Kim Vi Vi thực sự chịu không nổi những loại đàn ông đáng khinh mà nàng gặp phải lúc tiếp thị điện thoại, nàng chạy tới chỗ Trương Tập Nhiễm yêu cầu đổi cương vị công tác, Trương Tập Nhiễm không chịu, Trương Tập Nhiễm thực sự không nghĩ ra được còn công việc nào thích hợp với nàng.
Kim Vi Vi không thể làm gì khác ngoài tìm Mộc quản lý, Mộc Hãn cho nàng một đề nghị - làm tiếp tân của công ty, gánh vác mặt tiền của công ty, phụ trách tiếp đãi khách, rót nước pha trà.
"Cậu xác định muốn đổi công việc?" Trương Tập Nhiễm suy nghĩ một chút, công việc này có vẻ Kim Vi Vi đảm nhiệm được, thế nhưng cô không hy vọng đến lúc đó Kim Vi Vi không chịu nổi hai ngày lại không chịu làm tiếp.
"Ừ!" Kim Vi Vi sống chết gật đầu.
Vì vậy, Kim Vi Vi từ tiếp thị điện thoại chính thức được điều đi làm mặt tiền công ty.
Kim Vi Vi thập phần ghét đi vệ sinh ở công ty, bởi vì mỗi lần đi, mười phần sẽ nghe được các nữ viên chức lén lút thảo luận về mình, lần này cũng không ngoại lệ, nàng đang nghĩ có nên đi vào hay chờ người khác đi ra hết rồi mới vào hay không, thế nhưng âm thanh bên trong thế nào cứ bay ra làm cho mình nghe được chứ, thật sự là quá khiến người ta ghét.
"Kim Vi Vi từ chỗ tiếp thị điều đi làm tiếp tân, thực sự là được giải phóng, ở chỗ tiếp thị, tôi nghe được giọng cô ta thì thấy lỗ chân lông dựng đứng, thanh âm kia có thể so với tiếng ma, bất quá mỗi ngày vào công ty thấy cô ta ở sảnh trước cũng rất đáng ghét ..."
"Đúng vậy, đưa cô ta ra sảnh lớn, thật giống dùng bò sữa mời chào làm ăn..." Người ước ao đố kỵ với Kim Vi Vi nói năng cực kỳ không tốt.
"Kỳ thực cũng không khoa trương như vậy, cô ta vốn chính là bình hoa, sử dụng như bình hoa là được..."
"Tôi chính là bình hoa cũng chính là bình hoa quý nhất, các cô có muốn làm bình hoa cũng không đáng giá tinh xảo đẹp đẽ bằng tôi." Kim Vi Vi có chút tức giận đi vào, dù đầu óc nàng không thông minh lắm nhưng không có nghĩa là ai cũng có thể khi dễ nàng, mẹ nói, không phải ai cũng có thể làm bình hoa sang quý mỹ lệ, cho nên bản thân đáng kiêu ngạo.
Ba nữ nhân viên nghe được tiếng của Kim Vi Vi thì xoay người, thấy Kim Vi Vi vì tức giận mà mặt đỏ lên rất diễm lệ, nói xấu sau lưng người khác bị bắt quả tang rốt cuộc vẫn có chút xấu hổ. Tuy rằng Kim Vi Vi thoạt nhìn ngu ngốc không có lực sát thương nhưng cũng là nhân vật có bối cảnh tốt, các cô nhiều ít cũng phải kiêng kỵ, ba người cười mỉa khô khan một chút với Kim Vi Vi, sau đó lập tức rời buồng vệ sinh.
Trương Tập Nhiễm cũng không phải lần đầu tiên nghe thấy người khác nói xấu Kim Vi Vi, thực tế là nghe thấy phi thường thường xuyên. Kim Vi Vi bề ngoài mỹ lệ cộng thêm bối cảnh hơn người, giọng nói lại trời sinh gợi tình, ngực lại lớn, đã định trước phải khiến phụ nữ ghen ghét, bất quá lần này Kim Vi Vi phản kích có thể nói rất sắc bén, "bình hoa quý nhất tinh xảo nhất", nhọc công đại não đơn giản kia của Kim Vi Vi có thể nghĩ ra hình ảnh ví dụ như vậy. Trương Tập Nhiễm không nhận ra khóe miệng mìnhđang mỉm cười, người mặt than như cô, đây là biểu tình cực hiếm có.
