Sau khi kiểm tra MRI, bác sĩ Sài cầm kết quả kiểm tra nhìn nhìn, sau đó nói với Trương Tuấn Bảo một câu.
"Cháu trai cậu có xương cốt chắc khỏe, cơ bắp rắn chắc, toàn thân có trăm cân khí lực, tựa như Võ Tòng đương đại vậy.
"
Bất cứ lúc nào cũng có thể ra ngoài đánh hổ (không phải loại chưa thành niên), sau đó chuyển vào một căn phong đơn nhỏ sang trọng với chiếc còng tay bạc tinh xảo.
Dù sao, đánh giá từ kết quả kiểm tra, các dữ liệu của Trương Giác đều tốt đến kỳ cục, ngay cả vấn đề mòn khớp gối thông thường của vận động viên cũng tốt hơn trước đây rất nhiều, có thể thấy được lần này được chăm tương đối khá.
Trương Tuấn Bảo hắc tuyến (- _ - ǀǀǀ ): "Tôi chỉ muốn biết dây chằng có nó đã lành lại chưa, Võ Tòng gì gì đó không quan trọng, hơn nữa thằng nhó không tập luyện vài tháng rồi, liệu sức lực của nó có còn khỏe như trước đây không.
"
Giới hạn mức tạ của Trương Giác khi ngồi xổm trước giải vô địch thế giới là 1.
5 lần trọng lượng cơ thể, nhưng mà cậu lâu rồi không luyện nặng như vậy, sợ rằng đầu gối sẽ không chịu nổi, thân là vận động viên trượt băng nghệ thuật, không cần cơ bắp quá lớn, nhưng thằng nhóc này nâng cả trăm ký là không thành vấn đề.
Bác sĩ Sài mặt không cảm xúc trả lời: "Trong số những người tôi biết bị thương dây chằng cấp độ 2, Trương Giác là người hồi phục tốt nhất, hai năm được người khác nuôi dưỡng có thể không tốt bằng sự hồi phục của nó trong sáu tháng qua, hơn nữa bằng mắt thường tôi có thể nhận thấy lượng mỡ trong cơ thể cháu trai cậu bây giờ không vượt quá 12%, nhưng nó nặng 65 kg, cơ bắp chiếm bao nhiêu thì cậu tự tính, Trương Giác lúc thường không ít đi nâng tạ đúng không?"
Trương Tuấn Bảo: "Nó có sử dụng thiết bị trong phòng khởi động bên cạnh sân trượt băng thương mại.
"
Bác sĩ Sài khẳng định trả lời: "Vậy là đúng rồi, hiện tại khung xương của nó còn to hơn trước đây, có thể chứa nhiều thịt hơn, cho thằng nhỏ ăn ngon, tập thể dục tốt, sức mạnh khẳng định là tăng lên không ít.
"
Trước khi Trương Giác chưa dậy thì thì còn có thể tùy tiện chống đẩy kiểu Nga, cong theo 5kg chạy 20 km là không thành vấn đề, khi còn bé Hứa Đức Lạp ở trong trường bị trẹo chân, Trương Giác cõng lấy cậu em trai chỉ nhẹ hơn cậu tám chín ký đi bộ về nhà, nếu như không phải Hứa Nham phát hiện kịp lúc, thằng nhóc này còn có ý định cõng em trai mình leo lên lầu, có thể thấy được sức mạnh và sức chịu đựng của cậu từ khi còn nhỏ đã không tệ, chỉ là khung xương tinh tế nên giới hạn về sức mạnh thấp.
Lúc này chiều cao của cậu đã tăng lên, theo lời giải thích của bác sĩ Sài, thằng nhóc này sợ không chỉ sức mạnh tăng vọt thôi.
Ông cậu: Đột nhiên kinh hỉ.
Sau khi Trương Giác biết bản thân mình đã hoàn toàn bình phục, nói trong lòng không vui sướng thì là noi dối.
Cậu bất giác uốn mắt cá chân phải, nghĩ thầm, bởi vậy, cậu không có cách nào mà sinh ra tâm lý rời khỏi sân băng được.
Ông cậu không nhìn cậu bằng cái loại ánh mắt háo hức mong cậu trở lại huấn luyện ngay, chỉ nói là Trương Thanh Yến cho cậu một tuần nghỉ ngơi, để Trương Giác hưởng thụ.
Đứa nhỏ đáng thương, trong lúc nghỉ hè đã phải học bù ở trường, ngoại trừ không tham gia lớp tự học buổi tối, trình độ cực khổ cũng rất là không thấp, một tuần này coi như là để Trương Giác nghỉ ngơi muộn cũng tốt.
Cho dù cuối cùng Trương Giác lựa chọn chạy nước rút cho kỳ thi tuyển sinh đại học hay là luyện tập trượt băng nghệ thuật, một tuần này là lần cuối cùng cậu có thể nghỉ ngơi.
Sau đó Trương Tuấn Bảo đến đội tuyển quốc gia cùng Tôn Thiên xác nhận chuyện Liễu Diệp Minh sẽ tiến vào tập huấn ở đội tuyển quốc gia, mặc dù bên kia chưa nói sẽ lập tức cho đứa nhỏ vào biên chế của đội tuyển quốc gia, nhưng trình độ của Liễu Diệp Minh thực ra đã đạt đến mức độ có thể được đào tạo như một tuyển thủ hạt giống.
