Mặc dù bản thân là lão đại của nội dung đơn nam, nhưng thực ra Trương Giác là người rất thích xem khiêu vũ trên băng.
À, không liên quan gì đến bạn tốt Mi Jeong, Mong Seong, cậu là thực sự thích khiêu vũ trên băng.
Đây thực ra cũng là một chuyện thú vị, chính là rất nhiều người khi mới rớt vào hố băng hội trượt băng thì sẽ yêu thích nhảy của trượt băng đơn hay quăng nhảy của trượt băng đôi, sự hứng thú đối với khiêu vũ trên băng là không lớn, rất nhiều người cũng không phân biệt được đâu là trượt băng đôi và đâu là khiêu vũ trên băng, mà chờ sau khi xem xong tiết mục của trượt băng đơn và trượt băng đôi, có một hiểu biết chung đối với trượt băng nghệ thuật, thì lực biểu hiện cường hãn của khiêu vũ trên băng sẽ bùng nổ.
Rất nhiều biên đạo cấp lão làng đều là tuyển thủ khiêu vũ trên băng lúc họ còn hoạt động, tiết mục kinh điển của bọn họ cũng có rất nhiều.
Ừm, trong trượt băng đôi thì có nhảy và quăng nhảy, nhưng khiêu vũ trên băng thì không, bọn họ chủ yếu là biểu diễn thông qua động tác chân, hơn nữa những động tác không thể nhấc vai lên.
Trương Giác dựa vào một bên lan can, nhìn đấu trường phía dưới: "Nè —— cặp huấn luyện viên khiêu vũ trên băng người Nga này, thoạt nhìn có chút quen mắt.
"
Trương Tuấn Bảo liếc mắt nhìn, nói với Trương Giác: "Bọn họ là người giành được huy chương bạc trong Thế vận hội mùa đông Nagano, nhưng mà người nước ngoài mau già, những người bị mù mặt thì sẽ hơi khó nhận ra.
"
Trương Giác dụi dụi mắt: "Con không tính là mù mặt đi, chính là không phân biệt rõ ràng khuôn mặt của người nước ngoài, nhận ra người quen thì có thể, nói chớ cái cặp đôi người Mỹ giành được huy chương vàng Olympic và chạy trốn đó, con còn nghĩ bọn họ sẽ so tài thêm mấy năm nữa.
"
Thẩm Lưu cốc đầu cậu một cái: "Người ta đều là lão tướng, thân thể nếu trượt tiếp thì sẽ không chịu đựng được nữa, em cho rằng việc duy trì trạng thái cạnh tranh đỉnh cao trong nhiều năm như vậy là điều dễ dàng sao?"
Nói rõ, cặp đôi quán quân khiêu vũ trên băng lúc họ giải nghệ cũng đã 33 tuổi rồi! Người trẻ tuổi chính là không biết lão tướng khổ, này, không biết cũng tốt, tốt nhất là cả đời không nên biết làm gì.
Khiêu vũ trên băng nước Mỹ sau khi giành chức vô địch Sochi đã giải nghệ, trong khi khiêu vũ trên băng Canada thì vào bệnh viện để hồi phục chấn thương, màn kết hợp khiêu vũ trên băng hay nhất năm nay đã thuộc về cặp đôi trong mơ thực sự trở thành vợ chồng, đã được nhiều người hâm mộ trượt băng gọi vui là "Con thuyền thắng lợi".
Tiết mục của cặp đôi này năm nay cũng rất tốt, bài thi ngắn được chọn từ nhạc phim Wild Chase 》do Hans Zimmer trong bộ phim Interstellar 》của Nolan, phần trượt băng tự do là《 Fall in Love 》do Andrea Bocelli trình bày, phần thi đầu mang phong cách tiên phong, thậm chi trang phục biểu diễn có màu sắc kim loại mang theo cảm giác của khoa học viễn tưởng, mà phần thi sau thì mang phong cách lãng mạn ngọt ngào.
Hai tiết mục, đã thể hiện đầy đủ khả năng khống chế các phong cách âm nhạc khác nhau của hai vận động viên.
