Chương 86
Hỏa Long và Phi Kiếm.
Tiên giới.
Tam thập tam thiên.
Vùng trờnCi thứZo 22.
“Này bà xã, chúng ta còn đjịjnh đri bao lâu nữZxba đBpZây !?” Một giọng nam lườhwi nhác, uểykj oảHoi vang lên.
“Nếu anh không than vãn nữwa thì tốc đWộ của chúng ta sẽ nhanh hơn đxtấNRGy.” Một giọng nữHUX lạkHlnh băng đjáp lạUvXi.
Vùng trờykji thứj hai mươi hai đWược cho là nơi thanh bình nhấUvXt tiên giới, khí hậu ôn hòa, cỏ cây tươi tốt, linh khí nồng đowjậm.
GiữkJa vùng trờkJi bao la, bát ngát gió thôi, hai luồng ánh sáng, một xanh lam, một đWWoỏ thẫm bay qua như hai vì sao băng. Ở phía dưới, từng đCrGàn linh thú, tiên cầDoNm như cảrwBm nhận đxtược khí thế vội vã của hai ngườoji, bỏ chạwony toán loạHUXn.
Không may có một tiên hạGjc trắpjng muốt, cảGr ngườoxi lớn như một con trâu mộng, vì không kịWWop tránh né, bịkHl luồng sáng màu đjỏ thẫm bay sượt qua, không ngờPs hóa thành tro bụi ngay lập tứbWc.
“Đừng có lạjm sát.” Giọng nữo lạGkDi vang lên, có ý khiểHon trách.
“Không có cách nào, bay nhanh như vậy, cái gì cũng phảGri chú ý thì rấcCct mệt, anh đDoNã né nó rồi đojấvZYy chứjo.” Giọng nam bấvZYt đWuắbWc dĩXAP nói.
Đột nhiên, hai luồng ánh sáng giảvZYm tốc đGjộ, vì không khí phía trước trở nên đvZYậm đrặc hơn rấHUXt nhiều, có lẽ họ đoxã bịoj phát hiện:
“Yêu nghiệt phương nào, dám xâm nhập nhịrwB thập nhịGj thiên, không biết sống chết.”
Một giọng nói hùng hậu, như sấWum đljộng bên tai truyền đwonến chỗ hai ngườoji, mang theo một trận cuồng phong quét tới.
Gió lớn thổi mạGkDnh, dườkHlng như cũng tán đoji lớp ánh sáng bao phủ thân thểPs hai ngườLTi lạox nơi chân trờvZYi, đNRGểnnH lộ ra hình dạNRGng thật của họ.
NgườPsi thanh niên có dáng ngườvZYi vừa chuẩojn, mái tóc màu đkHlỏ chói, đLTểo dựng lởm chởm, chĩvZYa ra như mấxty con nhím, tai đcCceo đkHlôi khuyên tai bằwng bạrwBc, một bên là thánh giá, một bên lạNRGi là tượng phật. MắUvXt màu hổ phách, vẻ mặt lườoi nhác, nhưng phong thái ung dung, có chút kiêu ngạjXo bấwt cầrn. HắDoNn mặc áo khoáng màu đhwỏ, chân đWui ủng da màu đcCcen, bộ quầCrGn áo bên trong bó sát, nhìn qua rấGkDt hợp thờoxi trang ở trái đXAPấWt. TấCrGt nhiên, ăn mặc như vậy ở tiên giới đNRGược coi là dịowj hợm, và đWWoương nhiên hợp với từ ”tà ma ngoạnnHi đRWạhwo.”
Cô gái đWi cùng hắWn, nhìn qua khoảBpZng hai mươi tuổi, tóc đhwen, cắXAPt nhắXAPn đoến ngang vai, cũng mặc một bộ quầkHln áo như của chàng trai kia, nhưng đowjổi lạGri áo khoác màu xanh. Bộ quầHon áo màu đXyWen bó sát tôn lên nhữWWong đLTườBpZng cong hoàn mỹ và cặp chân dài thon thảvZY. Nhìn qua cũng biết, họ mặc áo đGrôi. Khác biệt ở màu áo và đZxbôi găng tay trắcCcng cô gái đDoNang đDoNeo mà thôi. Khuôn mặt cô gái này có thểbW nói là khá xinh đCẹp, nhưng luôn nhíu mày với vẻ khó chịRWu, chỉlj thiếu viết tám chữwon lên mặt: “ChịNRG đCrGây đjang bực, đhwừng có làm phiền.”
“Uây... họ gọi chúng ta là yêu nghiệt kìa. Anh thì chuẩjn không cầrwBn chỉGjnh, nhưng em là ngườCi ở tiên giới chính gốc đBpZấCrGy nhé.” Chàng trai nghe tiếng sấUvXm đljộng kia thì cườcCci khoái trá.
“TạCi gia tòng phụ, xuấHot giá tòng phu, lấACy ma thì theo ma.” Cô gái thở dài cảXAPm thán.
Hai ngườkHli cũng chỉo nói đrwBược có vậy, vì trước mặt, gió lạri thổi mạYLGnh, chỉkJ trong cái chớp mắZot, đwã có 7 ông già đwonứPsng ở đhwó. NhữBpZng ngườGri này ăn mặc theo kiểru tiên giới truyền thống, áo bào cổ lỗ sĩWWo, cổ áo vắhwt chép, tay áo rộng thùng thình, ông nào cũng cố đPsểbW chòm râu và lông mi dài cho nó có vẻ “tiên phong đbWạoo cốt”. Dù chẳng biết họ tu đoến năm nào tháng nào mới thành tiên chân chính đCược. Hai ngườACi chỉj liếc mắpjt nhìn qua cũng biết, bảoxy ông già này mới đoạot đhwến kim đYLGan kỳ (15% cube), già như vậy mà chỉZo đykjược có thế, đCrGờcCci này họ đGrã hết hi vọng rồi. Có lẽ vì vậy họ mới bịHUX đGrẩnCy đowji làm lính tuầBpZn tra thế này.
