"Dì, tiểu Mộng thích phụ nữ, đây đã không còn là bí mật ở Trang thị, không nên để nước phù sa chảy vào ruộng người ngoài, tiện nghi người ngoài chẳng bằng tiện nghi người trong nhà, dì nói phải không?" Kim Linh không tin dì không biết Trang Ỷ Mộng chỉ thích phụ nữ.
"Những người khác đều được, chỉ cháu không được." Làm thân thích thì có tác dụng gì, ai cũng không được cưỡi lên đầu họ Trang bọn họ, dù Kim Linh họ Kim cũng không được.
"Vì sao?" Kim Linh không hiểu nổi, Kim Linh còn tưởng rằng làm thân thích nhiều ít có thể chiếm chút ưu thế.
Trang Văn Huệ quẳng một tập đồ đạc còn ở trong phòng làm việc của Trang Ỷ Mộng tới hướng Kim Linh.
Kim Linh không xem còn không biết, vừa nhìn thì sợ nhảy dựng, thì ra tình sử của chính mình cư nhiên bị người ta ghi chép như vậy, còn có một ít ảnh chụp làm bằng chứng, hơn nữa so với chính đương sự cô còn rõ ràng hơn. Kim Linh lập tức khắc sâu tự kiểm điểm một chút, hình như quá khứ xác thực có chút quá phong phú. Haizz...
"Ha ha, những thứ này đều là quá khứ, bản lĩnh của dì thật là giỏi, cái này cũng có thể tra hết." Kim Linh cười gượng nói, tình sử của mình dì cũng không phải không biết, hà tất làm điều thừa tra thêm một lần làm gì đây?
"Ta cũng không có phân rảnh rỗi mà đi thăm dò những thứ này, không xem còn thật không biết, tình sử của cháu đã sắp vượt qua phong lưu thời còn trẻ của chú cháu rồi..." Trang Văn Huệ lại muốn giận chó đánh mèo Kim Dục, gen Kim gia thực sự là không tốt đến khiến người ta giận sôi. Kim Dục năm đó cũng có tiếng ăn chơi, chỉ là mấy năm nay an phận thủ thường làm cho Trang Văn Huệ thiếu chút nữa quên chỗ rác này, vì vậy đành tội nghiệp Kim Dục nằm cũng trúng đạn. Bất quá lúc Trang Văn Huệ và Kim Dục kết hôn năm đó, Trang Văn Huệ không hề để ý đức hạnh của Kim Dục, bà chỉ là xuất phát từ góc độ lợi ích, hoàn toàn là đám cuới thương nghiệp. Khi đó Trang Văn Sinh - anh cả của Trang Văn Huệ, và Chu Hiểu Điệp - chị dâu, cũng chính là cha mẹ của Trang Ỷ Mộng, gặp tai nạn xe, năm đó Trang Văn Huệ mới 23 tuổi, mới tốt nghiệp đại học, Trang Ỷ Mộng mới 7 tuổi. Tường đổ người người đẩy, Trang Văn Sinh trâu bò trên thương trường đột nhiên mất, tài chính Trang thị quay vòng không tốt, nhóm thân thích lại thèm thuồng, đều muốn chia cắt Trang thị. Trang Văn Huệ rất quả quyết tìm kiếm viện trợ từ ngoài giới, bà chọn Kim gia, kết hôn, gả cho Kim Dục. Kim Dục tuy rằng có tiếng là hoa hoa công tử, nhưng ở thương trường cũng có chút năng lực, không chút keo kiệt mà cho Trang thị vung tuyệt bút quay vòng tài chính, còn giúp Trang Văn Huệ đuổi tận giết tuyệt thân thích như lang như hổ một cách rất hung tàn. Lúc đó Trang Văn Huệ đi một nước cờ hiểm, vạn nhất Kim gia cũng nổi lên lòng tham thì cũng có thể sẽ chơi khéo thành ngu, dẫn sói vào nhà. Nhưng Trang Văn Huệ không sợ, dù là Trang thị rơi vào tay Kim gia, chỉ cần Trang thị trước tiên vượt qua khổ sở thì còn nhiều thời gian, sẽ vật về nguyên chủ.
Không thể không nói Trang Văn Huệ lúc đó tuổi còn trẻ đã rất có khí phách nữ vương, xác thực đã hấp dẫn được Kim Dục. Kim Dục không có hứng thú lớn với Trang thị, hắn có hứng thú chinh phục Trang Văn Huệ hơn, chinh phục Trang Văn Huệ thì Trang thị không phải là phần thưởng sao? Thế nhưng chơi một vòng lại bị chinh phục, chuyện này nói sau.
"Chú từ lúc có dì thì đã an phận, ai có mắt đều thấy, làm đàn ông tốt làm việc nhà. Cho nên mới có câu, con hư biết nghĩ lại quý hơn vàng." Kim Linh cười mỉa nói, Kim Linh biết đêm nay chú tuyệt đối phải ngủ phòng làm việc, chứ à thật xin lỗi haha!
"Ông ta dám không an phận sao? Ông ta dám đi ra ngoài chơi bời một cái, ta sẽ đưa hắn mười cái nón xanh." Trang Văn Huệ nói không hề gì.
"Đúng đúng, dì trị chồng có kĩ thuật..." Kim Linh vuốt mông ngựa nói, kỳ thực cô len lén lau một đám mồ hôi lạnh, cô biết bà dì trâu bò của mình tuyệt đối làm được như vậy. Cho nên, người nào cũng có thể đắc tội, duy độc người dì này không thể đắc tội, dù sao thì phụ nữ bình thường thoạt nhìn đoan trang ưu nhã, khi hung hãn lên so với hổ cái còn hung tàn hơn.
"Năm đó ta chọn Kim Dục tàn hoa bại liễu này là do không còn cách nào, thế nhưng tiểu Mộng chọn cháu thì có chút ủy khuất..." Trang Văn Huệ một vẻ không thể nguyện ý để Kim Linh và Trang Ỷ Mộng cùng một chỗ, mặc dù có tiền lệ hoàn lương là Kim Dục, thế nhưng để tiểu Mộng cùng một chỗ với Kim Linh tình sử phong phú, tóm lại là có hại.
Dì chỉ nói chú là tàn hoa bại liễu mà không nói thẳng bản thân mình đã là vạn hạnh, nhưng Kim Linh nghĩ cần phải biện bạch một chút cho bản thân.
"Cái đó...dì à, trước đây tuy rằng tác phong cuộc sống của cháu không tốt lắm, nhưng đó đều là chơi đùa mà thôi, không ai có thể khiến cháu