"Trong nội dung khiêu vũ trên băng, Yoo Mong Seong gần như là bạn diễn nam xuất sắc nhất, kỹ thuật giương cao của cậu ấy vô cùng tốt, nếu như mắc sai lầm, cậu ấy cũng thà rằng để mình là đệm phía dưới chứ sẽ không để bạn gái bị thương, tính tình của Mi Jeong thì hướng ngoại lớn mật, biểu cảm đương nhiên sẽ không tầm thường.
"
Minh Gia sờ sờ đầu nhỏ của Từ Xước: "Lần này hai người họ thắng chắc.
"
Từ Xước đứng thứ bảy trong trận đấu ngày hôm qua, chính là lúc tâm tình tốt, lúc này gật đầu liên tục: "Dạ, em cảm thấy bọn họ có thể tranh huy chương vàng ở Pyeongchang.
"
Huy chương vàng Olympic, nghĩ tới đây, trong lòng Minh Gia thở dài, nếu như hắn không sai, Pyeongchang chỉ sợ là Thế vận hội mùa đông duy nhất mà tổ hợp giấc mơ thành hiện thực mới có hy vọng giành chiến thắng.
Đối với khiêu vũ trên băng hệ Bắc Mỹ mà nói, mặc dù nhất ca nhất tỷ trước đó của Mỹ đã giải nghệ, cặp đôi kế nhiệm có trình độ có thể lọt vào trận chung kết Grand Prix, nhưng cặp đôi vợ chồng trẻ thuộc con nhà giàu này lại đi trượt băng nghệ thuật để tạo danh tiếng, biểu đạt một chút ham muốn, cô bạn nữ vào mùa giải trước mới sinh con xong, thân thể không điều chỉnh tốt, sau này có thể khôi phục được mức độ nào cũng chưa rõ, cặp đôi Canada tuy rằng sẽ song kiếm hợp bích ở Pyeongchang, nhưng bọn họ lại dính quá nhiều chấn thương.
Nói cách khác, thân thể của những đối thủ khó chơi nhất của cặp đôi giấc mơ thành hiện thực đều gặp vấn đề.
Khiêu vũ trên băng ở Nga đang trong giai đoạn nằm liệt giữa đường, nhưng bọn họ có nền tảng vững chắc, từ năm 1985 đến năm 2000 đều có không ít đại lão khiêu vũ trên băng đã rút quân khỏi biểu diễn thương mại, bắt đầu tiến vào lĩnh vực huấn luyện viên, họ có rất nhiều tuyển thủ trẻ để tổ chức chương trình tạp kỹ, hơn nữa có không ít người có thực lực thật sự xuất sắc.
Cho nên ở chu kỳ Kinh Trương, khi tuổi tác tăng lên, giấc mơ trở thành hiện thực khi đối mặt với nhóm hậu bối mạnh mẽ thì sẽ rất vất vả, bọn họ không có ưu thế quốc tịch, muốn lấy được huy chương vàng Olympic thì chỉ có thể tại chu kỳ Pyeongchang.
Về phần Trương Giác mà nói, Minh Gia nhìn về phía Trương Giác, đứa nhỏ này vô cùng không chịu thua kém, Liên đoàn trượt băng Thôn Thỏ vẫn luôn coi cậu như báu vật, mà theo những tích tốt được cậu lấy ra không ngừng, sự nổi tiếng của cậu cũng phụng dưỡng Liên đoàn trượt băng nước nhà, bởi vậy mà Liên đoàn trượt băng Thôn Thỏ cũng sẽ vì cậu mưu tính, cuối cùng tạo thành một kết quả tuần hoàn.
Giấc mơ trở thành sự thật đúng như dự đoán trở thành quán quân khiêu vũ trên băng, khi trao giải, Keiko trêu chọc Trương Giác: "Hiện tại các cậu đã thu thập đươc huy chương vàng trong các trận chung kết Grand Prix, Bốn châu lục, giải vô địch thế giới và huy chương bạc Olympic rồi.
"
Trương Giác hai tay chắp trước ngực, làm ra một tư thế cầu nguyện: "A di đà phật, tui hy vọng tấm huy chương Olympic tiếp theo của tui sẽ là màu vàng.
