Ăn no, Mộc Hãn nằm trên đùi Tạ Khinh Dung, vừa xem phim vừa ăn nho Tạ Khinh Dung đã bóc vỏ cho nàng, Mộc Hãn nghĩ cuộc sống như thế này quả thực là hưởng thụ ngang thần tiên.
Biểu cảm hưởng thụ của Mộc Hãn làm cho Tạ Khinh Dung nghĩ đối tốt với Mộc Hãn là một chuyện rất khoái lạc, hơn nữa Mộc Hãn nằm như vậy trên đùi bản thân, tóc dài thẳng tán ra rơi xuống lộ ra cần cổ dài nhỏ trơn bóng, có loại phogn tình không thể nói rõ, Tạ Khinh Dung nghĩ sau khi bản thân thích Mộc Hãn, hình như thường xuyên nhìn Mộc Hãn mà hoa mắt si mê.
"Dung Dung, cậu không có xung động muốn hôn công chúa sao?" Mộc Hãn nhắm mắt lại, mong muốn Tạ Khinh Dung như một vương tử hôn công chúa bạch tuyết mà cho bản thân một cái hôn ngọt ngào, phụ nữ trong tình yêu cuồng nhiệt đều buồn nôn kinh dị, đặc biệt là Mộc Hãn, hoàn toàn không cảm thấy bản thân ấu trĩ và buồn nôn.
Tạ Khinh Dung nhìn Mộc Hãn nhắm mắt lại, biểu tình chờ mong bản thân ban thưởng cho nàng một cái hôn làm cho Tạ Khinh Dung hơi khẽ động tâm, nàng cúi người, hôn chuồn chuồn lướt nước một cái lên khóe môi hồng nhạt của Mộc Hãn.
Mộc Hãn rất thoả mãn vì Dung Dung chủ động hôn mình, thế nhưng quá trong sạch, làm cho nàng vẫn còn chưa đã, nàng rất chờ mong loại hôn lưỡi kiểu Pháp, nhiệt liệt mà triền miên. Đương nhiên, trông cậy vào Dung Dung đi con đường khẩu vị này thì rất khó, muốn khẩu vị nặng và vân vân nhất định phải tự lực cánh sinh.
Mộc Hãn ngồi dậy từ đùi Tạ Khinh Dung, sau đó điều chỉnh tốt tư thế, để Tạ Khinh Dung nằm trên đùi bản thân.
"Dung Dung, cậu nằm trên đùi mình, mình đút cậu ăn nho." Mộc Hãn rất chú ý có qua có lại , nàng cũng muốn Dung Dung hưởng thụ.
"Cậu nằm nghỉ đi, mình bóc cho cậu được mà." Đối với Mộc Hãn mà nói, chuyện hưởng thụ là thói quen, còn Tạ Khinh Dung từ trước đến nay đều không phải người theo chủ nghĩa hưởng thụ.
"Không cần, mình muốn cậu nằm trên đùi mình ." Mộc Hãn bá đạo nói, sau đó dưới tình trạng đùn đẩy qua lại, Tạ Khinh Dung mới nằm trên đùi Mộc Hãn.
Mộc Hãn phát hiện tư thế này, từ góc độ này, Dung Dung thoạt nhìn thật mê người, mái tóc dài mượt của Dung Dung rơi lả tả một bên, cái cổ trắng nõn mê người kia làm cho Mộc Hãn có chút tâm viên ý mãn.
Nằm trên đùi Mộc Hãn, Tạ Khinh Dung nghĩ, thảo nào vừa nãy Mộc Hãn vẻ mặt hưởng thụ như vậy, cái gối nào cũng không thể mềm mại và thoải mái bằng đùi phụ nữ được.
Mộc Hãn lột vỏ nho, không trực tiếp đút cho Tạ Khinh Dung, mà ngậm giữa môi, sau đó cúi người áp lên môi Tạ Khinh Dung.
Tạ Khinh Dung hơi đỏ mặt nhận lấy quả nho Mộc Hãn đút tới, tư vị ngọt mà hơi chua kia lan tràn trong môi, theo sau quả nho là đầu lưỡi Mộc Hãn, Tạ Khinh Dung còn không kịp cắn quả nho thì đầu lưỡi liền bị Mộc Hãn hút mất, quả nho bị đè nát, nước trái cây chua chua ngọt ngọt liền chảy vào họng Tạ Khinh Dung...
"Ngon không?" Ăn xong một quả nho, Mộc Hãn liếm khóe miệng Tạ Khinh Dung một chút, cười hỏi.
Tạ Khinh Dung đỏ mặt không trả lời, cách thức ăn nho như vậy thật sự quá tà ác.
Mộc Hãn còn muốn đút như thế, nhưng lần này Tạ Khinh Dung không chịu hé miệng.
"Dung Dung ghét bỏ nước bọt của người ta..." Mộc Hãn vẻ mặt khổ sở lên án.
"..."
"Người ta thích ăn nước bọt của Dung Dung như vậy, Dung Dung lại ghét bỏ người ta..." Mộc Hãn ôm mặt giả vờ khóc.
Tạ Khinh Dung ôm lấy cổ Mộc Hãn, hơi kéo xuống, che lại cái miệng ăn nói huỵch toẹt của Mộc Hãn.
Mộc Hãn rất nhanh đảo khách thành chủ, nhiệt liệt quấn lấy đầu lưỡi Tạ Khinh Dung, hôn nhiệt tình thẳng đến khi hai người đều có chút không hít thở được, Mộc Hãn mới không nỡ mà buông Tạ Khinh Dung ra, nàng cảm giác thân thể có cổ xung động khô nóng.
"Dung Dung, muốn mình được không?" Mộc Hãn cầm tay Tạ Khinh Dung thả lên mềm mại của bản thân, nàng khát vọng biết bao trở thành người của Dung Dung.
"Bây giờ mình còn không quá hiểu, chờ mình học xong được không?" Tạ Khinh Dung mong muốn lần đầu tiên mà mình cho Mộc Hãn cũng hoàn mỹ, đối với chuyện phương diện này, bản thân còn rất mới lạ.
"Lúc nào Dung Dung học xong đây?" Mộc Hãn bĩu môi, Dung Dung cho rằng đây là cuộc thi sao? Còn có thể loại ôn tập trước như thế?
"Học xong sẽ nói cho cậu biết." Tạ Khinh Dung là một người có tinh thần nghiêm túc nghiên cứu học vấn, nhất định sẽ học thật tỉ mỉ.
"Vậy mình dạy cho cậu đi, dạy học tại chỗ hiệu quả tương đối tốt." Mộc Hãn yêu Dung Dung như vậy, Dung Dung dù cho kỹ thuật không tốt thì thể xác và tinh thần của mình cũng sẽ không chú ý, huống chi quen tay hay việc, lên giường thêm vài lần là được, cho nên Mộc Hãn một điểm cũng không ngại Dung Dung không biết.
"Lý luận và thực tiễn cùng kết hợp sẽ tương đối tốt hơn." Tạ Khinh Dung nghĩ có chút lý thuyết chỉ đường sẽ tương đối tốt hơn.
Vừa nghĩ đến thái độ nghiêm túc đối với mọi chuyện của Dung