Chương 123
Kẻ giảHKv mạUXo
Bỏ tí thờvSti gian like page Tàng Thư Viện nha mọi ngườUXi
NằYhm ở trung tâm ba muơi ba tầPxng trờPxi chồng chấsRft lên nhau theo hình chôn ốc, tầEng trờvTi thứT nhấRDt là nơi nhận đRược lượng linh khí tinh thuầvTn từ tiên khí linh thụ nhiều nhấjct. CảTnh vật nơi đAlPây lúc nào cũng bồng bềnh hư ảvTo, cánh hoa lượn lờL trong biểxsAn linh khí, dạlLt dào sứRDc sống.
Thậm chí có một vài con suối nhỏ là do lượng linh khí quá mứAlPc đMHậm đUXặc, hình thành thực chấBmIt dạTng lỏng kết tinh mà thành.
Một trong nhữIUtng thắDyong cảvTnh đmYyặc sắKvic nhấTt, có lẽ là vườSEn bàn đyoào nổi tiếng gầsdn xa, quanh năm đABDược các tiểYhu tiên nữAlP tô đtSiểBmIm, khiến cho khu vừơn màu phấDyon hồng này luôn oanh oanh yến yến không dứkt, dễ làm một phàm nhân mãi mãi chìm đTắdm vào đvStó, đSGến chết cũng không thểSG thóat ra đABDược.
VườfRn bàn đDyoào này là sân sau của ngôi nhà thiên đSGế đvTang ở.
Tự xưng là vua của tiên giới, nhữFuFng gì thuộc về thiên đABDế phảdi là thứkcP tốt nhấIjt trong các thứyu tốt nhấtSUt. Ông ta có ngườFuFi vợ mạUWMnh nhấsRft tiên giới, có ngôi nhà khí thế nhấsdt, có đWcịmYya bàn đIUtậm đAlPặc linh khí nhấlLt, thậm chí đIIsến cái sân sau nhà cũng phảKdi là thắRng cảmYynh nổi tiếng nhấyut.
Không ai có chút dịsd nghịoZ nào, bởi ông ta là Hạyoo Thiên – Thiên đsdế, ngườEi đPkược tiên khí linh thụ dưỡng dục mà thành.
Và cũng là giới hòang của tiên giới.
…
Hư thiên đPxiện, đciện chủ trung tâm của tiên giới, nhữlLng tưởng sẽ là vẻ hào hoa tráng lệ, tụ tập tấxt cảUWM nhữtSng gì tinh túy của tiên giới tạxi đSEây, thế nhưng bốn phía trong gian đsdiện rộng rãi này, ngoạlLi trừ các cột trống trạTm trổ hình rồng tinh xảLo, chỉBmI tòan là mây trắLng.
Mây trắSng ở khắIUtp nơi, cao tới thắMHt lưng ngườci, đEậm đoZặc trắyung xóa, làm cho ngườTi ta không cách nào hình dung đAlPược mặt sàn ở hư thiên đHKviện có hình thù như thế nào.
Chính giữIja biểSGn mây này, có một chiếc ghế dài trắyung mềm như bông, tạIUto hình gầKvin giống ghế salon ở nhân giới, trên đvStó nằMHm vắPxt vẻo một thanh niên áo đPken, tóc dài buộc lên tùy ý, buông thõng ra sau. Quỷ dịlL ở chỗ, thanh niên này có gương mặt giống Lục vân Tiên như đoZúc, cảABD thầUWMn thái thong dong, có phầuxKn biếng nhác cũng vậy.
HắRDn nằPkm giữLa biểcn mây, đdồi gối lên đtSùi một cô bé, một tay buông thõng, một tay ray ray trán.
“Có lẽ già rồi, mấcy ngày nay hay nhứtSc đfRầDDAu vô cớ.”
Thiên đvStế lẩkm bẩxm, đoZôi mắvStt hắDyon nhắKdm nghiền như đikHang lim dim ngủ, lúc này lạmYyi mở ra. Đôi mắUWMt sáng quắjcc, tràn đyuầYhy tính xâm lược và hung lệ, chỉAlP một cái liếc mắxsAt tùy ý cũng khiến quầEng mây xung quanh hư thiên đyuiện xáo trộn.
“Dao nhi, ta ngủ bao lâu rồi !?”
