Tạ Khinh Dung nhìn Mộc Hãn rõ ràng rất bất an nhưng lại cực lực che giấu, vẻ cẩn thận tỉ mẩn như vậy làm cho Tạ Khinh Dung có chút động lòng.
"Mộc Hãn, cậu đang sợ sao?" Tạ Khinh Dung đột nhiên nâng cằm Mộc Hãn, nhìn gương mặt tinh xảo của Mộc Hãn, nhẹ nhàng hỏi.
"Mình rất sợ những ngày gần đây chỉ là giấc mộng Nam Kha (giấc mơ hão huyền), tỉnh mộng rời không còn gì." Bởi vì chiếm được nên càng sợ mất đi hơn so với thời gian không có trước đây, Mộc Hãn ôm chặt lấy Tạ Khinh Dung, giống như vừa buông lỏng thì người bản thân âu yếm sẽ chạy mất.
Tạ Khinh Dung tựa hồ có thể cảm thụ được nỗi sợ hãi trong lòng Mộc Hãn, sự quan tâm của Mộc Hãn với bản thân, tình yêu của Mộc Hãn với bản thân, nếu như có một người yêu bản thân như vậy thì người bình thường rất khó không bị lay động, đa số phụ nữ là sinh vật dễ cảm động, Tạ Khinh Dung cũng không ngoại lệ.
"Mình không phải là loại người ba tâm hai lòng này, nếu đã chuẩn bị ở cùng một chỗ với cậu, thì mình và Lý Dương tuyệt không có khả năng." Tạ Khinh Dung nhìn Mộc Hãn, nói rất nghiêm túc, nàng không thích bị Mộc Hãn hoài nghi.
"Có thật không?" Mộc Hãn nghe vậy thì vui sướng vạn phần, thế nhưng vẫn có một chút không dám chắc.
Tạ Khinh Dung gật đầu, tiếp tục khẳng định, tình yêu quá thời hạn tựa như bánh mỳ quá thời hạn, chỉ có thể ném vào thùng rác.
"Dung Dung, cậu luôn luôn mềm lòng, Lý Dương chắc đã xin cậu tha thứ, vì sao ba năm trước cậu không mềm lòng vậy?" Mộc Hãn hiếu kỳ hỏi, Dung Dung khẳng định đã đoán được là do bản thân cố tình câu dẫn, Lý Dương chỉ phạm lỗi mà mọi đàn ông đều sẽ phạm phải, đối với phương diện kia, dù đàn ông phạm phải một lần thì phụ nữ cũng sẽ tương đối khoan dung hơn.
"Chuyện đó và mềm lòng đã không còn là vấn đề, khi đó nhìn vào mắt Lý Dương, đột nhiên biết được, Lý Dương đã yêu cậu, cho nên ngày đó ngay cả đánh anh ta mình cũng không muốn, thế nhưng cậu không giống anh ta, anh ta yêu cậu, có thể hiểu là do kìm lòng không đậu, thế nhưng cậu không thương anh ta lại câu anh ta lên giường, khi đó mình không hiểu rõ, rõ ràng mình đối xử nửa điểm cũng không thua thiệt với cậu, vậy vì sao cậu đối xử với mình như vậy, cho nên khi đó rất tức giận mà đánh cậu, ba năm sau đó, hình như mình hận cậu còn nhiều hơn hận anh ta." Sự phản bội của Mộc Hãn xác thực còn khiến Tạ Khinh Dung khó có thể tiếp thu hơn cả sự thay lòng đổi dạ của Lý Dương, nàng thế nào cũng không hiểu động cơ để Mộc Hãn làm như vậy, có đôi khi sẽ nghĩ đến mất ngủ, nàng không muốn tin tình cảm gần mười năm giữa nàng và Mộc Hãn đều là giả, thế nhưng Mộc Hãn lại làm chuyện tàn khốc như vậy, hiện tại nhớ tới, vẫn nghĩ Mộc Hãn rất đáng đánh.
"Lý Dương yêu mình?" Mộc Hãn có chút kinh ngạc, cô vẫn cho rằng Lý Dương chỉ bị sắc đẹp của bản thân hấp dẫn, không nghĩ tới Lý Dương cư nhiên thay lòng đổi dạ, quả thực chính là bất trung với Dung Dung, nghĩ đến đây Mộc Hãn thấy bản thân càng chán ghét Lý Dương hơn.
"Mình tin Lý Dương không phải người dễ dàng mất không chế thân thể. Khi đó anh ta không dám nhìn thẳng vào mình, thậm chí không có nổi dũng khí để giải thích, mình liền biết, có lẽ anh ta đã yêu cậu." Người không thương mình, giữ lại để làm gì.
"Hắn là hỗn đản, sao có thể bất trung với cậu!" Mộc Hãn rất tức giận nói, may mà không để Dung Dung và Lý Dương ở cùng một chỗ, Dung Dung thế nào có thể ở cùng một chỗ với người không thương cậu ấy đây? Mộc Hãn hiện tại hận không thể thiến Lý Dương, mặc dù những chuyện này đều là chuyện quá khứ, không còn liên quan đến hiện tại.
"Anh ta từng thích mình, chỉ là vẫn không khắc chế được mà bị người khác hấp dẫn, hoặc là không phải ai cũng có thể làm được chuyện chung thủy một đời, hơn nữa mình cũng có trách nhiệm, dẫn sói vào nhà, hẹn hò bình thường luôn đi ba người, làm cho anh ta thường xuyên nhìn thấy một cô gái đẹp hơn mình, nhiệt tình hơn mình, có mị lực hơn mình, nếu như mình là đàn ông, nói không chừng cũng sẽ thay lòng đổi dạ." Tạ Khinh Dung nửa đùa nửa thật, hiện tại nàng xác thực cũng không còn để ý chuyện Lý Dương thay lòng đổi dạ, dù sao cũng đã là chuyện quá khứ.
"Dung Dung của mình, sao có thể cho phép bị người khác đối đãi ba tâm hai lòng chứ?" Mộc Hãn vẫn thấy rất giận, người phụ nữ bảo bối bản thân đặt ở ngực, cư nhiên bị Lý Dương đối đãi ba tâm hai lòng như