Trương Giác thực sự khá xinh đẹp và tự nhận thức về bản thân, khác với những người đẹp mà không biết, tính cách nội liễm thẹn thùng, Trương Giác vô cùng hiểu rõ lợi thế bề ngoài của mình, thời điểm nào lợi dụng những lợi thế này cũng không hề băn khoăn.
Khi trang điểm, nên bôi son tint thì bôi son tint, nên mang khuyên tai thì mang khuyên tai, khi làm trang phục biểu diễn muốn lộ vai đẹp và xương cánh bướm thì phải làm cho lộ ra chứ.
Tất cả vì nghệ thuật, cậu rất là hào phóng.
Thiếu niên không tận lực khoe ra hai từ gợi cảm, nhưng khi cậu lưu chuyển sóng mắt, còn có sự kết hợp giữa trang điểm và trang phục biểu diễn, người xem luôn cảm thấy có gì đó khiến nội tâm họ ngứa ngáy.
Bên trong sân vận động mà mặt trời không thể chiếu vào, cùng với việc đổ mồi hôi do tập luyện và tuổi trẻ, làn da của Trương Giác được fan đánh giá rằng "Trắng đến phát sáng", "Khi ống kính quay lúc để mặt mộc là không tỳ vết".
Đuôi mắt thiếu niên hiện lên một tia màu tím nhạt, khi cậu từ dưới nhìn lên, tính chất công kích lập tức hiên ra.
Frans Miller ôm bỏng ngồi ở trên khán đài, lộ ra biểu tình thoả mãn.
《 Moulin rouge 》là một trong những bản nhạc kinh điển của bộ môn trượt băng nghệ thuật, hơn mười năm từ mùa giải 2002, không biết có bao nhiêu tuyển thủ đã trượt ca khúc này, ban đầu khi biết Trương Giác quyết định trượt ca khúc này, Frans cũng có sự lo lắng rằng "Xem ra Trương Giác sẽ va chạm với những người khác trong mùa giải này".
Kết quả khi mùa giải bắt đầu, được rồi, 《 Moulin rouge 》có trong một cặp khiêu vũ trên băng, một cặp trượt băng đôi, một trong đơn nữ, bên đơn nam này thì có Trương Giác, va chạm phải nói là khốc liệt.
Đúng rồi, kể từ khi bắt đầu mùa giải này, Liên đoàn trượt băng đã thay đổi quy tắc, các nội dung trượt băng nghệ thuật khác ngoại trừ khiêu vũ trên băng cũng được phép sử dụng nhạc có lời trong cuộc thi, cho nên ngoại trừ phiên bản《 Moulin rouge 》của Trương Giác, 《 Moulin rouge 》của những người khác đều là nhạc có lời.
Mà quỷ dị chính là, 《 Moulin rouge 》được hoan nghênh nhất từ trước đến nay trong mùa giải này vẫn là phiên bản của Trương Giác.
Bởi vì tiết mục của cậu có phong vị tango mạnh nhất.
Không chỉ là ba lê, điệu tango hay là disco, chỉ cần là một tiết mục kết hợp các yếu tố khiêu vũ, Trương Giác diễn dịch ít nhất sẽ không phạm sai lầm hoặc phong cách không thích hợp, điều này không liên quan gì đến biểu cảm, thuần túy là vũ đạo ưu tú của vận động viên được rèn luyện hàng ngày.
Âm nhạc bắt đầu, là một đoạn nhịp, thiếu niên uốn eo một cái, tua rua theo vòng xoay của cậu tung lên, cánh tay mang bao tay dài nhấc lên, lòng bàn tay chậm rãi nắm chặt.
Nhạc nền trong trẻo không lời, nhưng khi nhìn thấy phong thái của thiếu niên, dường như ai cũng hiểu rằng, cậu đang quyến rũ một người, nhưng người đó không phải mình.
Thiếu niên vốn có cặp mông đầy đặn, cộng với vòng eo dưới 70 khiến tỷ lệ eo - mông của cậu rất tốt, khi xoay eo giống như một con rắn nước, khiến người xem không có cách nào dời mắt khỏi vị trí đó.
Tiếng điểm băng thanh thúy vang lên.
Khả năng bật nhảy của đơn nam hàng đầu thật đáng kinh ngạc, cư ly cao của cú nhảy 4T+3T khiến phóng viên Komura bên sân phải tắt tiếng.
"Không thể tin được, khi cậu ấy nhảy cú 4T đó, cự ly xa đã tiếp cận 9 chỗ ngồi, ít nhất về mặt thị giác chính là như vậy, thực sự là quá chấn động.
"
Chất lượng cú nhảy liên tục của Trương Giác quá cao, trên ghế trọng tài tuyệt đối có người cho cậu +3 GOE.
Phóng viên Komura nói thầm trong lòng , vừa muốn cúi đầu xuống kiểm tra xem mình có chụp được cảnh này hay không, nhưng mà không nỡ dời tầm mắt ra khỏi người Trương Giác.
Trong tiếng vĩ cầm đang dần dần cao lên, nhịp điệu tango vang lên, ánh mắt thiếu niên mang tới sự khiêu khích sáng loáng.
