thanh mở cửa,Mobilesuit vừa đYtYược chuyểVn vào đYtYó sẽ rờYtYi khỏi mặt trăng với tốc đUrDộ vượt qua siêu âm, cộng thêm chế đCVộ ngụy trang tàng hình, không một kẻ nào có thểMpq tiếp cận đzDược.”
“Vậy trên đnVườVng lên của thang máy có gì bảdo vệ không !?”
“Ngài cứzfa đkpwùa, chưa nói đkiến đDznườwOng lên đCVó là tuyệt mật, trong thông đCVạVo thang máy thì có gì sảYy ra đwOược chứkpw !? ĐứqJFa nào léng phéng chạkiy vào đSấaLy, thang máy nó xông lên cho là thành bánh thịVt luôn…”
“Thế nhỡ có đGcCứka mang máy khoan đJZVục nóc thang máy, trốn sẵVn trong đLawó thì thế nào !?” Trung Thành nhướng mày hỏi lạamei.
“Cái này…”
Bùm….
CảGcC tòa tháp như rung rinh lên một chút. Một nhân viên an ninh khác tấSt tưởi chạzDy vào la lớn:
“Không xong rồi, đDznịFgGch tập kích, chúng đyTánh bom vào thẳng cửa chính của tháp.”
“Bọn này đeCiên rồi !” CảS căn phòng bỗng chốc xôn xao, ai nấdy cũng sợ xanh mặt. Tháp IMI là cột trung tâm trong 13 cột chống phòng hộ mặt trăng, một khi tháp sập, không khí ở 5 khu dân cư sẽ bay hết ra ngòai, lúc đnVấzfay thì cảd đwOám chết sạBYch, vậy nên tập đmqòan mới yên chí tiến hành thi công con Gaydam này ở đUrDây. Bởi vì không đZứrWBa nào dám đaLánh bom cườDznng công làm tháp sập hết.
Trung Thành thấZy cảZZ đekCám nhốn nháo thì hét lớn:
“Đừng có loạnVn ! Chúng chỉkpw đWdánh lạeCc hướng thôi, không dám đVSánh bom lầTn nữDa đrWBâu, mau cử thêm ngườPQi đYnến phòng hộ cửa chính khu thi công. Còn ông, đBYi kiểYnm tra thang máy nhanh lên.”
Bùm…
Lạpbi một đkpwợt bom nổ nữamea, cảzD đdám mặt vàng như nghệ, Trung Thành sắDc mặt đVổi như con tắzfac kè. Hắmqn không ngờZ bọn này liều đqekến vậy, thế này khác gì khủng bố !?
Lấamey tính mạUrDng dân cư ở năm khu ra uy hiếp sao !?
NắVm tay Trung Thành kêu lên răng rắamec, ra vẻ phẫn nộ lắtUqm, cho đFgGỡ ngạqeki vì vừa rồi lỡ chém sai ý đpLzồ đkiám cướp. Hắdn đkã sai ngườamei đameưa bố mẹ mình trên mặt trăng về trái đZZấDznt đtUqịmqnh cư từ năm ngóai rồi, bây giờD tháp có sập thì ngườJZVi nhà hắzfan vẫn sống khỏe. Nhưng đrWBám cướp này táo tợn thế làm hắzDn cũng thấzDy bấTt ngờMpq.
Dẫu sao là ngườcSi nắCVm quyền bao nhiêu năm, một chút phong phạkpwm vẫn phảwOi có. Sau phút thấLawt thố vừa rồi, Trung Thành chỉrWB huy đkkâu ra đgkyấVSy, từng mệnh lệnh đYnưa ra đtUqiều phối đMpqám quân nghênh chiến dẹp loạCVn chính xác vô cùng.
ChỉWd có chỗ thang máy là khó quảYtYn, vì hắVn không biết nó ở đYnâu mà quảyTn. Tuyệt mật mà.
Nhưng ông già an ninh vừa rồi kêu không có vấamen đeCề gì, đPQành nhắLawm mắqekt mà tin vậy.
Bùm… LạrWBi nổ. LầYnn này to hơn trước rấYt nhiều, dườMpqng như đPQến từ ngay phía trong tháp.
“Không xong rồi Trung Thành tướng quân, có đPQịMpqch trốn sẵamen trong thang máy chở hàng… xin ngài cho chỉkpw thịaL.”
“ChỉVS thịmq cái cây củ cảJZVi ấaLy !!!”
Trung Thành túng quá hóa chửi thề.
…
Gentaro không đaLành lòng mà vuốt con mắfdt cho đCfồng đCVội vừa ngỏm củ tỏi.
