Trương Tập Nhiễm nằm vào ổ chăn, giống như trước đây chỉ đơn thuần chuẩn bị ôm nhau mà ngủ. Ngay lúc nàng mới vừa nhắm mắt lại, Kim Vi Vi đưa tay ôm lấy người Trương Tập Nhiễm. Trương Tập Nhiễm đã quen Kim Vi Vi khi ngủ thích ôm mình nên cũng không lưu ý. Thế nhưng không được lâu, nàng phát hiện có chút không thích hợp, nàng cảm giác tay Kim Vi Vi không đơn thuần như bình thường đặt trên bụng mình mà là đặt trước ngực. Tuy rằng chỗ ngực nhỏ hơn nhiều so với Kim Vi Vi nhưng tuyệt không có nghĩa là không có cảm giác. Trương Tập Nhiễm cứng người, nàng chỉ cho là tay Kim Vi Vi không cẩn thận đặt sai vị trí, đến bây giờ nàng vẫn không muốn tin rằng Kim Vi Vi sẽ có lúc trở nên không thuần khiết.
Thế nhưng rất nhanh, nàng phát hiện ra không thể lừa mình dối người, bởi vì người Kim Vi Vi liên tục áp tới gần, thân thể đầy ắp mà mềm mại kia dính sát vào người, ngửi được hương thơm đặc biệt trên người Kim Vi Vi. Lần thứ hai Trương Tập Nhiễm ý thức rõ ràng, Kim Vi Vi mặc dù tâm trí còn chưa đủ thành thục, thế nhưng thân thể sớm đã chín như quả đỏ, mang theo một loại khí tức mê người, dụ dỗ bản thân muốn ngắt lấy.
Trương Tập Nhiễm là một người cực kỳ khắc chế cùng lý tính, cho nên lúc này dù đã bị dụ dỗ dằn vặt người, nhưng chung quy nàng không dám hái xuống quả đỏ cực kỳ mê người này.
"Nhiễm Nhiễm, mình thích cậu..." Môi Kim Vi Vi gần như dán trên cổ trắng nõn của Trương Tập Nhiễm. Trương Tập Nhiễm có thể cảm thụ rõ ràng khí nóng phả vào cổ lúc Kim Vi Vi nói những lời này, làm cho nàng thấy cổ có chút hơi tê dại, theo đó thân thể bắt đầu có cảm giác hơi run rẩy. Trong lòng nàng có một giọng nói đang hò hét, thúc ép mau hái xuống quả trái đỏ đã sớm nên thuộc về mình này. Phải biết rằng quả đỏ này đã chín từ lâu, bản thân cũng thèm nhỏ dãi, nhưng một giọng nói khác lại nói với bản thân, Kim Vi Vi cũng không phải thực sự hiểu ý nghĩa của việc này, nàng không nên giậu đổ bìm leo.
Hai giọng nói đang tranh đấu kịch liệt, điều này làm cho thân thể Trương Tập Nhiễm trở nên cứng ngắc. Đây là giằng xé kịch liệt chưa từng có trong tư tưởng của Trương Tập Nhiễm. Có thể nói, quả đỏ kia đã chín lâu ngày, cũng treo ở trên cành lâu ngày, không chỉ bản thân thèm nhỏ dãi, còn có rất nhiều người thèm nhỏ dãi, đặc biệt gần đây Kim Vi Vi biến mất làm cho nàng trở nên có chút bất an. Trong đầu có ý nghĩ đen tối muốn chiếm Kim Vi Vi làm của riêng, loại tương phản này cũng chậm rãi chiếm thượng phong, chỉ là thiếu một thứ gọi là dũng khí liều lĩnh.
Kim Vi Vi cảm giác được thân thể Trương Tập Nhiễm có chút cứng ngắc, kỳ thực trong lòng Kim Vi Vi cũng khẩn trương, nàng không hiểu Nhiễm Nhiễm có thích chút cử động trước đó hay không, thế nhưng cô thích, thích thân mật cùng một chỗ như vậy với Nhiễm Nhiễm. Cô muốn giống như chị và chị họ, thân mật da thịt cùng Nhiễm Nhiễm. Nghĩ tới đây, Kim Vi Vi có loại cảm giác nóng lòng muốn thử, tay nàng nhẹ nhàng nắm lấy tay Nhiễm Nhiễm, sau đó đặt trên mềm mại cực kỳ đầy ắp cùng no đủ của mình.