Kim Vi Vi thấy Trương Tập Nhiễm đi ra thì lập tức tới gần Trương Tập Nhiễm, ủy khuất đâm chọc Trương Tập Nhiễm.
"Nhiễm Nhiễm, bọn họ nói bậy về người ta, người ta chỗ nào giống bò sữa, chỗ nào giống bình hoa..." Kỳ thực mục đích chủ yếu của Kim Vi Vi không phải là đâm thọc, chủ yếu là muốn Trương Tập Nhiễm bênh vực kẻ yếu vì bản thân.
"Ngực như bò sữa, khuôn mặt như bình hoa, giọng nói xác thực như âm ma!" Rất hiển nhiên Kim Vi Vi tìm sai người để oán giận, Trương Tập Nhiễm không chỉ không bênh vực kẻ yếu thay nàng mà còn rất biết đồng cảm bỏ đá xuống giếng, nhưng ngữ khí Trương Tập Nhiễm khá nhẹ nhàng, chỉ là không dễ phát hiện ra, cô tâm tình tốt muốn nói đùa với Kim Vi Vi. Đáng tiếc Trương Tập Nhiễm mặt không biểu tình nói ra những lời này làm cho người bình thường đều cho rằng là nói rất nghiêm túc.
Vì vậy Kim Vi Vi rất tổn thương, bình thường Trương Tập Nhiễm lời nói ác độc nàng cũng không nghĩ gì, nàng vẫn nghĩ Nhiễm Nhiễm đối xử khác biệt với bản thân, thế nhưng hôm nay Nhiễm Nhiễm đối đãi với bản thân giống như những người khác, làm cho Kim Vi Vi rất khó chịu cũng rất ủy khuất trong lòng, mắt nàng thoáng cái đã đỏ, nước mắt lập tức muốn rơi.
"Nhiễm Nhiễm đáng ghét nhất!" Kim Vi Vi hồng con ngươi, đau khổ lớn tiếng với Trương Tập Nhiễm, bình thường nàng rất ít lớn tiếng như vậy với Trương Tập Nhiễm.
Trương Tập Nhiễm có cảm giác rất bất lực, kẻ ngu ngốc này quả nhiên nghe không ra ý tứ vui đùa trong lời nói của mình, thế nhưng nhìn con mắt hồng như thỏ của Kim Vi Vi thì lại có chút thương xót thở dài, được rồi, mình và Kim Vi Vi không thích hợp để nói đùa.
Kim Vi Vi nhìn Trương Tập Nhiễm vẫn như cũ không có bất luận biểu tình gì, đột nhiên thấy rất tức giận.
"Mình không bao giờ ... muốn để ý cậu nữa." Kim Vi Vi nói rất tính trẻ con, sau đó hiếm khi rất ngạo kiều mà bỏ đi.
Trương Tập Nhiễm chỉ hơi hạ lông mi nhìn Kim Vi Vi ngạo kiều rời đi.
Đại tiểu thư khó sống, hậu quả rất nghiêm trọng.
Kim Vi Vi trở về nhà, nhào lên sô pha khóc rống, nàng càng nghĩ càng đau lòng. Nhiễm Nhiễm đuổi theo cũng không thèm, đáng ghét muốn chết, giọng người ta vốn như vậy thì có gì sai chứ? Lớn lên đẹp là sai sao? Ngực to chẳng lẽ cũng là sai sao?
Trang Văn Huệ và Kim Dục trở về, thấy con gái bảo bối của bọn họ ở đó khóc lớn, thoáng cái lòng đều đau. Vi Vi đã không còn khóc như thế nhiều năm, cũng không biết là ai không có mắt dám chọc con gái bảo bối của bọn họ, cũng không nhìn xem Vi Vi là con gái ai à!
"Bảo bối, sao lại khóc vậy?" Kim Dục lập tức tiến đến trước mặt Kim Vi Vi, thấy con mắt hồng như thỏ của Kim Vi Vi, có điều Kim Vi Vi không để ý tới hắn, trái lại càng khóc càng lớn tiếng.
"Vi Vi, nói cho mẹ nghe làm sao vậy?" Trang Văn Huệ ôn nhu hỏi, Trang Văn Huệ ở nhà hay bên ngoài đều quen hoành hành, từ trước đến nay đều là người khác dỗ cô, ôn nhu dỗ người như vậy, ngoại trừ Kim Vi Vi được hưởng đãi