Chương 129
Vô đqxề.
Ủng hộ Kim Bút, ủng hộ truyện Việt
Robert mở mắXt.
Cái đULầZu tiên phảULn chiếu trong ánh mắVvpt kịUL sĩFvf là bầviu trờNLPi xanh xanh điang dầUZin nứLVJt toác của thực nghiệm đwảGo. NhữNNcng tiếng nổ đFvì đLRùng bên tai giống như nhà hàng xóm hát karaoke mà quên khóa cửa khiến hắVKn nhíu mày liên tục.
“Ông đZây chưa chết !?”
Mơ mơ hồ hồ lảBdm nhảDwm một câu, Robert bấcNEt thình lình bật ngườCVAi dậy. Đưa tay sờzGD soạsFrng khắayp cơ thểZ, không sót chỗ nào, đvFzảLVJm bảwo mình không khiếm khuyết gì, Robert mới thở phào một hơi. HắCVAn có thểvFz mấJxat cái chân, mấPBQt cái tay, nhưng cái đZó thì không thểJxa mấzuIt đxuược, dù sao nhà hắin cũng là đBdộc đsFrinh. Cha và ông nội hắECsn chết sớm vì hậu di chứNLPng trong kháng thầLRn chiến 22 năm trước rồi, bây giờNNc không có cái nối dõi tông đxuườVUlng thì hắwn sẽ bịVK khép tội bấFvt hiếu.
Không hiểTu sao lạITi đVUlược ngườRi ta cho một mạVKng. Câu cuối cùng còn nhớ đuZược là: “...rấxt thú vịNNc.”
Thú vịQy thì sẽ không chết !?
Con ranh con, lầOn sau gặp lạITi ông sẽ cho mày biết thế nào là thú vịO, nhìn tướng đZXiên đAiên khùng khùng như vậy chắrsc chắXn là chưa đzGDược hưởng lạiOc thú nhân gian khi khiến tạANo sinh mạRng mới rồi. Một mình một thương, kịqx sĩqx đxuang tưởng tượng đULến ngày mình dùng súng khuấITt phục hoa hồng...
Uỳnh.
Đột nhiên vách tườRng phía trước mặt nổ vang, khói bụi mù mịsFrt, sau đvió là một luồng sáng đfAỏ xé khói thoát ra, trông rấQqLt đCVAẹp mắECst, nhưng có phầvFzn chật vật.
“Help... help me....”
Tiếng kêu hụt hơi như gà bịqx cắTt tiết này khiến Robert nhận ngay ra ngườqxi đviược quầBdng lửa bao bọc kia là ai.
“Claude !?”
KịR sĩFv vội vã giơ tay vẫy vẫy.
“Êu, ở đxuây !”
Nhưng khi nhìn thấLRy hung vật phía sau lưng Claude, hắRn lạJxai vội vã cấITt tay đZXi, dù đEzUã quá trễ. KịR sĩx phun ra một ngụm máu anh dũng, lăn ra giảzuI chết, trong lòng thầgVgm rủa Claude vài chục lầVKn, âm thầULm hối hận không thôi.
Claude nghe thấvFzy tiếng ngườfAi gọi như bắwt đrsược vàng, vội vã đcNEổi hướng bay sang phía đFvfó. ThấPBQy Robert vẫy vẫy tay với mình, hắayn mừng quýnh, giống như con chiên thấQyy chúa, tốc đNLPộ bấNNct giác nhanh hơn vài phầDGn. Nhưng khi thấlzy Robert rụt rè thu tay lạxi, phun ra ngụm máu, ôm ngực lăn ra chết thế kia, Claude lạLRi thấVKy có lỗi muôn phầXn.
“Anh Robert đFvfã bịgVg trọng thương thì phảULi, thôi.. không nên tạvio thêm gánh nặng cho ngườLVJi khác nữVvpa !”
Claude buồn rầNLPu, đcNEổi hướng bay sang chỗ khác.
Phía sau lưng hắLRn, tử đzGDồ điã giết chết Simon càng lúc càng áp sát, hàm răng hung ác đRã trực sẵGn mở ra, đviôi tay dang rộng, lạPBQi một tư thế chó sói sớt gà cồ tiêu chuẩzGDn.
...
Ánh sáng đECsỏ xẹt qua chỗ Robert đVUlang nằaym chết giảAN, mang theo hơi nóng nhàn nhạwt đwặc trưng của lửa đVKỏ, kịVK sĩJxa ti hý một bên mắNLPt vừa điúng tầiOm thấZy đgVgược hiểiOm cảLVJnh của Claude.
Nhìn thì có chút hoạwt kê, Robert đRột nhiên liên tưởng đITến cảwnh con chó to xác trong Tom và Jerry lúc nó rượt theo bộ đxôi mèo chuột kia. Mỗi lầOn tử đzuIồ phía sau há miệng hết cỡ, rướn cổ lên ngoạqxm mạfAnh một cái, Claude đZột nhiên dẻo như một con lươn, hết co chân, cong mông, uốn éo cơ thểZX, lầxn nào cũng chỉT đEzUểT hàm răng bén nhọn kia vồ hụt vào khoảzuIng không, rấQqLt biến thái, rấwt có ý tứUZi, dùng một từ đQyểiO hình dùng thì... Fabulos....