“...”
“Quên mấsRft, ngươi không nói đcược nhỉBmI. Dù ta vẫn giữS lạoZi một phầuxKn linh hồn cho ngươi, nhưng ký ứSEc, đKdã mấRt hết rồi sao !?”
Cô bé tùy ý đoZểd hắBmIn gối đxầYhu lên đmYyôi chân nhỏ nhắIjn của mình, tùy ý đtSUểsRf hắTn đDyoưa một tay lên vuốt vuốt gò má phấKdn nộn, cơ thểIIs nhỏ nhắtSUn không hề đRộng đUWMậy, mắct cũng rấPkt ít khi chớp, hòan tòan giống một con búp bê sống.
Thiên đPkế cườtSUi nhạxt một tiếng, có phầEn chán chườDng và ngán ngẩIjm, hắIjn chỉAlP tay vào một chỗ trong hư thiên đxiện, nhàn nhạkcPt nói:
“Nam cực thọ tinh, ngươi đlLang lén lút ở đABDây làm gì vậy !?”
“ThầAAIn không dám, thưa bệ hạKvi !”
Làn mây giữAlPa phòng tan đRDi, đABDểtSU lạci khỏang trống tầWcm nửa mét xung quanh một ông lão có vẻ tiên phong đYhạDo cốt, đEầRDu đfRội mũ ngọc, lông mi dài tới ngực, cung kính cúi đBmIầSu.
“Quên đYhi, cho ngươi mườuxKi lá gan cũng không dám. Nói đPxi, có chuyện gì !?”
“Xin thứBmI lỗi vì đfRã quấoZy rầDyoy giấDDAc ngủ của ngườjci thưa thiên đSế. ChỉsRf có đAAIiều, tin tứAAIc này hơi đKdặc biệt một chút.”
“Nói xem !? Đã lâu lắKdm rồi, không có gì thú vịKvi. Tràng chiến tranh 32 năm trước ta lạki không có tham gia, thật đxáng tiếc.” Thiên đoZế vẫn nằyum dài trên ghế, đAAIưa tay vuốt ve khuôn mặt mềm mạRDi của bé gái lạsRfnh lùng kia, có vẻ hứkcPng thú với nhữWcng gì Nam cực thọ tinh nói, nhưng ông ta biết, hắFuFn chỉvT nói có có lệ thôi.
Mỗi khi chơi đuxKùa với cô bé này, mọi thứMH khác trong mắct hắjcn, đjcều chẳng bằUWMng đDyoám mây trắEng đLầKviy ắPkp căn phòng này.
“Phật tổ đikHã rờBmIi khỏi vạSEn thế hồng liên ạPk !”
“Ồ, xá lợi của lão ta quay lạci rồi sao !? LấBmIy xá lợi làm nhân tử cung cấKvip năng lượng đuxKểIj vận hành con rối đSGó... ngườPxi đUWMàn bà này thật nhàm chán.”
“Thiên đKviế... !?” Nam cực thọ tinh ngẩDDAn ngườEi, ông ta không hiểUXu nhữEng lờSEi thiên đdế vừa nói có ý gì, hơn nữmYya giọng đyoiệu hắUXn hờSEi hợt, tay vẫn nghịAlPch vuốt má cô bé phía trên, dườmYyng như chẳng mấky đAlPểS tâm.
“Không có gì, ta cảLm thán chút thôi. Có lẽ ngườSGi già đmYyều như vậy.”
Thiên đkế phấMHt tay đKviáp. HắSn cứtS luôn miệng khẳng đKdịPxnh mình là ngườAlPi già trong dáng thanh niên trai tráng thế này một cách tương phảEn, cảyo thiên đHKvình đSGều đkcPã quen với việc này.
“...”
“Còn gì nữxa không !?”
“Môn chủ không linh kiếm phái đIIsang rấsdt giận dữoZ, nghe nói sinh mệnh liên đSGăng của con gái ông ta vừa tắIjt. Ông ta muốn đmYyến nhân giới báo thù ạWc !”
“Lão đIji một mình thì đyoược, nhưng lực lượng của kiếm phái thì đdểoZ lạsdi hết cho ta. Ai trái lệnh, giết hết đtSi.” Thiên đAAIế cườUXi đjcáp.
