Bạch Tiểu Trân quả thực là người có chút tài năng, đời trước khi Phượng Minh rách nát, hắn không có cách nào mang tài nguyên tốt cho các idol dự bị, mà đời này Phượng Minh phát triển rất tốt, cộng với bản thân Trương Giác là vận động viên của đội tuyển quốc gia, trái lại là một chỗ trống để hắn phát huy.
Chưa đầy một tuần sau khi Trương Giác trở về nước sau khi hoàn thành Wuli Cup, hắn đã hứng thú bừng bừng chạy tới chỗ nói với Trương Giác.
"Tiểu Ngọc, anh mang tới cho em một đại ngôn mới rất tốt, mặc dù không lấy được tiền nong gì, nhưng cuối cùng thì quảng cáo trên CCTV, thời gian 30 giây, đó là nguồn đẩy chính tức đó! Thứ hai em học xong đứng trước cổng trường đợi anh, anh dẫn em đi gặp đạo diễn.
"
Loại tài nguyên này vừa nghe là biết dành cho cấp đỉnh lưu, Trương Giác dầu gì cũng là một cựu idol, vừa nghe là đôi mắt sáng rỡ lên.
Cậu cũng dùng giọng điệu hưng phấn nói: "Bạch ca, là đại ngôn gì thế?"
Bạch Tiểu Trân vốn còn lo lắng rằng Trương Giác sẽ bất mãn với đại ngôn mà không có tiền gì, nhưng khi thấy dáng vẻ vui sướng của cậu, trong lòng mới thở phào nhẹ nhõm.
Hắn thần thần bí bí trả lời: "Tới lúc đó em sẽ biết thôn, yên tâm, đó là một loại hàng hóa có độ quốc dân rất cao, mỗi nhà đều sẽ mua, so với sữa bò ladder còn phổ biến hơn nữa!"
Trương Giác vui cười hớn hở đáp lại, thứ hai đúng giờ cùng Bạch Tiểu Trân đi gặp đạo diễn.
Đạo diễn là một người đàn ông to béo mặc quần jean ống lửng, từ ngực đến chân đều là những chiếc túi, chúng ta có thể gọi hắn đạo diễn túi, hắn bước chân vịt tới, dùng một giọng nói thành thạo Sơn Đông thuyết minh với Trương Giác quảng cáo này quay làm sao.
Hóa ra đây là một quảng cáo giành cho dự án xóa đói giảm nghèo, thu nhập bình quân của một huyện nghèo khó thấp hơn rất nhiều so với mức khá, mà sau khi các cán bộ xóa đói giảm nghèo đi qua đó, sau khi khảo sát, họ phát hiện địa phương này rất phù hợp với một loại bắp ngô do một giáo sư của Đại học Nông nghiệp Trung Quốc nghiên cứu, cho nên đại ngôn mà Trương Giác muốn nhận chính là bắp ngô của họ.
À, cái loại bắp này cũng có tên, đó là ngọt ngất ngây số 1.
Đúng rồi, nếu Trương Giác có thể thành công trong việc nghiên cứu sau đại học ở đời trước, vị giáo sư Võ kia rất có thể sẽ trở thành người cố vấn cho cậu.
Ngoài ra, sau khi biết được Trương Giác sắp nhận đại ngôn về sản phẩm này, giáo sư Võ cũng biết, không chỉ biết mà còn rất vui cười hớn hở nói đây là duyên phận, dù sao thì nhiều nhân vật nổi tiếng của công chúng như thế, còn có người nào thích hợp Trương Giác đến từ Đại học Nông nghiệp nhận cái đại ngôn này sao?
Trương Giác hoảng hoảng hốt hốt: Đúng đấy đúng đấy, đây chính là duyên phận từ đời trước nha, nếu như không có gì ngoài ý muốn, sau này cậu sẽ tham gia vào cuộc thí nghiệm cải thiện mùi vị của bắp ngô, ngọt ngất ngây số 2 ra đời cũng có một phần công lao của cậu đó.
Chỗ này nói rõ một chút, ngọt ngất ngây số 1 là bắp ngô giòn, ăn có vị ngọt, mềm và đủ độ ẩm, mà ngọt ngất ngây số 2 tuy rằng không nhiều hàm lượng nước như thế, nhưng là bắp ngô sáp, cho nên thật ra có thể tính là hai loại phẩm, mà mảnh đất ở huyện nghèo khó này thích hợp cho giống bắp ngọt ngất ngây số 1.
Quảng cáo không khó quay, căn bản không cần hiệu ứng đặc biệt gì, chỉ cần Trương Giác bắt xe đến nơi sản xuất bắp ngô, cùng với mấy cậu bạn chạy lon ton trong nuối rừng non xanh nước biếc, cuối cùng đứng trên đồng ruộng gặm bắp ngô, sau đó bật ngón cái lên.
