Chương 62
Bóng dáng ngàn năm
Bên phía Linh vừa trèo cao ngã đTpLau.
Tiếng cây cối ùn ùn đTSnổ xuống chấYkn đHiộng rấgdmt nhanh làm cho đogYám tiểrzMu quỷ đuLang ôm đLTầSsu sợ hãi tỉCBnh lạLOi. Tuy dư quang của sự sợ hãi vẫn còn, nhưng chỉdkQ vì thế mà bảkwo chúng bỏ qua con mồi yếu ớt, ngon lành trước mắmqet là không thểCB.
CảSLg đuLám ào ào lao tới, một con khỏe khoắSsn nhấkt trong cảO đHiám, cậy mình thểfO lực cao hơn, nên xung phong dẫn đgdmầfOu, bỏ xa đkồng bạmn.
Cứgdm nghĩk đeaến tràng cảOnh đzTiược cắmm ngập hàm răng của mình vào miếng thịdkQt sống mềm mạekli vừa chạeay trốn. CảrzM ngườTpLi nó không tự chủ đqCược mà run lên vì hưng phấCBn.
SắBoTp rồi. SắYgp rồi.
Đột nhiên con quỷ thấYgy hai mắOt của mình cảLnh tượng càng lúc càng xa nhau. Đồng thờTSni dọc từ đfSỉjfHnh đLBjầFmu hói của nó đkến hết phầLBjn hạYg bộ đFược che bởi cái khố da cũ mèm là một cảfOm giác mát lạTnh khoan khoái.
Đám quỷ phía sau đTồng loạLTt ngừng lạMAFi, ánh mắTSnt cảjfHnh giác nhìn về phía trước, nơi con quỷ xấeklu số giờm điFLã hai mảzTinh hai nơi, từ từ bốc khói thành ma khí tinh thuầgdmn nhấsrst.
RấLt nhanh sau đqqSó, chúng bắwt gặp đnIược một khuôn mặt chúng vĩwnh viễn không bao giờzTi quên đBược, kèm theo điFLó là nỗi cừu hận, nhưng kiêng kịnI vô cùng sâu sắrzMc.
Khuôn mặt bình thảQdn mà tràn ngập tự tin, ánh mắYgt như sao sáng dưới đLôi chân mày đYkậm. Khóe miệng lúc nào cũng nhếch lên, mỉnbm cườFi nhã nhặn. Phái tóc dài đrzMược buộc tùy ý phía sau tung bay lấfSt phấYgt, tạeklo một cảkm giác phiêu dật. Thanh niên đTpLứLTng trước mặt chúng lúc này đAfnây tạSLgo cho ngườlwi ta cảmqem giác hư vô, mờk ảqqSo, như một ngọn gió tùy ý dạMAFo chơi khắOp thiên đnIịgdma.
Lớp vảLTi áo choàng màu đsrsen quấSsn quanh cơ thểuL không ngừng phấrzMp phới, chân không chạAfnm đrzMấsrst, cảqqS bóng dáng ấSLgy như hòa vào hư không, phiêu diêu trong làn gió. Tưởng như không khí chỉFer là một hồ nước lớn, còn hắean là một con cá tự do, thỏa sứfOc vẫy vùng.
Đám quỷ bao quanh ngườeai thanh niên này run rẩLBjy không ngớt. Cơn thèm khát với cô bé trong lòng hắLn lúc này không cánh mà bay, có chăng chỉF còn lạTi sự sợ hãi và kiêng kịSs sâu sắBoTc. Nỗi oán hận nghìn năm như một tảLng đogYá lớn lúc nào cũng dày vò chúng, đMAFồng thờMAFi lạfSi gợi về sự mạnbnh mẽ kinh diễm của thanh niên này.
Ngang trờpFi xuấBoTt thế, lực chiến tam hoàng. CảLTi tổ ma giới. Sánh cùng bạrzMch long, tứgF đLTạeai ma tướng, đmqeối kháng chúng thầqCn.
HắTSnn, sao lạeai xuấzTit hiện ở đwây.
...
Linh cũng cảLTm thấekly kinh ngạFmc không ngớt. Nhìn đSsám quỷ quái khát máu đTpLang bao quanh mình không ngừng run rẩSLgy, cô theo bảjfHn năng tò mò ngước lên nhìn ngườLOi vừa cứeklu mình.
HắdkQn nhẹ nhàng đYgón lấuLy cô từ trên cành cây đmó, ngườTSni không có lấruCy một vệt sước, quỷ dịAfn hơn là, Linh đLTang lơ lửng trước ngườpFi hắgFn. Tuy không nhìn thấLTy, nhưng cô vẫn cảwm nhận đgdmược, có một bàn tay vô hình đQdang nâng đzTiỡ mình.
CảruCm giác vô cùng quen thuộc mà lạgFi ấgdmm áp.
Khi ánh mắFmt hắFmn nhìn xuống, dịsrsu dàng tràn ngập ý cườpFi đSsối nhãn với cô. Linh chỉrzM cảLTm thấgdmy đTầOu mình như nổ oanh một tiếng, dườfSng như có rấeklt nhiều thứea vỡ ra.
Theo sau đpFó là nước mắSst Linh không tự chủ đYgược mà chảfSy xuống, trước mắTt chỉk còn là một mảqCng mông lung, một cảnIm giác áy náy cùng tự trách trỗi dậy vô cùng mãnh liệt làm đkôi môi mấruCp máy bật ra hai chữqC:
“Xin...lỗi.”
Hắkwn yên lặng nhẹ nhàng lắfOc đFerầpFu, tiếu ý trên mặt vẫn không hề giảQdm sút. Ánh mắruCt vẫn tràn ngập ôn nhu cùng ấfSm áp.
...
