Chương 5
Thầnpn tiễn và hậu nghệ cung
Bỏ qua chuyện Linh đTlang hiếu kỳ hỏi đFhoủ thứim với cái quang cầoau lắqVm chuyện, King nặng nề lê bước đaFJi ra ngoài.
Họ đRaang ở trong một gốc cây cổ thụ to, khoang rễ rộng đtovến mứgZc chứMMia 5-6 ngườFhoi vẫn còn thừa, làm thành một mái nhà thiên nhiên tốt nhấaFJt mà chẳng cầHtn phí công xây dựng. Cây cối trên đikảnJo đmược linh khí của các thí sinh xấDfTu số tử trận bồi dưỡng bao nhiêu năm nay, đimã phát triểTln đaFJến mứJwc không ngờnp.
NhắHm mắMMit, tiến vào trạaFJng thái nội thi, King cảTinm ứoang rõ đNược từng tế bào của hắBTn đOHang không ngừng rung đrJyộng kịUBqch liệt, nguyên lý của ánh sáng hủy diệt hắLn vừa sử dụng là tạgZo ra sự rung đtatộng nguyên tử, cho các hạxtUt không ngừng va chạBTm, rồi bắUBqn ra, mới làm ra lực sát thương khủng bố như vừa rồi.
Các hạRat dao đLộng với năng lượng khoảCZng 1% cube sau đtató tụ tập trên cây gậy qua 5 lầTinn quay rồi mới bắSgnn ra, làm cho Radiz không kịvmp trở tay mà hoàn toàn bốc hơi.
TấBTt nhiên cũng là nhờoHC Radiz đCZã dốc toàn bộ tiềm lực vào tốc đmộ nữta.
Nhưng cũng cầPn cơ thểTin đJwủ mạmnh đLểtov chứoaa các hạCZt dao đfrSộng trước khi bắln chúng ra ngoài, với thân thểnJ chảoHC khác gì ngườtati thườJOJng như của hắimn hiện nay mà nói, dù đikã đaFJược quyền trượng ánh sáng bảFhoo vệ, xác xuấcPt bịZ nổ banh xác vẫn còn khá cao.
Cây gậy ánh sáng này vẫn điLang nằCZm yên trong cơ thểiL hắqVn, tỏa ra từng vòng ánh sáng nhu hòa, ổn đyPịSgnnh các tế bào điDxang dao đTinộng kịcPch liệt lạzNi, có lẽ nửa ngày nữTina là đJwủ cho hắcPn hồi phục, đmây cũng là một công hiệu khác của thuộc tính ánh sáng hắPn nắrJym giữL, có thểm sử dụng các quang hạJtDt đikểiL gắnpn kết các tế bào, thương thế cũng từ đJOJó mà hồi phục.
King bây giờN làm gì cũng rấiLt bấORct tiện, dùng sứNc mạiDxnh thì lo cơ thểN chịmu không nổi mà nổ banh xác, dùng chân lý đaểiDx tính toán chuyểCZn đxtUộng đDJzối phương thì đBTầxtUu đORcau nhứoHCc do bộ não quá tảli.
TấHtt cảDfT chì vì cơ thểxtU này quá yếu.
Nhưng chỉTl cầxtUn thương thế không ảoHCnh hướng đfrSến khảzN năng hoạzNt đlộng, hắln cũng mặc kệ, tiếp tục tuầJtDn tra xung quanh, vừa đHi hai tay không ngừng vung lên, bắJOJn ra các pháp quyết cổ quái, dựa vào “chân lý”, sử dụng các trận pháp cảgZnh giới cấvmp thấHtp của ngườLi tu chân, thứnp này không cầikn dùng linh lực thúc dục, chỉDJz cầTinn có thầgZn niệm cảSgnm ứtatng là đvmược.
Kết hợp với chân lý không chỉHt cho hắwn một lượng kiến thứnpc khổng lồ, cảam giác với môi trườtatng xung quanh của hắan đyPã đFhoạcPt đtHiến mứnJc không thểcP tưởng tượng nổi, thậm chí vượt hơn hắtatn nhữmng ngườCZi đBTang đORcứwng đSgnầUBqu trườoHCng sinh đimảoao hay thế giới bây giờL, đtây cũng là lý do hắHtn phát hiện ra điLám trưởng lão đtHiến trước cảHt tiểzNu BạDfTch.
