Mã Nhã đương nhiên mong muốn Trang Ỷ Mộng và Kim Linh chia tay, hơn nữa xem tình hình ngày hôm qua tựa hồ không lạc quan. Thế nhưng ngày hôm sau, khi Mã Nhã thấy Kim Linh và Trang Ỷ Mộng hôn hít ngọt ngào thì trong lòng vẫn có tiếc nuối nho nhỏ, đáng tiếc cho cơ hội tối hôm qua. Rất rõ ràng tình địch của bản thân đang cố ý ân ái trước mặt mình, tay cô ta thân thiết kéo cánh tay Trang, lúc nói chuyện với Trang thì cố ý dán đặc biệt gần, nhìn bản thân cười đến rất đắc ý, nụ cười này rất kiêu ngạo, cái dạng kiêu ngạo tiểu nhân đắc chí này làm cho Mã Nhã thấy tình địch này rất đáng ghét.
"Xin chào, tối hôm qua quên giới thiệu với cô, tôi là Kim Linh, tôi và tiểu Mộng là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên." Kim Linh đều đều một đường giới thiệu bản thân với Mã Nhã, cô hiện tại đã là người thắng, cho nên bảo trì phong độ của người thắng.
Trang Ỷ Mộng nhướn mi, cô và Kim Linh quen biết từ nhỏ thì không sai, thế nhưng tựa hồ không có tí quan hệ nào dính với thanh mai trúc mã, Kim Linh thật đúng trợn mắt nói dối.
"Tôi là Mã Nhã, là bạn học của Trang." Mặc dù Mã Nhã và Kim Linh ghét lẫn nhau, thế nhưng Kim Linh đã chủ động thì bản thân nhiều ít cũng cần biểu hiện hiền lành một tí.
Vì vậy hai người vờ vịt bắt đầu hàn huyên, nói chuyện thời thượng, trò chuyện kinh tế, cuối cùng thì nói tới Trang Ỷ Mộng. Kim Linh nói Trang Ỷ Mộng khi còn bé dễ thương làm sao, khiến người ta thích làm sao, Mã Nhã nói Trang Ỷ Mộng thời gian học MBA ưu tú thế nào, được hoan nghênh các loại thế nào, trò chuyện đến sóng ngầm cuộn trào mãnh liệt. Ngược lại Trang Ỷ Mộng ngay từ đầu đã rất ít nói chuyện, chỉ im lặng ăn, hoàn toàn không để ý tới gợn sóng giữa Kim Linh và Mã Nhã, tựa hồ một chút cũng không liên quan đến cô.
"Người ta muốn uống ly của Mộng Mộng cơ." Kim Linh không buông tha cơ hội bày ân ái.
"Không phải em chưa uống hết sao? Nếu không thích, tôi gọi người đổi cho em ly khác." Trang Ỷ Mộng cũng không phải rất phối hợp.
"Mặc kệ, người ta chính là muốn ly kia của Mộng Mộng, tôi nghĩ ly nước xoài mà bạn gái mình uống sẽ ngon hơn." Kim Linh phi thường tùy hứng và bá đạo nói, bất quá nước trái cây dính nước bọt của Trang Ỷ Mộng xác thực sẽ tương đối dễ uống, đặc biệt uống lúc trước mặt tình địch.
Trang Ỷ Mộng đột nhiên nghĩ Kim Linh càng ngày càng ấu trĩ, có phải Kim Linh quên bản thân đã ba mươi ba tuổi hay không. Trang Ỷ Mộng trong lòng âm thầm khinh bỉ, thế nhưng hành vi cũng rất dung túng Kim Linh, cô đưa tay đổi ly nước xoài của mình với ly nước chanh của Kim Linh.
Mục đích tà ác ân ái của Kim Linh đã đạt được, tuy rằng biểu hiện của Trang Ỷ Mộng đối với Kim Linh có chút cảm giác cố ý lãnh đạm, thế nhưng Mã Nhã có thể nhìn ra được sủng nịch cùng dung túng dưới sự cố ý lãnh đạm của Trang. Mã Nhã có thể cảm giác được cái loại ôn nhu vô hình của Trang đối với Kim Linh, làm cho Mã Nhã trong lòng rất ước ao cũng rất đáng tiếc, Trang và Kim Linh so với các tình lữ khác rất có loại cảm giác phù hợp, giống như trời sinh một đôi, tựa hồ không cách nào bị bên thứ ba chen chân. Mã Nhã sẽ không tự làm mất mặt, tuy rằng cô xác thực thập phần thích Trang Ỷ Mộng, nhưng cũng không đến trình độ không phải người đó thì không được, cho nên chỉ có thể âm thầm chúc phúc. cô sẽ không tỏ ra ngoài nét mặt mà chúc phúc hai người, bởi vì cô có thể dự đoán chắc được biểu tình của Kim Linh sẽ kiêu ngạo đến đâu.
"Tuy rằng cô ấy thoạt nhìn rất đáng ghét, thế nhưng mình cảm thấy, cô ấy có thể rất thích hợp với cậu." Mã Nhã thừa lúc Kim Linh đi vệ sinh thì nói với Trang Ỷ Mộng.
"Vì sao?" Trang Ỷ Mộng không hiểu vì sao Mã Nhã nghĩ Kim Linh thích hợp với mình đây? Bản thân Trang Ỷ Mộng còn chưa bao giờ thấy thích hợp, kỳ thực bản thân mình và Kim Linh hợp thành một đôi có cảm giác phá bình tử phá suất.
"Không biết, cảm giác là như thế, chí ít so với Mộc Hãn kia thấy hợp." Trước đây Mộc Hãn có theo Trang Ỷ Mộng tới Singapore công tác, Mã Nhã cũng gặp qua Mộc Hãn một lần, không cần nói rõ đã lập tức cảm giác được, thế nhưng Trang và Mộc ở cùng một chỗ tựa hồ không hài hòa bằng Trang và Kim, thiếu cảm giác nào đó nói không nên lời. Khi đó Mã Nhã chỉ nghĩ Mộc Hãn lớn lên không tồi, cũng không có nhiều cảm giác, chí ít không nhìn thì thấy chói mắt và đáng ghét giống Kim Linh. Trên thực tế Mộc Hãn căn bản không để Mã Nhã vào mắt, tự nhiên sẽ không giống Kim Linh cố ý biểu hiện ra kiêu ngạo kiểu người thắng cuộc như vậy.
Trang Ỷ Mộng không phủ nhận cười, có lẽ là vậy, Mộc Hãn, cho tới bây giờ cũng chưa hề thuộc về mình, người ngoài cũng cảm giác được. Tuy rằng Kim Linh này tác phong rất có vấn đề, thế nhưng chí ít giờ khắc này cô là thật sự đang yêu mình, nghĩ tới đây trong lòng Trang Ỷ Mộng có cảm giác rất kỳ quái. Có lẽ tìm được một người yêu mình nhiều hơn so với một người mà mình yêu họ thì tốt đẹp và hạnh phúc hơn nhiều.
Kim Linh đi ra từ buồng vệ sinh, thấy Trang Ỷ Mộng cười với Mã Nhã đến phong tình vạn chủng thì lập tức lật úp bình dấm chua. Cô biết mà, không thể cho tình địch nửa điểm cơ hội, một khắc cũng không