Trần Lương đối với thái độ của cô rất hài lòng, đây là một người phân rõ phải trái đấy.Bởi vậy sau đó lúc nói chuyện cũng vô thức hạ thấp âm lượng: "Nếu như các ngươi không muốn ở trong thôn, cũng có thể đi đến trên thị trấn thuê phòng ở, cũng giống nhau đấy.
Trước đó cũng có một gia đình ở thị trấn, nhưng đi đi lại lại hơi phiền phức.""Ở trong thôn a." Đã muốn lợp nhà, vậy khẳng định phải thường xuyên lui tới nền nhà bên kia đấy.
Không nói đi trên thị trấn xa, chính là đệ muội cũng không có khả năng theo cô chạy tới chạy lui đấy.Trần Lương vỗ đùi một cái: "Được, vậy thì ở trong thôn.
Trước đó ta nghĩ các ngươi là cả nhà, một gia đình ngược lại phải dành nguyên một phòng, bây giờ thấy cha các ngươi không ở đây, vậy cũng không quá dễ dàng.
Như vậy, em gai ta bên kia có một phòng trống, người đàn ông nhà nó đã không còn, cả nhà cũng chỉ có nó cùng con gái ở, các ngươi đi qua cũng có thể chiếu cố lẫn nhau, cũng chỉ một tháng, đưa 200 văn, ngươi xem có được hay không?"Cố Vân Đông nghĩ nghĩ, chủ yếu là phạm vi lựa chọn của các cô quá nhỏ, đại khái ngoại trừ nhà quả phụ cũng không có chỗ khác mà ở.Cô chưa quen thuộc với cuộc sống ở nơi đây, nếu để cho chính cô chọn, cũng không quá thực tế."200 văn không có vấn đề gì, chỉ là, ta có thể đi xem phòng ở bên kia trước hay không."Trần Lương gật đầu, "Có thể, vợ lão nhị, ngươi mang Cố cô nương đi qua, thuận tiện cùng nhị thẩm ngươi nói một tiếng."Người phụ nữ trẻ đến mở cửa lúc trước ngay lập tức đáp: "Đã biết, cha, cô nương đi theo ta."Cố Vân Đông để ba người Dương thị đợi cô ở đây, tự mình đi qua.Cô vừa đi, vợ Trần Lương là Chu thị liền không nhịn được nhỏ giọng nói, "Ông sao lại để cho người đến ở nhà nhị đệ muội bên kia?""Thế nào, không phải rất tốt sao? Nhị đệ muội cùng với hai người Vũ Lan ở, một nhà Cố Gia lại không có nam đinh trưởng thành, đi qua ở cũng không có người nói xấu, Nhị đệ muội cũng có thể kiếm được chút tiền thuê phòng.""Nhưng tính tình kia của nhị đệ muội...""Tính tình gì?" Vẻ mặt Trần Lương ‘Không phải quá hiền lành’.Chu thị lập tức im lặng rồi, nam nhân đều sơ ý, hơn nữa đối với người ở goá, bác gái gì đó cũng không tiếp xúc nhiều.
Những năm này, hai nhà lui tới trên cơ bản đều là do Chu thị đấy.Phương thị a, có chút thích chiếm món lời nhỏ.
Hết lần này tới lần khác người khác ăn phải cái lỗ vốn, cô ta còn tỏ ra mình là người vô tội rất ủy khuất, làm cho người ta cách lòng.Nếu không phải cô ta không có nam nhân, Chu thị cũng không thích cùng cô ra lui tới đấy.Được rồi, kỳ thật cũng không tính là bệnh lớn gì, Cố Gia cũng chỉ ở đến khi phòng ở được lợp xong thôi.Chu thị đến cùng cũng không nói gì, Cố Vân Đông không bao lâu đã trở lại rồi.
Đi theo cô tới còn có một người là Vũ Lan cô nương, so với Cố Vân Đông lớn hơn hai tuổi, thoạt nhìn rất sáng sủa hoạt bát."Đại bá, mẹ cháu nói để cho mấy người Cố gia ở nhà cháu là được, yên tâm đi, cháu sẽ chiếu cố tốt cho bọn họ đấy."Trần Lương lập tức cười: "Được, trước tiên cứ như vậy a." Hắn quay đầu nhìn về phía Cố Vân Đông: "Cái kia nền nhà kia, ngươi là bây giờ nhìn, hay là tối nay lại nhìn?""Hiện tại a." Cố Vân Đông xem phòng ở, cũng gặp được chủ phòng Phương thị.Tính tình Phương thị thế nào cô liếc mắt cũng chưa hoàn toàn hiểu rõ, nhưng cũng biết chắc không thuộc về loại người như Kha biểu cô.
Vậy cũng không sao cả, huống chi cô cũng đã cùng vợ thôn trưởng nghe ngóng, thôn này có mấy quả phụ, những người khác nếu không phải là sinh nhi tử, thì cũng là không muốn sống chung với người lạ, không có người khác để lựa chọn rồi.Trần Vũ Lan rất chủ động: "Đại bá, cháu cũng cùng muội muội Cố gia đi nhìn nền nhà.""Đi thôi."Trần Lương đứng dậy, dẫn đầu đi ra ngoài.Trần Vũ Lan mang theo Cố Vân Đông đi ở phía sau, chỉ là vừa đi ra khỏi nhà không bao xa, Cố Vân Đông liền dừng lại một chút, quả nhiên là hắn, trước đó ở trên xe ngựa cô không nhìn lầm.Cậu thiếu niên lúc trước gặp ở phủ thành kia, chẳng lẽ cũng là người thôn này hay sao?Trần Vũ Lan thấy cô dừng lại, hiếu kỳ nhìn theo tầm mắt của cô, lúc này thân thể khẽ run rẩy, nhỏ giọng tiến đến bên tai cô nói ra: "Ngươi nhanh đừng nhìn hắn,