Trên đruCỉFmnh một ngọn núi cách chiến trườdkQng không xa. Một thiếu nữk với bộ áo quấQdn đwơn giảogYn màu trắmng, trên vai đgFậu một con cú kỳ dịT, nhàn nhã lơ lửng trên vách núi, thế nhưng ánh mắLBjt lạmqei vô cùng phứLc tạLp, nhìn về phía xa.
Chỗ mà Linh cùng thanh niên thầmn bí đSsang đFmứnbng.
“Cô ta có đekláng đCBểTpL ngươi làm vậy không !?”
Thở dài một tiếng ưu nhã, thiếu nữqC khẽ nói.
“Athena đlwạAfni nhân, đgFến giờTSn về rồi, chúng ta không thểO ở lạTSni đLây quá lâu đBược.” Từ con cú trên vai cô gái, giọng đAfniệu trầmm thấgdmp của một ngườfSi đeaàn ông phát ra.
“Ta muốn xem rốt cuộc hắMAFn đFmịuLnh làm gì.” Cô gái đkược gọi là Athena cố chấMAFp nói.
“Nơi này rấTt nguy hiểTpLm. Với thân phận của đzTiạTi nhân, nếu ở lạFi sẽ thành kẻ thù chung của tấQdt cảpF sinh vật trên đFerảCBo. Hơn nữeaa cổng kết giới sắdkQp đlwóng lạwi rồi.” Con cú bắHit đOầlwu gấFp gáp, nó vỗ cánh bay lượn lòng vòng, mạmqenh đgdmến nỗi một vài sợi lông rụng ra, bay vút đMAFi trong làn gió.
Thế nhưng cô gái vẫn đLứTng đpFó, ánh mắeklt xa xăm không đAfnổi làm nó cũng hết cách.
...
Orochi đgdmang mảHii mê chiến đjfHấCBu, đzTiột nhiên một cảAfnm giác chán ghét như có như không xuấSst hiện, làm đTSnộng tác của hắogYn có hơi chữwng lạSLgi một chút. Sự bài xích đqCến từ sâu thẳm trong linh hồn hắIn, còn mạqCnh mẽ hơn cảI oán niệm của chủ nhân cơ thểmqe này với Queen của IMI.
Cực kỳ khó chịpFu.
“Queen, cơ hội.” Tiếng huyền vũ vang vọng trong đLBjầdkQu Ren. Khỏi cầFn nó nhắjfHc, Ren cũng đogYã lập tứwc nhận ra.
Chiến đLTấzTiu với nhau đmã đAfnược một lúc, cảFm hai dườFerng như đmqeã thích ứBng đnIược với tiết tấAfnu của đeklối phương, tựa như hai cái bánh răng ăn khớp xoay chuyểLBjn với một tốc điFLộ đFerồng đTSnều. Lúc này một ngườogYi có biến, ngườekli còn lạTSni lập tứLc sẽ nhận ra có đwiểTm không thích hợp.
“Huyền vũ tinh. NhấSst kích tấpFt sát.”
NắYgm đeklấTpLm của Ren co lạgdmi, đFerôi mắnbt huyền vũ trên găng tay bảogYo hộ rực sáng, cảgdm ngườTSni và thầekln khí như hợp nhấHit thành một thểkw. Không khí xung quanh Ren vỡ vụn, hình thành một khoảMAFng chân không nhỏ, đruCộng tác không hề bịB lực cảIn không khí ảwnh hưởng, gia tốc càng lúc càng giữCB dội. Một kích này, thiên đnIịfSa rung, quỷ thầSsn khóc.
Nhưng Orochi là ma thầAfnn.
HắdkQn rấdkQt nhanh lấgdmy lạfOi bình tĩeklnh, âm thầnbm hối hận không ngớt vì sự phân tâm của mình, kẻ đTịkwch đLã như một khẩdkQu đLOạekli bác vào thế khai hỏa. Đích ngắBoTm là hắHin bây giờFer đfSã bịO khóa chặt, đmạYki xà thân pháp cũng bó tay, vô phương né tránh.
“ĐạgFi xà kiếm pháp. ĐấFmu chuyểfOn tinh di.”
Lưỡi kiếm rung lên quỷ dịTpL, tạOo ảfOo giác như nó đfOang uốn éo giống hệt một con rắBoTn. Gợn sóng từ kiếm lan ra vào vùng không gian xung quanh, hiện ra nhữmng vòng sóng như vừa có tảzTing đYká ném xuống mặt hồ phẳng lặng, nơi này lập tứLTc biến thành một mảogYng hư không hỗn đrzMộn.
Lực hút mãnh liệt từ không gian hỗn loạOn, lôi kéo Orochi sang một bên, vừa tránh đIược một kích vào giữma tim này.
Như cú đsrsấjfHm của Ren như đnbạFmn pháo bắSLgn ra cũng đSsã thổi bay một cánh tay của hắnIn. Lực lượng mãnh liệt chấMAFn nát cảm cánh tay xấYku số thành bột vụn, tro cốt cũng không còn. Đến cảLBj ma khí cũng không bốc ra đuLược nữzTia.
Orochi mấdkQt một cánh tay cũng không biến sắnIc, như quỷ mịO hiện ra từ hư không loạqCn lưu, bấwt ngờqC tập kích Ren từ phía sau. HắruCn cấgdmp tốc tạnIo một cổng không gian ngoài việc tránh đwòn, còn có thểAfn phảlwn công.
Nhưng Ren không tránh một kiếm này, cô cườuLi lạQdnh một tiếng coi thườYkng rõ ràng.
Huyền vũ thủ như một bứgdmc tườdkQng kiên cố, vô kiến bấYgt tồi hiện ra nghêng đruCón trực tiếp một đBòn này.
“Orochi,