Đi một vòng quanh bán kính khoảmng 100m, hắFhon cũng đikã thúc giục pháp quyết hơn 300 lầtovn, gầRan như cứa 2 bước lạSgni đgZặt một cái, toàn thân hắtn lúc này đcPã đgZược quyền trượng ánh sáng chữiDxa trịtHi phầCZn lớn, nhưng lạiLi bắqVt đJwầHtu vô lực do mệt mỏi, nhìn quanh, thấiDxy kiệt tác của mình cũng đyPã hoàn thành, khẽ gật đtầDJzu, rồi nhảJby lên một gốc cổ thụ to gầrJyn đORcó, cẩNn thận trảPi toàn bộ lực cảJwm ứtHing của mình ra xung quanh.
…
“ThầZn tiễn, hôm nay mày chết chắhiTc rồi ! “
Cách nơi ở của hai ngườZi không may kia khoảyPng 2km, một nhóm 4 ngườiki đtHiang vây quanh một thiếu niên tóc đPen, thoạtatt nhìn có 8 phầOHn là ngườli châu á, cảtat đJwám đcPều lăm lăm khí thế, vũ khí cầxtUm chắzNc, sẵBTn sàng bấhiTt cứMMi lúc nào cũng có thểhiT xông vào quầHtn ẩJtDu.
“Takeshi, tự bảhiTn thân mày cũng rấnpt mạxtUnh rồi, có thểOH đTlấMMiu với tao một trận, còn cầfrSn phảHti giở cái trò này ra hảnJ !? Thằwng hèn, ngườxtUi như mày, lấqVy tố chấJOJt gì mà đnpòi làm vua vậy !? “
Thiếu niên bịCZ vây ở giữTina, biệt hiệu là ThầSgnn tiễn, nhìn không thấHty có vẻ hoang mang chút nào, hắDfTn chỉhiT lạCZnh lùng tháo cây cung ở trên vai xuống, mắqVt đJbối mắtt, nhìn về phía kẻ đORcịCZch cầHm đyPầTlu, cũng là một thiếu niên khác, nghe tên thì có vẻ là ngườoHCi Nhật BảHtn.
“Chúng mày mới là lũ ngu ngốc, không có tầqVm nhìn xa trông rộng, tấRat cảqV thiếu niên tham gia trên đMMiảORco này đOHều là thiên tài, vì cái gì mà không trọng dụng !? CứaFJ đHtểORc cảH lũ giết nhau hết thế này có phảoHCi là tốn thấcPt tài nguyên thế giới không !? “
Takeshi, ngườORci cầam đvmầTlu trong 4 ngườJOJi lắJOJc đxtUầRau, nhàn nhạcPt nói, nhưng nhìn cái mặt hèn mọn của hắDJzn làm ngườwi ta chẳng thểnp nào liên tưởng kẻ này đtến mấaFJy chữiL thiên tài với ngườvmi tốt đzNược.
“NgườMMii thắikng trên đlảcPo sẽ nhận đLược tấtovt cảhiT của kẻ đimã thua, giữtat lạSgni bọn này thì đSgnược tích sự gì, thiên tài tập hợp đnJược mọi thứJOJ của các thiên tài khác, mới là ngườxtUi mạwnh nhấiDxt trong mạhiTnh nhấBTt, mới xứtatng đORcáng làm vua ! 3 tên ngu ngốc kia, các ngườgZi nghĩw sau khi tập hợp đtatủ sứaFJc mạoHCnh, hắzNn sẽ giữnp lạJOJi mạJbng sống cho mình sao !? Có não không vậy !? “ ThầFhon tiễn đhiTáp lờhiTi, đTinồng thờJwi kinh miệt nhìn về 3 thiếu niên còn lạiki, có 1 nam, 1 nữTin, 1 nhìn không ra là giống gì.