“Làm vậy chỉKd sợ có nội loạjcn đFuFấSy ạBmI.” Nam cực thọ tinh sợ hãi.
“Ta còn đDang mong chúng càng loạHKvn càng tốt. lục đPkạSi phái và thiên đHKvình gầdm ghè nhau bao lâu rồi !? Sớm muộn cũng phảki đyoánh một trận đUWMểx nhận mặt nhau, quang minh chính đAlPạUXi mà đYhánh, cứPx lén lén lút lút thế này sớm muộn cũng bịmYy ngườEi ta đSGâm thọc mà không biết.”
HiểvTn nhiên, ngườyui này là đlLiểxn hình của loạyui : sợ thiên hạABD không loạDn. Trước giờD vẫn vậy, nếu không có chiến tranh xảUWMy ra, thườRng hắIIsn chỉAAI ngủ vùi, vừa bảlLo trì nhan sắfRc, vừa bảikHo trì thực lực, vậy nên bao lâu nay, thiên đRDình với thiên đtSUế và thiên hậu vẫn là lực lượng mạjcnh nhấFuFt tiên giới, đsdè đIIsầvTu cưỡi cổ 6 đFuFạxi phái, không tốn sứAlPc chút nào.
“Nhưng mà...” Nam cực thọ tinh dài giọng, hi vọng có thểUWM cố gắcng khuyên nhủ.
“Còn gì nữlLa không !?”
“Không thưa bệ hạHKv, nhưng chuyện của kiếm phái...”
“Không còn thì cút đAlPi.” Thiên đKviế lạSGnh nhạkcPt phấjct tay.
Uỳnh.
Nam cực thọ tinh bịHKv một lực lượng quái dịDyo, cứKvi thế hấDyot thẳng ra ngoài hư thiên đSGiện,đPkểxsA lạxsAi một tràng huyết vụ trên không, rồi rấRDt nhanh bịYh đEám mây mù khổng lồ trong đABDiện tẩKviy rửa đmYyi hết.
Xoa xoa lên khuôn mặt mình, thiên đtSế ngẩcn ngườEi một lúc rồi lẩSGm bẩxsAm:
“Ta vẫn không thểKd hiểdu đKviược, tạUXi sao khuôn mặt của gã này lạki giống với Lục Vân Tiên !?”
“Ah... thật tò mò muốn chết ! LạEi không thểUX hỏi đdám quân thầvStn xung quanh đRược. Ngươi biết không hảtSU Dao Nhi !? Dao Nhi !?”
HắAAIn càng nói, bàn tay vốn đRang xoa xoa khuôn mặt trắKdng mịWcn của cô bé phía trên đsRfổi thành véo mạFuFnh, càng lúc càng mạKdnh hơn, cho đIIsến khi cảtSU một bên má đMHã đEổi thành màu đfRỏ chót, máu tụ lạLi từ các vết bầvTm như muốn phá da phun xuấsdt.
Nhưng cô bé vẫn cứWc lạikHnh nhạUWMt đFuFiềm nhiên, thật sự hoàn hảsdo đsRfóng vai trò búp bê da ngườuxKi một cách hoàn mỹ. Đôi lông mày dựng ngược của thiên đjcế nhíu chặt lạyui, hắoZn bắtSUt đIUtầAAIu mấmYyt kiên nhẫn mà gằdn giọng:
“TạSi sao ngươi cứyu im lặng như vậy !? Tạxi sao mỗi lầcn ta tỉyunh dậy đKviều thấPxy khuôn mặt như khúc gỗ của ngươi !? Ta rấoZt buồn chán, rấDt phiền não có biết không !? ChỉxsA mình ngươi biết thân phận thật của ta, vậy mà ngươi cứT làm như không thấRy...”
“CảIUtm giác cô đKdộc thật khó chịxsAu. Thật muốn đLập phá một cái gì đLó đRểtS giảfRi sầmYyu.”
...
LạUWMi nói về phía Richard đRang đxiên cuồng lao tới trong cơn phẫn nộ. HiểAlPn nhiên giận quá mấtSt khôn, hắikHn hoàn toàn không ý thứDyoc đdược cách biệt của mình và cô gái có vẻ mỏng manh trước mắBmIt đIIsã lớn tới chừng nào. CứUWM thế mà xông lên, kết quảoZ dĩmYy nhiên không thểHKv như mong đmYyợi đoZược.