Bọn họ nhờki đpLzám ngườfdi bên ngòai quăng bom dọa nạtUqt đZZánh lạYnc hướng đgkyểS đBYột nhập vào đkkây qua đDznườGcCng thông gió. Trong này khá hẹp, công trình lạCVi cũ kỹ, nên thỉJZVnh thóang lớp thép bọc hai bên thông đkpwạzfao nó cứDzn bịGcC bật ra, nhọn hoắLawt.
Đồng đCfội này của hắkin vốn là lính tiên phong, đJZVi đkkầCfu dẫn đpLzội, chẳng may bịY một trong nhữkpwng đcSoạZn thép lòi ra ấzfay xuyên táo qua sọ mà chết một cách tứgkyc tưởi. Vốn dĩekC hắqekn đVSã chạSm phảcSi miếng thép đtUqó nhưng ngừng lạzDi kịamep, chẳng dè đekCằVng sau là mườWdi một tên lính khác trong đkkó cóGentaro, vì bò lâu trong cái thông đVSạmqo nhỏ này mà ứzDc chế, nên lấSy tay thông vài chỗ hay ho của thằcSng đmqi trước, muốn giục nó nhanh lên. CứCf thế… thông theo hiệu ứVSng dây chuyền domino, làm cho tên lính tiên phong đdi đSầSu này đBYột nhiên đCVau nhói, không tự chủ đGcCược húc đkầqeku lên trước, thế là cứwPY ù ù cạLawc cạGcCc mà chết tốt.
Vì hắtUqn chết đfdi nênGentaro trở thành ngườpLzi đwOi đdầaLu. Đừng tưởng đSầWdu mà oai, thực ra chẳng có chỗ gì tốt, đWdịZZch mà phát hiện, ngườmqi đwPYầVu tiên ăn kẹo sẽ là hắGcCn. HắnVn mà đVSi chậm, ngườzDi cuối cùng bịUrD thằameng đDằekCng sau thông sẽ là hắVn, hắkpwn chảeC thông đaLược ai khác nữSa…
Cuộc đVSờDzni là vậy, đqekầgkyy rẫy bấgkyt công, đaLứpba nào đkpwi đyTầkpwu số đmqứGcCa đkấpby nhọ, kêu ca cũng chẳng ích gì. Gentaro đnVành cố gắVSng mà bò tiếp, không dám dừng lạSi một giây nào, thỉSnh thóang đkkưa tay ra sau che đkki cái chỗ dễ bịV thông nhấCft.
…
Rồi thì cũng đaLến nơi.
Trước mắfdt đGcCã thấDy ánh sáng mờD mờWd,Gentaro đZấYtYm tung cái cửa sắWdt của lối thông gió, nhưng rồi hỏang hốt bắDt lấrWBy nó không cho nó rơi xuống tạkio tiếng đekCộng. HắYn thò đYầYu nhìn xuống, nương theo đCVườSng dây cáo kim loạCfi chắCfc chắwPYn, nóc của cái thang máy như trong tài liệu mô tảaL đYnã ở trong tầgkym mắqJFt.
Đeo vào găng tay chuyên dụng đpLzểekC đWdánh đTu, mườYi một chiến sĩtUq may mắwOn sống sót thay phiên tuột xuống như đcSám khỉCf đTu cây dừa, nhẹ nhàng không tiếng đwPYộng.
“Đến rồi ! Noname wind, mày sử lý camera chưa !?”NonameWind là biệt danh của thằtUqng này, trong đYội nó là chuyên gia về các vấqekn đkpwề kỹ thuật phầfdn mềm, không giốngGentaro và ba ngườekCi khác là chuyên gia phầekCn cứSng. Nếu cướp đYược MS thì ngườMpqi lái cũng là bọn họ.
Noname wind không nói gì, chỉekC giơ tay ra dấCVu ok.Gentaro cũng không hỏi gì thêm, tên này làm việc, hắtUqn rấDt tin tưởng.
Một tên khác trong cảmq đCfám đamei quanh nóc thang máy, gõ gõ vào vài cái lên vách tườSng, nhẹ giọng nói;
“Cách âm rấaLt tốt, có hát karaoke ở đCfây với giọng siu bờLaw lách cũng không có vấtUqn đVề gì.”
“Tốt. Zozo, máy khoan xong chưa !?”
“Cho tôi ba phút.” Thằmqng đzfaược gọi là Zozo trảkpw lờfdi, nó có một cái răng hô đkpwặc trưng, ai nhìn cũng thấDy ấtUqn tượng cũng là chuyên gia đzfaào đFgGườzDng thông cống duy nhấWdt trong nhóm đSược đVào tạLawo bài bảwPYn. Nhìn cái mũi khoan nhọn hoắtUqt to tướng nó cầmqm trên tay,Gentaro âm thầZZm cảSm thán và thương xót cho đYnứDzna nào lúc nãy bò trước mặt thằpbng này.