Trương Tập Nhiễm cảm giác được mềm mại cực kỳ no đủ tràn ngập trong lòng bàn tay, loại xúc cảm mềm mại mà đàn hồi tốt này tốt đến khiến nàng kinh thán, nàng cảm giác lòng bản thân hiện tại đang bị ác ma mê hoặc, biết rõ đây là sai, thế nhưng vẫn không nhịn được mà bị mê hoặc.
"Nhiễm Nhiễm, người ta muốn thành người phụ nữ của cậu..." Kim Vi Vi nghiêm túc nói. Kỳ thực theo cô hiểu, đây là việc hai người thân mật nhất mới có thể làm, như vậy nàng có thể chân chính biến thành phụ nữ, biến thành phụ nữ của Nhiễm Nhiễm.
Một câu nói này, dây đàn căng trong lòng Trương Tập Nhiễm, thoáng cái đứt đoạn, tất cả kiên trì trong nháy mắt đều đổ nát, lúc này nàng không muốn nghĩ nhiều như vậy, nếu như trái cây chín đỏ mà bản thân thèm nhỏ dãi lâu nay mà không dám ngắt, cũng đã đưa đến bên mép bản thân, nếu bản thân còn không há miệng nuốt vào nữa, vậy thì thực sự cũng quá làm ngu ngốc.
Trương Tập Nhiễm xoay người một cái, đặt Kim Vi Vi ở dưới thân, trong bóng tối, nàng cúi đầu hôn môi Kim Vi Vi, nàng và Kim Vi Vi giống nhau đều là gà mờ, cho nên Trương Tập Nhiễm làm chuyện thân mật cũng không thành thạo. Nhưng điều này không trở ngại cảm giác ngọt ngào mang đến cho Kim Vi Vi, cảm giác ngọt ngào làm cho Kim Vi Vi đưa tay ôm cổ Trương Tập Nhiễm. Tuy rằng Kim Vi Vi cũng lóng ngóng, dù sao thì số lần cô và Trương Tập Nhiễm hôn môi có thể đếm trên đầu ngón tay, thế nhưng vào lúc này tựa hồ có thiên phú cùng khả năng giác ngộ hơn Trương Tập Nhiễm, cái hôn này vốn là Trương Tập Nhiễm bắt đầu, nhưng rất nhanh bị Kim Vi Vi nhiệt tình đảo khách thành chủ, đồng thời những hiểu biết không thầy tự học này câu dẫn ra ngọn lửa giữa hai người.
Có thể nói, người càng thuần túy thì càng dũng cảm đối diện thẳng với cảm giác của bản thân, dù sao thì Kim Vi Vi cực thích cảm giác môi lưỡi quấn quýt với Nhiễm Nhiễm.
Hai người hôn đến khó phân khó cắt, rốt cuộc tại lúc hai người đều sắp không thể hít thở mới buông ra, Trương Tập Nhiễm không cam tâm bản thân rơi vào hạ phong, môi của nàng chậm rãi dời xuống, mà bàn tay lúc hôn đặt trên mềm mại của Kim Vi Vi như có ý thức riêng nhẹ nhàng xoa nắn, cách lớp áo đã có thể cảm nhân được nụ hoa đã cứng lên. Tay Trương Tập Nhiễm không cần phí quá nhiều công phu đã chui được vào trong áo ngủ rộng thùng thình của Kim Vi Vi, sau đó bàn tay lần thứ hai bao trùm lên mềm mại của Kim Vi Vi, tay nàng hoàn toàn không thể bao trùm hết đầy ắp của Kim Vi Vi, mân mê khỏa tròn trịa cực mềm mại, cảm giác được đỉnh núi mẫn cảm cứng rắn, tay kia bắt đầu chạy thăm dò trên người Kim Vi Vi...
Kim Vi Vi vì thoải mái mà tràn ra tiếng rên ngắt quãng, Kim Vi Vi đơn thuần sẽ không vì rụt rè mà khắc chế cảm giác và tiếng của bản thân, ngược lại cô là thành thực và thẳng thắn, Kim Vi Vi cảm