Uỳnh.
Lồng ngực như bịtS ngườKdi ta dùng chùy đxập trúng, Richard một lầEn nữtSa bay ngược ra như con diều đTứikHt dây, nghe tiếng sơ sơ hắsRfn cũng đkcPoán đIjược một nửa số xương sườuxKn của mình bịPk gãy sau cú va chạxm này. Dù Linh đDyoã nương tay và phảSGi nhấDt tâm nhịD dụng, vừa bảHKvo vệ kết giới linh hồn cho King, vừa phảUXi tham gia cùng hắKdn, nhưng thực lực giới hoàng và cận giới hoàng cách biệt vẫn quá lớn. Richard dườLng như chẳng có cơ hội nào.
Thế nhưng hắtSUn vẫn cườDi lạkcPnh nói:
“Cảyum giác thế nào !?”
Linh nhíu mày đDưa bàn tay phảSGi lên trước mặt. Vừa rồi cô chỉk thuận tay hấoZt Richard ra ngoài, muốn hắfRn thấDyoy khó mà lui. Nhưng không ngờDyo đmYyã đSEánh giá thấKvip hắDn. Bàn tay phảDDAi của Linh đyuang bịMH một ngọn lửa đjcen kì dịsd bao bọc, âm ỉR thiêu đYhốt không ngừng, dù đikHã dùng phầxsAn lớn sứcc mạtSnh cũng không thểtSU xua nó đUXi đikHược. Thứjc này cứHKv bám riết, như ròi ăn xương, không ngừng cắSn nuốt nguồn năng lượng không mấSy dồi dào của cô. Nếu không có cách thực sự loạDi trừ, chỉc sợ rấmYyt nhanh nó sẽ bùng phát, lan ra toàn thân.
“Ta thấkcPy ngoạki trừ Lục Vân Tiên, tấuxKt cảikH các giới hoàng khác đyuều có một đHKviểsRfm chung là kiêu ngạEo thành tính, luôn dùng ánh mắoZt cao cao tạLi thượng đvTểfR nhìn xuống bọn ta. Hê hê... cũng chính vì vậy, kẻ bịk lật thuyền trong mương nhiều nhấPxt cũng là các ngườci.”
Linh thở ra một hơi, cườikHi nhẹ đRDáp:
“Không sai, đEúng là ta có đoZánh giá thấHKvp ngươi một chút, thứlL lửa này thật sự khó chịFuFu. Nếu không có ánh sáng hủy diệt của Long thầxsAn, muốn xua nó đDyoi rấKdt khó. Chẳng là ngươi quên mấAAIt một chuyện...” Vừa nói, cô gái vừa đvTưa cánh tay sang ngang, lửa cháy đWcã lan tới khuỷu tay.
“Thế giới này, kì nhân dịAlP sĩS có rấuxKt nhiều.”
Xoẹt.
Ánh kiếm cắsdt qua như vầuxKng trăng khuyết, ngọn lửa bịR ánh kiếm này quét qua đAAIột nhiên ảuxKm đIjạvTm như đdã mấyot sứfRc sống, dầBmIn dầUXn héo úa rồi tắFuFt ngóm.
Bên ngoài kết giới bóng tối hòa hồn, thân ảxsAnh của Linh đsRfứxng chắsdn trước mặt Richard cùng một ngườtSi nữIUta. Khuôn mặt vốn đfRang có phầPkn tươi cườRi hèn mọn của Richard chuyểxn thành màu xám xịFuFt. Đối thoạUWMi một lúc, hắDyon đPxã quên mấUXt con kỳ đPkà này.
Shaorin – Fake Queen thứR hai của trườPxng sinh đoZảWco, cũng đKdã đSuổi tới đDây.
LầmYyn đEầFuFu tiên gặp chân thân của mình, trong lòng Shaorin ngổn ngang hàng loạAlPt cảTm xúc. Dù hình dáng của Queen đSGã thay đBmIổi, nhưng thứfR áp lực và khí chấvTt của một giới hoàng, thân thểL nhỏ bé của Linh cũng không giấIIsu diếm hết đAlPược.
Fake Queen cũng không phảHKvi do bọn họ tự gọi. ĐiểDyon hình