Kim Linh cứ suy nghĩ mãi một vấn đề, nàng đúng là nữ nhân rất tình thú nhưng còn tình thú Trang Ỷ Mộng thì như thế nào? Vì thế Kim Linh muốn thử trêu chọc nữ nhân này xem sao.
Đối với les, Kim Linh không thích Trans *, nàng tìm nữ nhân chính tông nhưng thích nữ nhân thôi, nếu phải quen Trans thì quen nam nhân vẫn tốt hơn. Trang điểm quá đậm cũng không được, nhỡ sau khi tẩy trang lại xấu kinh người, tốt nhất là không nên tiếp xúc thì hơn, còn loại tóc ngắn, giỏi gang, cao gầy lại nữ tính, quá ít đến tìm không ra... Kim Linh chọn tới chọn lui, giống như cứ lấy Trang Ỷ Mộng làm hình mẫu, kết quả không như mong muốn nên mất hứng
( * Trans: Trans Guy (hay Transman, FTM, F2M, female-to-male) là người sinh ra trong cơ thể nữ, nhưng luôn nhìn nhận bản thân là nam.)
"Một mình thôi sao?" Không biết phải lấy bao nhiêu can đảm mới tiến lại gần nữ nhân này, Kim Linh đứng giữa quán bar quá bắt mắt, dáng người nóng bỏng, gương mặt xinh đẹp, toàn thân Kim Linh đều toát lên vẻ phong tình, là đối tượng chuẩn cho tình một đêm.
Kim Linh đánh giá nữ nhân tiếp cận mình một chút, hoả nhãn kim tinh vừa nhìn đã thấy nữ nhân này hiện nguyên hình. Là một tiểu mỹ nhân còn hôi sữa, tuổi tác chắc chắn chưa qua hai mươi nhưng lại trang điểm cho già dặn, chắc là vừa mới học trang điểm chưa lâu, nôn nóng trưởng thành để tiến vào thế giới của người lớn.
Thiếu nữ thấy Kim Linh cười như không cười trong lòng có chút bất an. Nàng nào biết, bản thân mình mới đến nơi này lần đầu, đối tượng đầu tiên tiếp cận lại là cao thủ.
Kim Linh thấy thiếu nữ tai hơi ửng đỏ, đột nhiên cảm thấy tiểu mỹ nhân miệng hôi sữa này có chút thú vị, vòng tay ôm eo làm cho cơ thể tiểu mỹ nhân cứng nhắc một chút.
" Cưng hai mươi không?" Kim Linh tuyệt đối là cao thủ tình trường, mặt tiến đến gần tai thiếu nữ nhẹ nhàng hỏi, khí lực như có như không thổi đến tai cô gái, đầy mờ ám cùng vẻ mặt đầy mập mờ, thiếu nữ còn ngây thơ không thể chống đỡ được,
" Mười chín..." Cô gái cảm thấy đại não như ngưng hoạt động, trong mắt chỉ còn Kim Linh mang theo hơi thở mê hoặc..
" Quả nhiên còn rất nhỏ." Tay phải của Kim Linh nhẹ nhàng vuốt ve mông của cô gái, da thịt mềm mại, co dãn rất tốt, non nớt nhưng lại bị dụ dỗ dễ dàng, không có sự khiêu chiến.
Tiểu mỹ nhân không hề nghĩ tới Kim Linh quá bạo, mắc cỡ đến mặt và cổ đều đỏ.
Kim Linh nâng cằm cô gái lên, mặt đối mặt hôn nàng. Kĩ thuật cao siêu của Kim Linh làm tiểu mỹ nhân sa vào nụ hôn nồng nhiệt, nhưng một lúc sau Kim Linh lại không khách khí đẩy mỹ nhân ra.
"Rất trúc trắc, không thích." Kim Linh lau miệng, có chút ghét bỏ nói, đúng là không phải chỉ cần là nữ thì được, xem ra mình chỉ có hứng thú với Trang Ỷ Mộng thôi.
Hiển nhiên thiếu nữ không ngờ Kim Linh thay đổi quá nhanh, nhất thời trân trân nhìn Kim Linh, nàng đột nhiên nhận ra rằng mình gặp phải cáo già, cơ thể nàng không thể kiềm chế được với sự hấp dẫn của nữ nhân này.
Mặc dù là les nhưng Trang Ỷ Mộng rất ít tới LES chơi, hôm nay là người cũ mời tới chơi, mối tình đầu - bạn gái Lưu Tinh. Trang Ỷ Mộng nhiều năm không gặp, mém chút không nhận ra Lưu Tinh. Trong trí nhớ Lưu Tinh là một thục nữ tĩnh lặng nên không bao giờ đến mấy nơi như thế này, cũng chưa bao giờ cho người khác biết giới tính thật sự. Còn Lưu Tinh của hiện tại thì ăn mặt rất diễm lệ, giống như thay da đổi thịt thành một người khác.
" Em thay đổi rất nhiều." Trang Ỷ Mộng nhìn người yêu cũ, trong lòng có chút phức tạp.
" Có bất ngờ không?" Lưu Tinh chớp mắt hỏi.
" Có chút." Trang ỷ Mộng nghĩ thầm, người mình từng rất thích, hiện giờ lại lạnh nhạt như vậy, có khi đến ngày nào đó, tình cảm đối với Mộc Hãn cũng sẽ vơi đi?! Tâm tình Trang Ỷ Mộng đột nhiên có chút hoảng hốt.
" Em đã kết hôn, sau đó ly hôn, cuối cùng vẫn lựa chọn thích nữ nhân." Cô còn thiếu Trang Ỷ Mộng một lời xin lỗi vì mình từng nhát gan như vậy.
" Cô ấy là người như thế nào mà cho em đủ dũng khí để cùng một chỗ thế?" Vì bản thân mình không cho Lưu Tinh đủ dũng khí nên nàng mới có thể dễ dàng ra đi.
" Cô ấy không phải là người ưu tú, đôi khi còn là nữ nhân rất bê bối, nhưng mà hết lần này đến lần khác không bỏ được, sợ nàng đi làm trễ, sợ nàng đốt mất nhà bếp, sợ nàng..." Lưu Tinh nhắc đến nữ nhân kia, giọng nói tràn đầy bất đắc dĩ nhưng lòng đầy yêu thương.
Không ưu tú nhưng lại tránh không được yêu cô ấy, Trang Ỷ Mộng rất hâm mộ những người được yêu, nàng biết Lưu Tinh từng thích mình, giống như Mộc Hãn, là có thích nhưng không phải yêu.
" Có đôi khi em nghĩ nếu ngày xưa không rời khỏi chị, em nhất định là nữ nhân hạnh phúc nhất, chị tao nhã, xinh đẹp lại chăm sóc rất ôn nhu, là người ưu tú nhất em từng gặp, cũng là tình nhân tốt nhất, đôi khi nhớ tới vẫn rất tiếc nuối." Rốt cuộc cũng tìm không ra người nào tốt như Trang Ỷ Mộng, nhưng vẫn là có duyên không phận.
" Mặc dù vậy nhưng cũng không đủ để em lưu luyến." Mặc dù nàng tốt nhưng vẫn không làm cho người mình yêu yên tâm, Lưu Tinh là vậy, Mộc Hãn cũng như thế.
"