Rõ ràng chỉ không gặp một mùa giải nghỉ ngơi, nhưng cậu thiếu niên từng được biết tới là người mới mẻ và trữ tình giống như là toàn bộ lột xác, vẻ mặt cậu không hề có chút e lệ, mà là một loại tự tin "Tôi biết tôi rất đẹp, tôi cũng biết bạn nhất định sẽ bi tôi mê hoặc".
Tango vốn là một điệu nhảy mang tính ve vãn và tán tỉnh, khi vũ công có ý định thể hiện sự gợi cảm bằng những động tác khiêu vũ, họ quả thực có thể câu đi hồn phách của mọi người.
Trên thực tế đây là kết quả của màn thu diễn của Trương Giác, vũ đạo lý tưởng của cậu phải giống như khuôn mặt uể oải trong phim kia có thể phóng đãng quấn lấy bạn nhảy nam ngay trong khoảnh khắc âm nhạc vang lên.
Nhưng nếu cậu nhảy như thế, Trương Giác cảm thấy người lớn trong nhà mình hẳn sẽ không chấp nhận được, những người hâm mộ trượt băng cũng đã quen với tiên khí của chàng trai vùng Đông Bắc cũng không thể chấp nhận sự thay đổi lớn như vậy, vì thế Trương Giác tập trung vào việc sử dụng các động tác nhảy tango để thể hiện vẻ đẹp và sự cảm dỗ của mình.
Cậu đã thành công xây dựng hình tượng gợi cảm mà không thô tục, ngoại trừ thật sự cậu là người bên đảng kỹ thuật, không ai để Trương Giác từ lúc nào đã hoàn thành một cú xoay tròn ngồi xổm được trọng tài đánh giá cấp 4, tiếp theo đó là một cú nhấc tay 4S.
Vận đông viên trượt băng nghệ thuật dù sao cũng đang biểu diễn tại sân băng lớn, trừ phi là ống kính quay cân mặt, nếu không thì ngay cả trọng tài cũng chưa chắc nhìn thấy biểu cảm của vân động viên, cho nên nếu như bọn họ muốn thi triển biểu cảm của chính mình, thì chính là tứ chi, chi trên có mềm mại linh hoạt không, có các cử chỉ phù hợp khi trượt, xoay tròn hay nhảy lên hay không, có thể trúng vào trọng tâm của âm nhạc hay không.
Thiếu niên giống như một vũ công hành tẩu trong đêm đen của bữa tiệc ăn chơi trác tàn, ngay cả những đầu ngón tay đều là treo ghẹo ma mị.
Mãi đến khi âm nhạc kết thúc, loại hàm xúc khiêu khích kia mới kết thúc, cậu hoàn thành lượt xoay tròn cuối cùng, đưa lưng về phía ghế trọng tài, bỗng nhiên nhìn lại, thần sắc cậu vẫn chưa tính mê hoặc và công kích, nhưng chân mày thì có thêm thần sắc uể oải phức tạp.
Màn trình diễn trong nháy mắt từ ánh mắt đơn thuần mê hoặc và sự thăng hoa của tiết mục đến câu chuyện lôi kéo người khác phải thăm dò.
Một phóng viên của đài truyền hình nào đó tát vào khuôn mặt trầm thấp cảm thán một tiếng.
"Trời ạ, Venus phải yêu cậu ấy đến bao nhiêu chứ, mới cho cậu một đôi mắt mỹ lệ như vậy.
"
Gương mặt kia chính là loại trời sinh thích hợp để bày ra từng cấp độ cảm xúc phong phú, bản thân màn trình diễn của các vận động viên cũng chịu được giám sát và cân nhắc, đưa lên màn ảnh rộng cũng rất là thích hợp.
Đây mới chính là gương mặt kiếm cơm được lão thiên gia ban tặng.
Ánh mắt giết chóc ở phần cuối khiến khán giả lâm vào yên tĩnh, Tần Tuyết Quân ngừng thở.
Hắn cũng không phải người chú ý đến các sự kiện trên băng, hắn có xem trượt băng nghệ thuật và trượt băng tốc độ, nhưng cái kiểu biểu diễn như Trương Giác, hắn chưa bao giờ bắt gặp ở những người trước đây.
Đây là một màn trình diễn thuyết phục lòng người, Tần Tuyết Quân cảm thấy bản than mình không chỉ bị mê hoặc, mà còn bị thực lực của Trương Giác thuyết phục.
Bình luận viên át chủ bài của Eurosport Italy vẫn luôn ưu ái Trương Giác vào thời khắc này thốt lên: "Hỡi các vị hâm mộ trượt băng yêu thích Trương Giác, chúng ta lại một lần nữ chứng kiến lịch sử, một vận động viên, trong khi hoàn thành màn trình diễn trên băng có chất lượng cao nhất thế giới, còn bày ra đẳng cấp có độ khó cao nhất!"
"Không thể tin được, cậu ấy mới 17 tuổi!"
Trương Giác nhắm mắt lại lắc đầu, hít sâu, thời điểm mở mắt ra, vị vũ công đầu độc lòng người trong Moulin rouge đã biến mất, cậu tự nhiên hào phóng chào ghế trọng tài và hàng ghế khán giả, biến về thành chú cá sấu nhỏ đẹp trai dương quang xán lạn.
Mọi người lúc này mới dường như tỉnh mộng khỏi