"
Hayato Terakami cũng muốn có huy chương vàng Olympic phun nát: "Cậu có thể đừng nói điều này trước mặt tớ không? Nếu không thì tớ cho rằng cậu cho rằng tớ không tồn tại đó.
"
Trương Giác: "Nếu cậu không tồn tại, coi như tớ không cầu nguyện, tấm huy chương vàng này cũng sẽ là của tớ.
"
Cậu vừa xoa bụng vừa đi về phía huấn luyện viên, Hayato Terakami nói thầm với Keiko : "Trước trận đấu cậu ấy ăn nhiều thế sao?"
Keiko : "Sao mà em biết được?"
Có người xoa bụng là bởi vì ăn nhiều, có người xoa bụng là vì cơ bụng đau, chẳng hạn như Trương Giác.
Thân là một chàng trai có thể mang tạ để chịu lực cho hông, cốt cách của Trương Giác thật sự đã rất mạnh, lực eo của cậu cũng rất mạnh, dù cho trạng thái không đạt đến giá trị đỉnh cao, cậu cũng có thể nhảy liên tục 4T+1lo+3S+3T+3lo+3lo ở trình độ sao hỏa, nhưng sự hao mòn của việc nhảy bốn vòng vĩnh viễn là không tránh khỏi.
Khi tập với nhạc, Trương Giác đã thử nhảy 4lz hai lần, đều tính là thành công, thực ra khi cậu học cú nhảy điểm băng này cũng không vất vả gì nhiều, sau mùa giải nghỉ ngơi năm ngoái, cậu đã bắt đầu chinh phục cú nhảy này, luyện tập đại khái 8 ngày, cậu đã thành công tiếp băng lần đầu, cho đến nay, tỷ lệ thành công 3lz của cậu trong luyện tập là 60%.
Ừm, chỉ cần một kiểu nhảy bốn vòng có tỷ lệ thành công đạt trên 60% là đã thuộc đơn nam tuyến một, tỷ lệ thành công này chính là mơ hồ như thế, mắc sai lầm mới là điều bình thường, Trương Giác đã là loại ổn định nhất.
Điều thực sự khiến cậu phát sầu nhất vẫn là 4lo, cậu cũng không ngờ trong bài thi ngắn thì cậu không gặp phải vấn đề gì, thế nhưng trong lúc tập với nhạc thì cơ bụng của cậu bị xé một chút.
Trước khi bắt đầu tranh tài, Dương Chí Viễn kiểm tra một lần cho Trương Giác: "Vấn đề không lớn, nếu không em đừng nhảy 4lo, trực tiếp lên 4lz đi.
"
Thẩm Lưu cau mày: "Trước đó nó còn chưa sử dụng cú nhảy này trong các trận đấu chính thức, bây giờ lại sử dụng trong giải vô địch thế giới? Có quá mạo hiểm rồi hay không?"
Trương Giác vung tay lên: "Con cảm thấy mình không thành vấn đề.
"
Nhóm huấn luyện viên còn đang thảo luận, Trương Giác lại cứ như cũ vung tay lên vung tay lên, la hét con nhảy được con nhảy được, cuối cùng bị Trương Tuấn Bảo bất đắc dĩ quay đầu lại liếc mắt một cái.
"Thôi tùy con, dù sao thì con cũng tự chủ trương ý kiến của riêng mình, chúng ta phản đối cũng vô dụng, con lo mà đi khởi động đi.
"
Trương Giác lúc này mới bé ngoan chạy sang một bên, ngồi xổm trên quả bóng yoga hoạt động khớp vai, cả người vững vững vàng vàng.
Trương Tuấn Bảo quay đầu lại trao đổi với huấn luyện viên Lộc: "Khung xương của Trương Giác quá nhỏ, giới hạn cân nặng của nó là 73 kg, nếu như tiến thêm một bước tăng cơ bắp để khiến cân nặng tăng lên mà nói, áp lực khi nó tiếp băng sẽ quá lớn, tôi sẽ tăng cường đào tạo gân màng cho nó như một biện pháp hỗ trợ việc rèn luyện sức mạnh, nâng cao cốt lõi tổng thể! "
Nếu như Trương Giác nghe những lời ông cậu nói vào lúc