…
Rồi thì cũng khoan xong.
Không biết bọn họ may mắqekn hay đCVen đwPYủi, khi thằYng cuối cùng làGentaro vừa nhảamey xuống bên trong thang máy, một tóan ngườkpwi ập vào, mang theo một gói hàng to đkpwùng. ThểqJF tích phảZZi đVSến mấwPYy chục mét.
Ánh mắwPYtGentaro và đVám lính rực sáng như chó sói nhìn thấGcCy cô bé quàng khăn đUrDỏ. CảCf lũ chỉVS thiếu nước chảVy rãi ra.
“Chính nó.”
“Chính là nó.”
“Mục tiêu xuấDznt hiện, tấrWBt cảWd tiến lên…”
Gentaro cầMpqm súng, Wind cầyTm súng, tấeCt cảGcC 9 tên khác cũng cầYtYm súng, khí thế lăm lăm, riêng chỉfd có Zozo bá đcSạameo nhấSt, hắeeMn cầzfam mũi khoan to đCVùng, mũi thở ra từng ngụm trọc khí phì phò như trâu, bộ dáng dũng mãnh, dườZZng như một ngườdi một khoan, có thểV khoan khắDznp thiên hạcS.
Đám nhân viên vận chuyểcSn nào phảkki lính tráng gì, chưa kịekCp kêu lên mấky tiếng kinh hoảBYng đCfã bịpLz cảgky đcSám diệt gọn, tuy thế vẫn có một bác gái kịSp ấSn còi báo đLawộng.
CảJZV đrWBám biến sắekCc, liều mạBYng rút ra dao dọc giấyTy, cắGcCt cái thùng các tông to đqekùng kia ra. Chẳng tốn mấFgGy công phu, chân dung mục tiêu đSã hòan tòan hiểUrDn lộ. CảCf đkkám sữFgGng sờpb một hồi như trai tân nhìn thấkky gái khỏa thân…
“Đây là…” Wind chép miệng.
“Ừ… là Gaydam…”Gentaro đwOẩVy đgkyẩTy gọng kính nói với giọng khẳng đnVịCVnh.
Trước mặt bọn họ, chiếcMobilesuit hiện ra như một chiến thầfdn cổ đnVạVi, ánh thép tinh tế, phảamen xạD ánh sáng mỹ lệ làm nó luôn ngập trong hào quang. TạTo hình robot thon gọn, nhưng nhữqJFng đDznườCVng dây cơ học chằVng chịUrDt ở mỗi khớp nối đZược ẩwOn đMpqi khéo léo vẫn đWdảJZVm bảUrDo cho nó cảWd tính ổn đrWBịDnh lẫn lực bạpLzo phát đYều ở mứyTc tối ưu. Hệ thống vũ khí có lẽ khỏi phảcSi bàn, dựa theo tư liệu họ có đVược, tòan thân MS này đMpqều là vũ khí. Nổi trội nhấpbt là hai lò phảeCn ứgkyng năng lượng nhiệt hạGcCch gồ lên sau lưng nó, còn đrWBược gọi là Twins drive. Theo như thông tin cung cấSp, một khi sử dụng, con robot này sẽ đBYạGcCt tới quyền năng của đCfấFgGng tạJZVo hóa. Cụ thểkpw là gì thì còn chưa ai biết kểd cảaL nhà sảrWBn xuấVSt.
Đòang.
Tiếng súng khô khốc vang lên, đzfaánh thứpLzc bọn họ trong cơn say đCVắyTm. Phút thấTt thố qua đDi, cảeC đFgGám nhìn lạmqi mới biết mình trong hiểdm cảYtYnh thế nào.
Bọn họ đYtYã bịqJF bao vây.
…
Trung Thành sắYtYc mặt âm trầwPYm nhìn vào mườaLi một tên trộm trước mắMpqt. Số lượng ít hơn hắYtYn dự tính, nhưng thôi không sao, cá đkpwã nằZm trong rọ. HắWdn thảfdn nhiên bước tới trước đkiám lính, cấWdt giọng đJZVều đkkều:
“Các ngườJZVi muốn tự sát hay đmqểWd bọn ta tra khảko !?”
Vừa nói xong, sát khí ép tới bứpbc cảCV đVSám cùng lùi lạaLi, khuôn mặt bọn họ đkầky vẻ sợ hãi. Sát khí quá mạtUqnh, ngưng tụ như thực chấyTt, giống hệt một thanh đSạMpqi chùy đUrDánh thẳng vào linh hồn mỗi ngườYtYi. Nếu đJZVứpba nào yếu tim chỉfd sợ đSã lăn ra chết tốt.
NgườLawi này thật đMpqáng sợ.
…
“Gentaro, mày đUrDi trước đBYi !” Zozo tiến đmqến, nhỏ giọng nói với