Trương Tập Nhiễm chỉ nhớ rõ tối hôm qua bị Kim Vi Vi lăn qua lộn lại rất nhiều lần, đối với hai người mới nếm thử tư vị tình dục mà nói, có chút khó kìm lòng coi như là chuyện thường tình, nhưng đối với người tiết chế trong mọi chuyện như Trương Tập Nhiễm mà nói thì thật ra là quá mệt mỏi, kết quả chính là người luôn luôn dậy sớm như Trương Tập Nhiễm thiếu chút nữa đi làm muộn, vành mắt đen do mệt mỏi quá độ. Trương Tập Nhiễm quay đầu nhìn Kim Vi Vi, người kia không hề có dấu hiệu mất ngủ, làn da mềm mịn như đậu hũ, so với bình thường càng kiều diễm thêm ba phần. Đáng ghét, rõ ràng hai người đều cùng lăn qua lăn lại giống nhau, vì sao mình lúc này như đóa hoa héo rũ bị ép khô, không công bằng, cũng không khoa học! Trong đầu Trương Tập Nhiễm bất bình nghiêm trọng, đưa tay nhéo khuôn mặt kiều diễm của Kim Vi Vi.
Kỳ thực cũng khó trách chênh lệch như sông với biển như vậy. Kim Vi Vi tinh lực tràn đầy, lại hiểu hưởng thụ, còn Trương Tập Nhiễm về mặt tinh lực hoàn toàn không bì kịp Kim Vi Vi, cuối cùng đang hưởng thụ thì ngủ mất.
"Nhiễm Nhiễm làm gì nhéo người ta chứ?" Kim Vi Vi hơi đau nhức, ủy khuất hỏi Trương Tập Nhiễm, chất giọng kia rõ ràng không phải đang chất vấn mà là đang làm nũng, chất giọng tựa như rên rỉ của nàng càng thêm gợi tình, như thấm được cả nước.
"Mình thích!" Trương Tập Nhiễm tàn bạo nói, chỉ là hơi chút cố sức, mặt cũng đỏ lên, da thịt Kim Vi Vi quá mềm mại, Trương Tập Nhiễm không dám dùng lực mà véo, lập tức rụt tay về. Nói thật vừa xuống giường nghe thấy chất giọng rên rỉ của Kim Vi Vi, cô lại muốn làm thêm hiệp nữa!? Lẽ nào bản thân là ngụy quân tử, ban ngày và buổi tối hai loại khác nhau?
"Vậy được." Kim Vi Vi kỳ thực rất có tiềm chất M so với Kim Linh. Trong mắt nàng, hành vi của Nhiễm Nhiễm có ý tứ hàm xúc đánh là thân mắng là yêu, cô nghĩ chỉ cần Nhiễm Nhiễm thích thì bị Nhiễm Nhiễm véo mặt một chút cũng không có gì quá lắm.
"Không được làm nũng!" Trương Tập Nhiễm ra lệnh.
"Nga." Kim Vi Vi không nghĩ mình đang làm nũng, chất giọng vốn có của người ta đã là như vậy rồi mà. Kim Vi Vi trời sinh giọng rên rỉ là không thể nghi ngờ, thế nhưng ngày ngày thích dùng từ cảm thán, kết hợp lại thì càng dẹo.
Trương Tập Nhiễm và Kim Vi Vi mặc đồ xong, hai người cùng đến công ty. Bình thường nếu như Kim Vi Vi ở nhà cô qua đêm thì Trương Tập Nhiễm đều đi trước một mình, để Kim Vi Vi tự mình lái xe đi làm, tránh phát sinh tình cảnh cùng nhau bước vào công ty, thế nhưng hôm nay Trương Tập Nhiễm dậy muộn, cho nên chỉ có thể cùng nhau đi làm.
Thế nên Trương Tập Nhiễm lần đầu tiên trong đời cùng Kim Vi Vi vào công ty, cũng là lần đầu tiên trong đời vào công ty sít giờ. Phải hiểu rằng vị Trương phó tổng này cho tới bây giờ đều vào công ty trước giờ mười lăm phút, phi thường quy luật, cho nên Trương Tập Nhiễm cùng Kim Vi Vi cùng xuất hiện tại cửa công ty khiến cho đông đảo nhân viên ghé mắt.
Cũng không biết có phải bản thân Trương Tập Nhiễm chột dạ hay không, nàng luôn cảm thấy ánh mắt của những người đó nhìn về phía mình và Vi Vi mang theo ái muội, làm cho Trương Tập Nhiễm cả người không được tự nhiên, thật giống như có ảo giác ô mai trên ngực đều bị bọn họ thấy hết.
Kỳ thực trong những ánh mắt nhìn đến nàng, ái muội cũng chỉ có hai, một cái là Mộc Hãn, còn lại chính là Kim Linh. Ánh mắt của Kim Linh so với Mộc Hãn thì trắng trợn và hèn hạ hơn nhiều. Những người không biết nội tình chỉ là bất ngờ hôm nay Trương phó tổng phá vỡ quy luật bình thường.
Trương Tập Nhiễm nhanh chóng trốn vào phòng làm việc, Kim Vi Vi thì trì độn không gì sánh được, hoàn toàn ở trạng thái ngơ ngác. cô chỉ cảm thấy Nhiễm Nhiễm đang xấu hổ, tuy rằng cô không hiểu rốt cuộc Nhiễm Nhiễm đang xấu hổ gì, dù sao Nhiễm Nhiễm bình thường luôn không được tự nhiên mà chẳng có lý do, cô sẽ không quá để ý, tâm trạng tổng thể phi thường tốt. Đường làm quan rộng mở gì đó còn chưa đủ để biểu đạt hoàn toàn trạng thái vui vẻ của Kim Vi Vi.
Bà tám Kim Linh lập tức triệu Kim Vi Vi đến phòng làm việc bản thân, quan tâm một chút “hạnh phúc” của em gái mình .
"Tối hôm qua tốt không?" Kim Linh cười đến vẻ mặt hèn hạ hỏi.
"Tốt." Không thể tốt hơn, Kim Vi Vi không tâm cơ thành thật trả lời.
"Vui sướng không?" Kim Linh càng hỏi càng đáng khinh.
"Vâng." Kim Vi Vi vẫn gật đầu.
"Thoải mái không?" Quả nhiên, ngày hôm qua em họ trong nóng ngoài lạnh lại ăn nói ác độc của nàng kia rốt cục vẫn không nhịn được mà ăn mất Vi Vi. Cũng phải, Vi Vi thế nhưng là dụ thụ cực phẩm, khổ thân Nhiễm Nhiễm có thể nhẫn lâu thế mới mới hạ độc thủ.
Kim Vi Vi tiếp tục gật đầu, nàng không hiểu chị làm sao cứ hỏi liên tục một vấn đề.
"Vi Vi, làm người nhà họ Kim như chúng ta, nhất định phải làm một công uy vũ, tuyệt đối không thể làm vạn năm thụ không tiền đồ, thế nhưng thụ cũng cần thiết, người nhà họ Kim chúng ta phải hiểu cách