Khẩu hiệu quảng cáo chính là "Ngô ngọt hữu cơ tinh khiết từ thiên nhiên, hương vị thật không tầm thường.
"
Trương Giác: ! Quả nhiên là một sản phẩm phổ biến hơn cả sữa bò ladder, được sử dụng trong ngàn vạn hộ gia đình, Bạch ca, hai đời rồi, đại ngôn đầu tiên mà anh kéo cho tui lại là bắp ngô.
Nản kèo, fan của người ta thì đang đánh bảng, bình chọn, đếm lượng tiêu thụ đĩa nhạc, coi phim bốn năm lần để ủng hộ idol của mình, còn fan của Trương Giác, mua sữa bò, mua bắp ngô, mua bánh Oreos, mua mũ găng tay siêu điệp viên lợn, những người đam mê thể hình cũng có thể mua bột protein, nói chớ không phải ủng hộ thần tượng, còn không bằng mua đồ dùng cần thiết hằng ngày.
Chỉ có những người liều chết trung thành mới mua áp phích quảng cáo, quạt tròn, hoặc là đuổi theo các cuộc tranh tài ở hiện trường, thế như nếu như có thể lấy ra mười tấm áp phích quảng cáo chính hãng của Trương Giác cộng với ba cuống vé cho trận đấu trực tiếp, bạn có thể đăng ký thẻ giảm giá cho một trong những sản phẩm được Trương Giác đại ngôn từ trang web chính thức của Liên đoàn trượt băng Thôn Thỏ, tương đối có lời.
Cho nên duy trì cậu thực ra vẫn kiếm lời được.
Sau khi Bạch Tiểu Trân nói xong những thao tác thần kỳ này, hắn nói với Trương Giác: "Lần này em nhận ngọt ngất ngây số 1 cũng coi như là hỗ trợ giúp đỡ người nghèo, cho nên những người dân trong làng muốn tặng em hai thùng bắp ngô, anh suy nghĩ bản thân em cũng là một sinh viên nông nghiệp, nếu muốn ăn thì tự trồng hay đi mua tốt hơn, nên hai thùng bắp này có thể cho anh không, anh mang lên weibo của Liên đoàn trượt băng Thôn Thỏ chơi trò rút thăm cho người hâm mộ của em xem như một phần thưởng.
"
Trương Giác: "! Tùy anh, còn có, không phải cứ là sinh viên nông nghiệp là nhất định sẽ trồng bắp đâu.
"
Cậu thực sự muốn sửa chữa sự hiểu lầm của người ngoài về khái niệm sinh viên nông nghiệp, thật sự không phải cứ tiến vào trường nông nghiệp là sẽ đi làm ruộng đâu!
Bạch Tiểu Trân nghi hoặc: "Em không thể trồng bắp sao?"
Trương Giác ngẩng đầu, ưu thương thở dài.
"Em có.
"
Nhớ năm đó cậu ngồi xổm trên đồng ruộng bón phân cho ngọt ngất ngây số 2, mà phân bón đã là cứt gà mà cậu lấy từ đàn anh chăn nuôi kế bên! Dù sao thì cậu có đảm bảo được nghiên cứu hay không còn phụ thuộc vào số 2.
Thực ra có một khoảng thời gian, việc xin phân động vật từ các đàn anh đàn chị rất phổ biến, Trương Giác bởi vì rất là đẹp trai, cho nên hiệu quả đi xin phân cực cao, cho nên mới được các đàn anh của dự án ngọt ngất ngây số 2 kéo đi hỗ trợ.
Mặc dù cuối cùng cuộc nghiên cứu đó vẫn không thành công, bởi vì cậu nghỉ học.
Nhưng sự hiểu lầm về nghề nông của hội sinh viên nông dẫn có thể vẫn chưa được làm rõ.
Trương Giác quay xong quảng cáo vào cuối tháng 10, đợi đến ngày 3 tháng 11, Trương Giác cùng cùng với Kim Tử Tuyên, Liễu Diệp Minh tham gia phân trạm Trung Quốc lên máy bay tới Magic City, nhóm huấn luyện viên đương nhiên cũng đi theo, Tần Peja cũng ngồi bên cạnh cậu.
Về phần Saori cùng Đại Hồng, Nhi Hồng thì bị Trương Giác phó thác cho Nhị Đức ở Bắc Kinh, cậu bạn nhỏ vốn giỏi chăm sóc bé hamsrer, nhưng nuôi gà thì nhóc không quen, mà nghe đâu ông nội của sư huynh Lan Nhuận cùng công ty với nhóc có một trang trại gà, cho nên hắn có thể tới đây giúp một chuyến.