3 thiếu niên này, một ngườyPi tóc vàng, mắyPt xanh, toàn thân mặc giáp nhẹ thờfrSi trung cổ, giống kiểNu kịN sĩN đJtDiểDJzn hình, bộ giáp thỉlnh thoảzNng ánh lên nhữLng quang hoa nhàn nhạhiTt, nhìn qua là biết đrJyã đfrSược cảDJzi tạqVo đtovặc chế.
Cô gái duy nhấiDxt trong nhóm thì lạrJyi ăn mặc giống như ninja nhật, đJtDội mũ trùm đLầgZu, che mặt, khó có thểJtD nhìn rõ dung mạORco, nhưng từ ánh mắNt câu hồn cùng dáng ngườfrSi bốc lửa kia, đima phầxtUn ngườoHCi thấtHiy đhiTều dễ dàng nhận ra đvmây là ngườORci đimẹp.
NgườFhoi cuối cùng mặc áo bào trắUBqng, đhiTội chiếc mũ che nửa khuôn mặt, toàn thân nhìn không rõ dáng ngườTini, nhưng từ chiếc gậy phép hắxtUn cầmm trên tay, có thểl thấly đTlây là một pháp sư, thuộc tính không rõ, khuôn mặt hắCZn dưới chiếc mũ cũng bịoa một ma thuật mờL ảyPo che phủ, nhìn thấvmy mà lạiLi như không nhìn thấJOJy.
KịJw sĩBT thiếu niên nghe đnpược mấORcy lờUBqi nhục mạgZ của thầDJzn tiễn thì tứTlc giận, nghiến răng nghiến lợi nói:
“Đệch, nếu không phảJOJi bố thua dưới tay con nhỏ ninja này, lạRai bịnJ thằDJzng khốn kia tranh thủ đfrSặt cấtovm chú vào linh hồn, muốn đNi cũng không đJtDược thì còn ở lạOHi cái chỗ này làm mẹ gì ! “ HắfrSn ăn nói thô tục, chảik có chút phong đTinộ thân sĩDJz nào, trái ngược với ngoạJtDi hình tuấnpn lãng, bộ giáp anh khí sáng bừng của mình.
Pháp sư không nói gì, chỉoa nhẹ nhàng đNưa cây gậy lên, ma pháp nguyên tố không ngừng tụ tập, biểtatu thịHt rõ chẳng có thiện ý gì.
“Ta sống làm ngườDfTi của thiếu chủ, chết làm ma của thiếu chủ, ngươi không thế hiểqVu đyPược đfrSâu ! “ Nữoa ninja không khách khí nói, hai tay chẳng biết từ lúc nào đFhoã có hai thanh tiểiku đhiTao, chắJwn ngang trước ngực.
“Không quảSgnn mục đikích của các ngườnpi ra sao, đCZối nghịgZch lạwi ta, chỉim có 1 đTinườJwng, chết ! “ Thầtovn tiễn ngạJbo nghễ nói, cây cung lập tứTlc điLược căng ra, 3 mũi tên ánh sáng từ đPó hiện ra, phân biệt bắTln về 3 ngườnpi, riêng Takeshi không ra tay, hắnJn chỉrJy đmứtatng đJOJó, có vẻ như là đhiTểzN chờOH đDJzấcPu hiệp 2.
Mũi tên ánh sáng đBTột ngột hiện ra từ cây cung, không ngờTin lạoHCi là ánh sáng hủy diệt cùng thuộc tính với King, chỉa có đliều nhỏ hơn nhiều, tuy dùng đgZểim làm tên rấcPt thích hợp nhưng uy lực lạDfTi không lớn.
Được cái tốc đxtUộ cao cùng hướng bay lạrJyi quỷ dịoa, rấiDxt khó đmối phó.
Một phát bắhiTn ba tên mà cùng chuẩqVn xác nhắgZm đHến 3 ngườtHii, nhìn qua cũng khá có thanh thế.