Nhìn đACôi nam nữnC ăn mặc “quái dịnnH” này, ngườykji già nhấbWt trong cảXAP đWám hét lớn:
“Yêu nghiệt, các ngườbWi là...”
Chưa dứxtt câu thì trước mặt hắGkDn tối xầCrGm, tầXyWm nhìn chỉNRG còn hẹp bằBpZng cái bàn chân.
Đúng là bàn chân. Ông lão chỉhw cảom thấbWy cảHo ngườji mấHot thăng bằYLGng, đrwBấwont trờoi âm u, thiên đrwBịja tù mù, đcCcạLTi não chấkJn đrwBộng, sống mũi và răng cửa đrwBau đCiếng, sau đWuó đZxbến xương gáy cũng phát ra một tiếng trầGjm đHoục rồi vỡ nát thê thảPsm.
Nếu còn sống thì chắHoc ông ta có thểjo nhìn ra đUvXược, mình không ngờXAP đoã bịpj dẵYLGm xuống mặt đWWoấjt từ lúc nào, tên “yêu nghiệt” này chỉxt dùng một chân, dẵBpZm mình từ trên trờnCi xuống dưới đrwBấZot, sau đoxó tiếp tục dẵrm nát đUvXầZxbu mình. HắvZYn nhổ một ngụm nước bọt, ngoáy ngoáy tai rồi lẩowjm bẩykjm:
“Lão có thểHUX thôi lảowji nhảji cái yêu nghiệt đGkDó đbWi đXyWược không !? Vợ ta nghe rấCt khó chịju.”
“Ờm mà... lão cũng không nói đZxbược nữHUXa rồi nhỉnC !?”
...
CảkJ đNRGám “tiên nhân” rởm ở trên không trung giờpj này mới kịvZYp phảoxn ứLTng, khuôn mặt tái mét, lắpjp bắop hô lớn.
“Các ngườrwBi là ai !? Chúng ta là ngoạLTi vi đNRGệ tử của không linh kiếm phái, bọn ta mà chết thì sinh mệnh đGkDăng sẽ tắowjt, truy binh đGkDến ngay bây giờjX đWây, khôn hồn thì mau...”
“Ồ, không linh kiếm phái, đLTúng hàng rồi.” Chàng trai cườDoNi tươi như hoa.
“Ừm.” Cô gái cũng gật đGjầjXu tán đoxồng, hoàn toàn coi đZxbám ngườcCci đoxang gào thét bán nước miếng kia là không khí. Lang thang trong tiên giới mấjy năm nay, họ cũng bắRWt đrwBầZou thấljy mệt mỏi rồi.
Thấjy vẻ lạZonh nhạWut của hai ngườZoi, mấXAPy ông già đykjều thấpjy cổ họng có chút vịPs đljắXAPng, mặt già đcCcỏ lên, không biết vì ngạjoi ngùng khi báo tên mà vẫn bịo đljối phương xem thườBpZng, hay vì tứxtc giận. Tuy thế, cảYLG đoám vẫn sáng suấCt nắjXm bắhwt tình hình, liếc nhìn nhau một cái, gật đkJầGru hiểou ý, rồi nhanh chóng tách ra 6 hướng, bắRWn vọt đji như tên lửa.
Hai ngườWui kia cũng chẳng ngăn cảjn, chỉowj thảykjn nhiên đkHlứYLGng đoó. MấHUXy ông già mới đxtầju còn thấBpZy kỳ quái, nhưng rấrt nhanh bọn họ đHoã hiểju ra.
ChỉZo trong chớp mắjXt, năm ngườwoni phóng đri năm hướng đCrGều bịCrG cắWt nát thành từng mảCnh thịrwBt vương vãi, chỉj còn ngườjoi bay chậm nhấwt khá hơn, chỉhw bịW cắjXt thành hai nửa. Trước khi chết, mắjXt vẫn trợn trừng không thểHUX tin nổi, ông ta lẩxtm bẩoxm:
“BảPsy mươi hai tiểLTu kiếm hình thành diệt tiên trận !!!!!!!!! Các ngườpji là Phi Kiếm và Hỏa Long của ma giớ....”
Đôi nam nữLT ăn mặc thờHoi thượng này không ngờPs lạowji là hai trong bốn ma tướng – cũng là bạCrGn thân của Lục Vân Tiên. Hỏa Long và Phi Kiếm. Ngườoi của ma giới đCrGã bịW phong tỏa hoàn toàn, nhưng tứW đojạCrGi ma tướng đZoều có thực lực mạljnh mẽ, ít nhấGjt cũng tương đCrGương với 40% sứGjc mạkHlnh cube, hoàn toàn có thểUvX xé rách bứcCcc màn chắRWn giữwona các thế giới, tự do đNRGi lạUvXi. Hai ngườDoNi đLTột nhiên xuấNRGt hiện ở tiên giới, muốn tìm Không Linh kiếm phái đGkDểlj làm gì đvZYó đPsã mấDoNy năm nay, cuối cùng cũng có thành quảC.
Hỏa Long nghe thấXAPy vậy, gật đvZYầXyWu tán thưởng một cái, sau đGjó đHoưa tay