Nói đến gà, Trương Giác có chút lo lắng nói với Tần Tuyết Quân: "Đại Hồng và Nhị Hồng là gà đẻ vào tháng 8, chúng nó ở nhà mình được 30 ngày, tính đến bây giờ chúng đã được sinh ra 120 ngày, vậy thì chúng có thể đẻ trứng bất cứ lúc nào, mình vừa ra khỏi nhà, nói không chừng chắc là không ăn được quả trứng đầu tiên mà nó đẻ ra rồi, nghĩ mà đáng tiếc sao đâu luôn á.
"
Tần Tuyết Quân duỗi móng vuốt gấu nắm chặt tay cá sấu của Trương Giác, một mặt cảm động lây.
"Đúng đó, gà nuôi lâu như vậy, lỡ đâu quả trứng thứ nhất không phải là chúng ta ăn, vậy thì quá đáng tiết rồi.
"
Kim Tử Tuyên nghe cuộc nói chuyện của bọn họ thì thần sắc quỷ dị quay đầu liếc mắt nhìn một cái, Hoàng Oanh cùng Quan Lâm xì xào bàn tán.
"Trương Giác quả thực là nuôi gà nha.
"
"Không phải cậu ấy đăng hình hai con gà lông sọc trên weibo với twitter sao, chà, với một gương mặt thần tiên như thế, lại đăng quê cha đất tổ chuyên nghiệp như vậy, mà mà đất trời tràn ngập băng tuyết không cho đánh cược, nếu không thì khi đánh cược vào Trương Giác để học tính toán thì sợ sẽ thua đến cái quần cũng không còn.
"
"Em cảm thấy cậu ấy đang nín nhịn đó, anh nghĩ coi sẽ có một bữa ăn ngon dưới sự dẫn dắt của dì Ninh sao? Mà vận động viên thì lại không dễ dàng đi ăn ở ngoài, cậu ấy chắc chắn là muốn thông qua phương thức này để cho mình thêm một bữa ăn!"
Nghe cuộc nói chuyện của bọn ho, Trương Tuấn Bảo không tự chủ nhớ tới vị Bạch Âm tiểu ca đang học chăn nuôi chuyên nghiệp kia, còn nuôi một con heo ở nhà.
Vì muốn cho em trai ăn giò heo an toàn, cậu ta cũng rất chăm chỉ đó chớ.
Lần này khi đến Magic City, Trương Giác không còn bị những fan hâm mộ cuồng nhiệt vây quanh nữa, bởi vì bọn họ đi trên một con đường đặc biệt, vừa ra tới ngoài thì đã có xe đặc chủng tới đón đi, thẳng tới khách sạn thì Bạch Tiểu Trân cũng đã vào đó kiểm tra trước, Trương Giác chỉ cần kéo vali đi vào phong là được.
Sự săn sóc chu đáo này khiến cậu vô cùng cảm kích, Bạch Tiểu Trân thì lại cười híp mắt nói với Trương Giác: "Không có chi, anh cũng lấy được tiền hoa hồng mà.
"
Mặc dù chỉ là 5%, nhưng thu nhập hàng năm hiện tại của Trương Giác là vào khoảng 15 triệu, 5% thì cũng được 75 vạn, cho dù có trừ thuế các kiểu thì đây cũng là một khoảng thu nhập khá.
Bạch Tiểu Trân không dẫn dắt bất cứ nghệ sĩ nổi tiếng nào trong giới giải trí, nhưng cho dù chỉ phục vụ cho một vận động viên như Trương Giác, hắn cũng không thiệt thòi, hơn nữa, nếu như hắn chăm sóc Trương Giác cho tốt, vậy thì sau này sư đệ sư muội của Trương Giác cũng có thể tranh thủ một chút nha.
Các đơn nam nổi tiếng tham dự tại phân trạm Trung Quốc năm nay có Sergei (Nga), David (Bỉ), Juventus (Séc), Kelsen (Canada), bên phía đơn nữ thì có Shiro Keiko, nhất tỷ mới lên cấp Serena, nhị tỷ Katerina.
Ba vị tuyển thủ ra thi đấu hệ Nga đều là học trò của lão Boris, đáng nhắc tới chính là, Katerina là học trò nhỏ của lão Boris, cũng là học trò đầu tiên sau khi Vasily lên làm huấn luyện viên, cô chỉ mới thăng lên tổ trong mùa giải này, nghe đâu tại trận thi đấu thử nghiệm thì điểm số chỉ đứng sau Serena.
Mà bởi vì tuổi tác lão Boris càng ngày càng lớn, ông đã không quá tình nguyện lên máy bay đi ra nước ngoài, cho nên tất cả giải đấu nước ngoài đều là Vasily dẫn đội, có thể thấy tâm tình giải nghệ là vô cùng cấp thiết.