Liễu Diệp Minh, 17 tuổi, mặc dù chỉ lớn hơn Trương Giác một tuổi nhưng từ nhỏ đã cao to, hiện tại chiều cao là 1 mét 78, vóc người cường tráng, tương đương với phiên bản Sát Hãn Bất Hoa cao hơn, hơn nữa tốc độ phát triển chiều cao của hắn chậm và ổn định, cho nên không giống như Trương Giác bởi vì đột ngột tăng trưởng mà đánh mất trọng tâm.
Nhưng cũng vì tầm vóc của mình nên hắn được cho là có tiềm lực không cao, ai ngờ chàng trai trẻ này có thể bất ngờ đột phá vòng vây ngay trước thềm Thế vận hội mùa đông.
Về phương diện này, tố chất tâm lý của Liễu Diệp Minh đã mạnh hơn trước đây rất nhiều, hơn nữa có thể lực tốt, giống như Trương Giác có năng lực đặt phần lớn các cú nhảy vào nửa sau tiết mục, cuối cùng tiết mục của hắn là do nữ sĩ Mia làm, lớp diễn xuất thì theo Trương Tuấn Bảo, vì vậy biểu cảm của hắn cũng rất tốt.
Nhìn thấy Trương Giác ỷ vào thể lực tốt cùng với biểu cảm giành được điểm ai lại không thèm chứ? Ngay khi bản lĩnh của Liễu Diệp Minh vừa xuất ra, ánh mắt Tôn Thiên cũng sáng rỡ lên, chỉ cần tính ổn định của hắn tốt hơn, suất tham dự của Phàn Chiếu Anh và Thạch Mạc Sinh sẽ nguy hiểm.
Thành tích năm nay của Hayato Terakami cũng rất tốt, chàng trai 18 tuổi đã giành chức vô địch trong phân trạm đầu tiên của Grand Prix Mỹ mùa giải năm nay, đó cũng là tấm huy chương vàng đầu tiên cho giải đấu tổ thành niên của hắn.
Sẽ không ai dậm chân ở chỗ cũ, bọn họ đều đang tiến về phía trước, ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn, Trương Giác sau khi xem xong phân trạm Mỹ, có thể khẳng định một câu, nếu như Hayato Terakami có thể ổn định được trạng thái hiện tại, cho dù là trước khi dậy thì cậu cũng chỉ chơi 64 với Hayato Terakami.
Trương Giác 6, Hayato Terakami 4, dù sao Trương Giác còn có ưu thế thể lực và điểm biểu diễn.
Nhưng mà bởi vì nguyên nhân các kiểu, Trương Giác trong khoảng thời gian dài sáu tháng không chỉ không tiến bộ, mà còn thụt lùi đến mức nhảy ba vòng cũng không ổn định, nghĩ như vậy, cậu bây giờ đi ra thị trường quốc tế chỉ là giao đồ ăn thôi.
Sẵn tiện nhắc tới, Trương Giác có nhà ở Bắc Kinh, cho nên bây giờ nghỉ phép khám bệnh đương nhiên là ở nhà mình rồi, Tần Tuyết Quân lúc sớm khi Trương Giác đi kiểm tra sức khỏe thì đã dọn dẹp phòng ốc xong xuôi.
Người anh em này còn rất tri kỷ, trên tủ lạnh có dán tờ giấy nhỏ, nói cho cậu biết những loại rau trồng trên ban công đều an toàn, Trương Giác có thể hái xuống ăn.
Có thể ăn bao nhiêu cũng được, không cần chừa cho hắn, là bạn bè đừng khách khí.
Trương Giác chán chường mấy ngày trời, thật sự ăn sạch sẽ hết rau trên ban công luôn.
Tần Tuyết Quân bi lượng cơm của thằng nhóc này choáng ngợp, hắn trầm ngâm nhìn cảnh tượng Trương Giác ăn cơm khô.
Vào ngày thứ hai đếm ngược của kỳ nghỉ, lúc ba giờ sáng, Trương Giác bị đánh thức.
"Trương Giác, đi, anh dẫn em đi xem thứ tốt.
"
Trương Giác: "Hả?"
Tần Tuyết Quân ngồi xổm ở bên giường, đàng hoàng trịnh trọng nói: "Anh trả ân tình cho em, đi thôi.
"
Trương Giác cùng đi xuống lầu, nhìn thấy chiếc xe bán tải nhỏ quen thuộc đậu ở tầng trệt, tuy rằng trên thân xe có không ít vết thương nhưng lại tăng thêm vài phần vẻ đẹp dã tính.
Bọn họ suốt đêm ra khỏi thành phố, Trương Giác mới bắt đầu không đi đâu, chỉ là quan sát chiếc xe đi vào đường hầm.
"Trương Giác.
"
"Hả?"
"Chọn nhạc.
"
Theo sự ra hiệu của Tần Tuyết Quân ra, Trương Giác mở một chiếc hộp ra, trong đó tất cả đều là băng cassette, mặt trên dán nhãn có viết tên của nhiều ban nhạc rock, cũng không biết làm thế nào mà hắn tìm được những bảo vật này, ở phía dưới băng cassette đè lên một tờ giấy chứng nhận.
Anh Tần Tuyết Quân đã giành được giải nhất trong cuộc thi chạy việt dã nghiệp dư Bắc Kinh lần thứ sáu.
Ngày 13 tháng 8 năm 2012.
Một cuốn băng cassette của Bon Jovi được đẩy vào máy nghe nhạc, ca khúc đầu tiên chính là《Never Say Goodbye》.
Ánh đèn trong đường hâm cứ không ngừng lướt qua tầm mắt của Trương Giác, ánh sáng bóng tối dường như không có điểm cuối,