“Đừng tự cho mình là siêu nhân nữrJya, đDJzược lên đDJzảHto này, ai chẳng là thiên tài, tự sướng như mày chỉORc có chết nhanh hơn thôi ! “
KịqV sĩJOJ không nhịUBqn đvmược châm chọc 1 câu, thanh kiếm trên tay điDxược truyền một thứDfT năng lượng kỳ lạrJy, cũng tỏa ra ánh sáng màu xanh lục, làm lực sát thương tăng lên rấNt nhiều. Hắtn vung tay chém 1 đOHườHtng, mạSgnnh mẽ cảoHCn lạRai đtatược một mũi lên, phát ra một vụ nổ nhẹ.
Hai ngườDfTi còn lạtHii cũng không kém hơn là bao, nữCZ ninja thân mình đUBqột nhiên uốn éo 1 cách kỳ lạaFJ, phân thành vài bóng ảoanh cùng lao tới, mũi tên đgZi xuyên qua một bóng ảtHinh, làm nó lập tứRac biến mấDJzt, đFhoểJtD lạFhoi 1 hố sâu trên mặt đZấzNt.
Pháp sư không hề cử đZộng, cây quyền trượng lóe ra một chút ánh sáng đTinen, không gian trước mặt hắiLn chợt rung khẽ, mũi tên chạHtm vào đCZó, không ngờORc trực tiếp biến mấHt.
“Chút tài mọn mà dám đJwem ra khoe với ta, chết hết đcPi, hậu nghệ cung, vạtatn tiễn triều tịtovch !! “
Thầln tiễn thấNy 3 ngườai thoảli mái chặn đJOJứmng 3 mũi tên của mình thì tứac giận, hét to một tiếng, giơ cây cổ cung lên trờwi, bắvmn ra một luồng ánh sáng mơ hồ, nhưng bay lên điDxược khoảxtUng 50m thì dừng lạUBqi, nổ ra, từ trên trờhiTi, hành loạiLt chùm sáng bắJtDn xuống tạJOJo thành một trận mưa tên ánh sáng dày đxtUặc, trong phạOHm vi 200m xung quanh, không lối thoát.
“CẩJbn thận, cây cung hắtatn đPang cầJbm là thầmn khí ! “ Takeshi âm trầFhom nói, hắJbn vung tay, 2 lá bùa hiện ra, phiêu diêu bay lên không, hóa thành hai cự nhân mặt quỷ, chúng dùng thân thểik huyết nhục của mình che chở cho chủ nhân.
Mũi tên áng sáng đZi vào cơ thểrJy 2 đBTầiDxu quỷ, dầfrSn dầJwn bịH ăn mòn, đvmến khi xuyên qua bay đTlược đmến chỗ takeshi thì chỉgZ còn là một dảSgni sáng mờhiT ảfrSo, yếu ớt. Trên tay hắPn không biết từ lúc nào đvmã cầnpm một thanh katana đTinen dài, trên lưỡi kiếm tỏa ra từng luồng khói đfrSen, dễ dàng gạyPt đoHCỡ nhữikng mũi tên này.
Máu huyết của hai cự nhân đRaược Takeshi triệu hồi ra không ngờhiT lạCZi có thểUBq ăn mòn đrJyược ánh sáng hủy diệt, đmứCZng đwầnJu về lực sát thương trong các thuộc tính.
Hai thứPc thầnpn chỉrJy đSgnểN che chắRan cho Takeshi, mưa tên vẫn cứiDx ầtHim ầqVm rơi xuống, 3 ngườFhoi còn lạTli biến sắaFJc, cùng lúc sử dụng khảik năng đJwặt biệt của mình đTinểORc nghênh tiếp nếu không muốn thành tổ ong.
KịDfT sĩUBq hét dài lên 1 tiếng, toàn thân sứimc mạqVnh bùng phát, bao quanh ngườnJi hắaFJn trong phạxtUm vi 2m, một vòng bảhiTo hộ màu xanh lục xuấTint hiện. Không mũi tên nào có thểim xâm phạFhom, nhưng bù lạTini, kịHt sĩH cũng chẳng nhúc nhích đzNược chút nào, xem ra đlây là thủ đtHioạMMin phòng vệ mạrJynh nhấzNt mà hắHtn có thểTin sử dụng, đrJyánh đHtổi bằJbng sự linh hoạvmt của bảfrSn thân.
NữTin ninja thì có vẻ chật vật hơn, hình như không có