Trương Giác lúc rút thăm thì gặp lại những người quen cũ này.
Cậu lại một lần nữa mò được vị trí đầu tiên của nhóm cuối cùng, bởi vì Trung Quốc là sân nhà của câu, thế mà vận may trên sân nhà lại kém như thế, đừng nói phía nhân viên bên ban tổ chức, thực ra nhóm đối thủ của cậu cũng không nói nên lời.
Nhưng mà David luôn có một phần tình cảm khác với Trương Giác, hắn nghĩ rằng thiếu niên này là A manh mẽ, tính cách cũng rất chính trực và dễ chịu, cho nên muốn đến hẹn Trương Giác ăn cơm, ai ngờ các cô gái đã đi trước hắn một bước.
Serena là người cùng với Trương Giác biểu diễn trượt băng quần vũ ở Sochi, cô đến chào hỏi một cách thân quen.
"Này, Tama-chan, thoạt nhìn cậu càng đẹp trai hơn mùa giải trước đó, tớ có xem hai trận tranh tài trước đó của cậu, đều rất đặc sắc.
"
Bên cạnh cô là một cô gái xinh đẹp với mái tóc màu hạt dẻ, đôi mắt xanh, dáng người mảnh khảnh nhỏ nhắn, chờ Trương Giác cùng Serena khách sáo xong, cô lập tức lấy ra một tập giấy đưa lên.
"Trương, tớ rất thích màn trình diễn của cậu, cậu có thể ký tên cho tớ được không?"
Ừm, cô gái này không chỉ xinh xắn mà còn có ánh mắt rất lanh lợi, cùng với tính cách hoạt bát to gan.
Không hổ là một trong những đối thủ lớn nhất của Keiko trong chu kỳ Pyeongchang.
Trương Giác cúi đầu ký tên tên đưa tới: "Cám ơn cậu đã thích, chúc cậu thi đấu giành được kết quả tốt.
"
Katerina tự tin trả lời: "Đương nhiên, tớ sẽ gặp lại cậu tại trận chung kết.
"
Cô dùng một giọng điệu thưởng thức nhìn Trương Giác, quay đầu dùng tiếng Nga nói với Serena gì đó, Trương Giác nghe không hiểu, mà Sergei ngồi cách đó không xa thì nghe hiểu.
Điều các cô ấy nói là Trương Giác đẹp trai gấp 6.
5 lần so với Popov - mỹ nam nổi tiếng trong làng trượt băng nghệ thuật Đại Nga, nếu như Trương giác ước hẹn với Katerina, cô nhất định sẽ nhận lời.
Ừm, Đại Nga 14 tuổi là có thể kết hôn rồi, mà Katerina 15 tuổi là sớm có thể bắt đầu ước hẹn, đệ nhất soái ca trượt băng Đại Nga Popov có ước hẹn với cô, nhưng bị từ chối một cách vô tình.
Lúc này giọng nói của Keiko vang lên sau lưng Trương Giác.
"Tama-chan, đã lâu không gặp.
"
Trương Giác quay người, Keiko chạy chậm đến chỗ cậu: "Chị tớ cũng đến Magic City, chị nói muốn ăn mì vịt tiềm ở đây, nhưng mà không biết đường đi tới đó như thế nào, cậu có biết của hàng đó ở đâu không?"
Câu hỏi này của cô rất hay, bởi vì Trương Giác trước khi đến Magic City đã thực hiện một hành trình ăn mì vit tiềm từ fan hâm mộ!
Cậu mở miệng nói: "Một người bạn của tớ cũng đi ăn mì vịt tiềm đó, như vậy đi, các cậu đi chung với chúng tớ nha.
"
Keiko cười hì hì, giúp cậu kéo nết gấp trên tay áo, trực tiếp kéo người đến chỗ Trương Tuấn Bảo nói muốn ra ngoài chơi, ông cậu đối với việc người trẻ tuổi ra ngoài đi chơi là vui như mở cờ.
Nói chớ, trong cuộc sống của người trẻ tuổi sao chỉ có chuyện huấn luyện và học hành được? Những lúc nên cùng vui vẻ với bạn thì nên vui vẻ nha, cho nên hắn vung tay lên, dứt khoát cho đi.
Nhìn bọn họ rời đi, Kelsen thở dài nói: "Em ấy cũng có ràng buộc với người khác giới nha.
"
"Đúng là như vậy mà.
"
David tựa lưng vào ghế ngồi, ngoẹo cổ thở dài một tiếng.
Thần sắc Kelsen trở nên tinh tế.
Ừm, Trương Giác không chỉ có nhân duyên tốt với người khác giới, trong cái quần thể trượt băng số 0 cũng là đồ ăn cực phẩm cấp bậc tình nhân trong