Chương 11
Kim Linh xoay người nằm lên Trang Ỷ Mộng, cô nâng cằm nàng, hai khỏa đầy đặn gợi cảm kia mang tới cảm giác thật tốt, Kim Linh không kìm lòng được, cuối xuống hôn lên nơi đó, quả nhiên, mềm mại giống như lần trước. Nhưng mà, Trang Ỷ Mộng cắn chặt răng, lãnh đạm nhìn mình, làm Kim Linh hơi bị mất hứng.
“Cô đó, dù sao bây giờ cũng độc thân, sao lại chẳng chịu buông xuống, tiếp tục hưởng thụ đi?” Kim Linh quyết không tha, dời đi môi Trang Ỷ Mộng, chuyển qua lổ tai, kịch liệt thổi khí câu dẫn. Thật ra, cô có chút hoài niệm về nụ hôn kỳ trước, Trang Ỷ Mộng chủ động nồng nhiệt hôn mình, như lửa và sấm gặp nhau, không thể quay đầu. Lần kia, vốn dĩ mình rất phong độ, bởi vì bị nụ hôn của nàng hãm lại, nên mới nhất thời bị đè.
Trang Ỷ Mộng căm hận tình cảnh hiện giờ, bản thân bị người khác khi dễ, cô hận đến cắn răng.
Kim Linh nhìn bộ dạng lạnh lùng, bất khả xâm phạm của Trang Ỷ Mộng, cô lại càng muốn nhìn thấy biểu cảm của Trang Ỷ Mộng khi động tình, cô dùng lưỡi thâm nhập vào khoang tai của nàng, cảm nhận thân thể Trang Ỷ Mộng hơi cương lên một chút, quả nhiên, Trang Ỷ Mộng rất mẫn cảm. Tay cô sờ tới sờ lui trên thân thể Trang Ỷ Mộng, tựa hồ như muốn đem từng tấc thịt trên người nàng chạm qua hết, ngay cả động tác đơn giản sờ vuốt thôi, mà cũng đáng khinh hơn người khác gấp mấy lần.
“Như thế nào, có cảm giác sao?” Kim Linh biết rõ còn cố hỏi, cô cởi bỏ bra Trang Ỷ Mộng, phủ lên đôi bạch thỏ lớn vừa phải của nàng, ngực rất tròn, hơi dùng sức mà bóp, một chút thương hoa tiếc ngọc cũng không có.
Trang Ỷ Mộng bị đau, nhăn mặt, nếu ai nói ánh mắt có thể giết người, Trang Ỷ Mộng chắc chắn đã lăn trì cô ta biết bao nhiêu lần.
“Rất thư thái phải không?” Kim Linh ác liệt hỏi, lại se se lên đỉnh tròn mềm mại kia, dùng lực mà nhào nặn, Trang Ỷ Mộng chưa từng nghĩ sẽ đem người nào đi thiên đao vạn quả*, Kim Linh là người đầu tiên.
[*thiên đao vạn quả: trăm vạn đao đâm chết]
“Kim Linh, cô đừng có hối hận.” Trang Ỷ Mộng nghiến muốn rụng răng, cô tuyệt đối sẽ làm Kim Linh trả giá thật đắc.
“Nhóc à, chủ nhân của nhóc tức giận, nhưng sao nhóc lại cương cứng như thế…..” Kim Linh không đứng đắn nói, cô cảm nhận được, nơi đầu ngón tay, hạt đậu kia vì sự tác động của cô mà cứng rắn. Cô không thô lỗ mạnh bạo giống như khi nãy, giảm nhẹ lực, nhẹ nhàng xoa bóp, nhào nắn, còn phía bên kia, miệng cô cũng bận rộn, khẽ cắn liếm, mút…
Trang Ỷ Mộng cảm giác một cỗ tê dại truyền đến, cô cực lực khắc chế phản ứng thân thể đối với Kim Linh. Được rồi, cho Kim Linh đắc ý một chút đi, khóe miệng Trang Ỷ Mộng nhếch lên tia cười lạnh.
Lúc Kim Linh đang vui đùa hăng say, tình thế đột ngột dịch chuyển, là thế nào cô cũng không hiểu rõ, làm sao Trang Ỷ Mộng tháo được khăn lụa, mà bản thân mình tại sao lại bị Trang Ỷ Mộng đặt xuống dưới thân, tóm lại chính là, trong nháy mắt, Kim Linh từ thiên đường rớt xuống địa ngục, cô hối hận muốn chết, cái gì gọi là vui quá hóa buồn, Kim Linh lúc này có thể sâu sắc hiểu được.
Kim Linh cực lực giãy dụa, muốn thoát khỏi thế nằm dưới, nhưng Trang Ỷ Mộng đè chặt đến không thể nhúc nhích, Trang Ỷ Mộng là nữ cường nhân, Kim Linh lại lần nữa hiểu được.
“Cô…làm sao cởi được?” Kim Linh có chút sợ hãi hỏi, hiển nhiên, Trang Ỷ Mộng không vì biến đổi thế cục mà thay đổi sắc mặt, vẫn cứ âm trầm.
“Đây không phải là vấn đề chính cô nên quan tâm, cô nên chú ý một chút, cô đang là con cá mắc lưới ngư dân đó.” Trang Ỷ Mộng đem câu nói khi nãy trả lại cho Kim Linh.
Kim Linh trong lòng âm thầm ân hận, tại sao mình cứ thích chơi đùa lâu thế làm gì, tiến quân thần tốc, ăn sạch Trang Ỷ Mộng là tốt rồi, cho dù có bị trả đũa, ít nhất cũng uy phong lẫm liệt được chút ít. Đúng là, tự nhiên lại đi học tập con mèo, đi trêu đùa con chuột, nay chuột chạy, chính mình ngược lại còn bị nằm dưới vuốt con chuột, Kim Linh có thể đoán được, mình thật sự sẽ chết rất thảm a.
“Ha ha, tôi chỉ đùa một chút, cô không nên để ý nha.” Kim Linh cố gắng nói.
“Tôi cũng không ngại cùng cô chơi đùa một chút đâu.” Trang Ỷ Mộng cười lạnh, cô nhanh chóng đem hay tay Kim Linh mở ra, cột chặt vào đầu giường, so với Kim Linh, Trang Ỷ Mộng cột chặt còn hơn cả cột con bò.
“Cô lại tính cường bạo tôi sao?” Kim Linh nơm nớp lo sợ hỏi, cô cảm thấy sợ hãi, bóng ma việc lần trước còn chưa hết, Kim Linh nghĩ, nếu lần này lại bị thêm lần nữa, chắc chắn cô sẽ sống trong bóng tối một thời gian dài, giờ phút này, Kim Linh thật thê thảm.
Việc này….
Trang Ỷ Mộng ngây ngẩn cả người, lần trước cường bạo Kim Linh, cô uống rượu, không điều khiển được hành vi của mình, coi như là mình vô ý. Nhưng lần này thì khác, mình hoàn toàn tỉnh táo, tuy vừa rồi bị Kim Linh hạ nhục, cô chẳng hề nghĩ tới sẽ làm thêm lần nữa.
“Cô rất muốn bị cường sao?” Trang