Nhìn thì vui mắFvt thật, nhưng Robert cũng biết thừa hắlzn đULang trong hiểJxam cảANnh, mấgVgy đQqLộng tác thầOn kỳ như trong phim hoạVUlt hình kia chỉVK là do bảqxn năng sinh tồn đzuIang cố gắITng giãy giụa thôi, cứBd đEzUà này chỉZ khoảOng mườJxai phút nữZa thì hắUZin sẽ nằgVgm gọn trong mồm con dơi biến dịX kia.
Vốn đRịVUlnh giảCVA chết đxuểUL lừa hai đVvpứcNEa bay đITi chỗ khác, lúc này mục đOích đfAã đQqLạQyt đxược, nhưng nhìn Claude thực sự đviổi hướng đXểUZi tránh ảxnh hưởng đVUlến mình, Robert lạAi nhíu mày...
Gãi gãi mái tác vàng óng mấZXy cái với vẻ khó chịiu, Robert phun ra một ngụm nước bọt bốc mùi vì đCVAã lâu chưa đZánh răng, cầDwm lên đOạZXi kiếm, bắLRt đviầBdu cằzGDn nhằrsn.
“Argg.... Bởi vậy mới nói...”
Kiếm trên tay vung lên, kiếm khí phá không bắJxan ra tạxo thành một đviườlzng vòng cung sóng lượn trong không khí, kịIT sĩR căn rấfAt chuẩcNEn, nhưng tốc đITộ của tử đPBQồ vẫn nhanh hơn hắVKn nghĩBd một chút.
Xoẹt...
Kiếm khí sắOc bén cắvFzt qua, làm đwứUZit một nhúm lông ở mông tử đzGDồ biến dịG dạfAng dơi, khiến nó giật thót, đFvfưa tay qua chỗ đZXó xoa xoa, tốc đANộ cũng chậm lạPBQi một chút, rồi đfAánh mắlzt nhìn sang với vẻ tứBdc giận.
Vác kiếm lên vai, kịEzU sĩNLP cườTi khổ mấNNcy tiếng...
“Bởi vậy mới nói... ta ghét nhấlzt mấECsy đANứVvpa đuZầPBQu óc đANơn giảFvfn !”
...
Athena bình thảULn ngồi trước một cánh cửa lớn, bên trên có khắzGDc nhữQqLng đqxồ án hoa văn cổ xưa hình ác quỷ, khí tứuZc âm trầgVgm tỏa ra khiến ngườLRi xem đFvfều phảDwi thấNLPy nặng nề vô cùng.
Ít nhấPBQt thì Hades nghĩIT vậy.
Liếc nhìn cô cháu gái vẫn đzGDang tỏ ra khí đLRịQynh thầOn nhàn, nhưng ánh mắQqLt không dờXi cánh cửa một khắzuIc nào kia, Hades lạvFzi cảxum thấiy sầviu não. Sống lâu như ông ta, cảxum thấGy nhân sinh đVKã không còn gì thú vịNNc, từ lâu Hades đVKã buông bỏ mọi chuyện, tận tâm làm một vịlz thầxn nhàn nhã ở nơi vực sâu nhấrst thầXn giới, cảFvf ngày làm bạin với nhữGng nấOm mồ yên tĩVKnh, nhưng nhữDGng ngày gầPBQn đBdây, cảG thầrsn giới đlzều mang bầgVgu không khí khẩiOn trương trước nhữAng số liệu dự báo về khảDw năng bùng nổ dân số, cạOn kiệt tài nguyên, đpQEiều mà trước giờx các vịQqL thầFvn cổ xưa nằqxm mơ cũng không nghĩvi tới. Điều này buộc một số nguyên lão ở ẩcNEn như ông cũng phảsFri ra mặt đZXểfA khống chế, đRiều tiết lòng dân.
Vậy mà ngườTi lãnh đANạQqLo một nửa thầwn giới lạwi phí phạZXm thờVvpi gian ở chỗ này, giao du với ma quỷ, lẽ nào vịw chiến thầvFzn trẻ tuổi này cũng sẽ giống như đPBQọa lạgVgc thiên sứUL Lucifer trước kia ở Tây thầZn giới, rồi khiến cảVK tây thầiOn giới sụp đrsổ !?
“Athena, ta biết cháu lo cho hắJxan, nhưng không phảXi lúc này có nhiều việc cầLVJn làm hơn hay sao !?” Rốt cuộc cũng hết kiên nhẫn, Hades điOành cố gắDwng hạVUl giọng nói.
“NgườsFri đpQEi ra sau cánh cửa này có phảcNEi