Cuối tháng 3, Bắc Kinh đã dần dần ấm áp, hệ thống sưởi trong nhà cũng bắt đầu bị ngắt, khi Tần Tuyết Quân tan tầm về đến nhà, hắn thấy máng ăn của Saori đã được thay nước và thức ăn mới, bé hamster đang ôm một con trùng bánh mì gặm gặm.
Vừa nhìn thấy cảnh này, hắn đã biết người chủ gia đình đã trở lại.
Ghế sô pha trong phòng khách đưa lưng về phía cửa ra vào, mặt còn lại đối diện với cửa sổ, ánh mặt trời từ nơi đó chiều vào, sau đó Tần Tuyết Quân nhìn thấy chân của một vị lão gia buông khỏi ghế sô pha, đi tới vừa nhìn, được rồi, người này trực tiếp gối lên ba lô ngủ vù vù, ngay cả chăn cũng chưa đắp.
Tần Tuyết Quân nhanh chóng cởi áo khoác phủ lên thân thể người nọ, sau đó đi vào phòng Trương Giác bật máy tạo độ ẩm, vén chăn bông lên, sau đó đi ra ôm ngang người lên đi vào phòng ngủ, giúp người nọ cởi giày đắp chăn.
Sau đó hắn rót một ly nước âm đặt lên đầu giường Trương Giác, sau đó Tần Tuyết Quân còn đúng giờ mở điều hòa, chủ yếu là tăng nhiệt độ trong phòng, đỡ cho cậu nhóc bị cảm lạnh.
Vào lúc này, Đại Hồng Nhị Hồng ò ó o gáy lên, hắn nhẹ nhàng đóng cửa lại, đi tới ban công nhìn, rõ ràng trong ổ có một quả trứng, hai con gà thì đang gáy vui vẻ.
Hắn ngồi xổm xuống, chỉ vào hai con gà balabala.
"Tên gì, không biết chủ nhân sau khi về nhà chính là nghỉ ngơi sao? Chủ nhân tụi bây mới xong một mùa giải, chính là thời điểm cần phải uống canh gà mẹ để bồi bổ thân thể, còn ầm ĩ nữa cẩn thận đám gà tụi bây không giữ được tính mạng..."
Tần Tuyết Quân thành thạo dạy dỗ hai con gà một trận, sau đó quay lại dọn dẹp phòng khách, phát hiện trên bên trà trong phòng khách có một tờ giấy kiểm tra sức khỏe.
Kiểm tra sức khỏe cho vận động viên là bình thường, tìm ra vấn đề nhỏ cũng không tính là gì, Tần Tuyết Quân lúc thường nhàn rỗi không làm gì, hắn cũng sẽ đích thân sử dụng kỹ thuật xoa bóp và châm cứu gia truyền nổi tiếng đã bảo dưỡng thân thể to lớn của Trương Giác, hơn nữa dựa vào sự ngầm hiểu của hai người, Trương Giác ném đồ ở chỗ đây, chính là có thể xem.
Vì thế hắn rất tự nhiên cầm tờ giấy khám sức khỏe lật qua lật lại, khẽ cau mày.
Căng cơ bụng là chuyện không nằm ngoài dự đoán.
"Cơ soleus..."
Tái phát sao?
Trên thực tế, vận động viên trượt băng nghệ thuật thường bị chấn thương ở chân phải, dù sao thì bước nhảy F, nhảy lz và tiếp băng của họ đều dựa vào chân phải, trừ khi là người thuận tay trái, điểm băng, tiếp băng và xoay người với phương hướng không giống người thường thì mới có thể ngược lại.
Lý do khiến cơ Trương Giác bị chấn thương có liên quan đến việc cậu liên tục tập luyện cú nhảy điểm băng 4T bằng chân trái trong giai đoạn dậy thì, đây cũng là nơi dằn vặt Trương Giác nhiều nhất, liên tục nhiều lần, còn dày vò hơn cả căng cơ thắt lưng, cơ bụng, mài mòn mắt cá chân và những vết thương cũ do dây chằng.
May mà lần này chấn thương của Trương Giác tái phát vào cuối mùa giải, hơn nữa cũng không nghiêm trọng, cho nên dưới tình huống không cần tiêm phong bế vẫn như cũ cầm lấy hết tất cả tấm huy chương vàng và kết thúc một mùa giải mỹ mãn, nhưng trên thực tế cậu thiếu chút nữa là sụp đổ trong trượt băng tự do tại giải vô địch thế giới, cậu là bị ảnh hưởng.
Tần Tuyết Quân có công việc của mình, vào lúc Trương Giác tranh tài thi hắn còn đứng trên bàn mổ, nhưng điểu này lại không ngăn được hắn xem trận đấu phát lại với nỗi lo lắng trong lòng.
Chấn thương tái phát, nhưng bởi vì do tập luyện liên tục và thi đấu nên chấn thương càng ngày càng nghiêm trọng, là một trong những nguyên nhân chính mà khiến nhiều vận động viên phải giải nghệ.
May mắn thay, Trương Giác đã bước vào mùa giải nghỉ ngơi.
Tần Tuyết Quân thở dài, lấy thuốc cao đặt lên trên bàn, lại ra ngoài ban công hái luống rau mà Trương Giác thích ăn nhất rửa sạch sẽ đặt trong nhà bếp, vốn dĩ hắn muốn nghỉ ngơi một lát, nhưng bởi vì trong thành phố tại một con đường xảy ra một vụ tai nạn ô tô liên hoàn vào giờ cao điểm, cho nên hắn chỉ kịp xối nước vào mặt, rồi lại xông ra ngoài.
Lúc Trương Giác thức dậy đã là 7 giờ sáng ngày hôm sau, cậu từ từ bò dậy, nấu khoai lang tím, trứng và nửa bông cải xanh cho bữa sáng, uống thêm một ly sữa bò ladder, sau đó bắt đầu luộc ức gà, cà rốt và bắp cải tím cho bữa trưa, chuẩn bị mang nó đến trường đại học để ăn trưa.
Khi cậu mở tủ lạnh lấy sữa, cậu thấy trên cửa tủ lạnh có dán một tờ giấy.
Tăng ca, trong hai ngày sẽ không về nhà.
Tần thị gan đế* vào ngày 31 tháng 3 năm 2015.
*Ý chỉ những người liều mạng.
Trương Giác: ...!Tăng ca thì chắc là gõ luận văn tiến sĩ, có thể không phải là gan đế sao, người này nhận thức rất chính xác về bản thân nha.
Nói tới bận, thực ra Trương Giác cũng rất bận rộn, dù sao bây giờ cũng là cuối tháng 3, trường đại học đã sớm bắt đầu vào học, mà cậu bởi vì mùa giải thi đấu mà không tham gia tiết học đầy đủ.
Cậu sinh viên tốt thu dọn đồ đạc nhanh chóng đến trường Đại học Nông nghiệp, ừm, bắt tàu điện ngầm để đi, đừng thấy Trương Giác đời trước cũng học lái xe, nhưng cậu hầu như chưa bao giờ đụng vào ô tô ngoại trừ trong trường dạy lái xe, đời này thì còn chưa đến tuổi để có thể thi bằng lái.
Cho dù cậu đã giành được một số danh hiệu vô địch thế giới, phá hơn mười lần kỷ lục thế giới, khoảng cách cậu tròn 18 tuổi vẫn còn ba tháng nữa.
Nghĩ như vậy, trên thực tế đã có thể chuẩn bị cho kỳ thi học lái xe, vào lúc nghỉ hè là có thể thi luôn, Trương Giác nghĩ như thế, đi vào cổng trường đại học.
Buổi học đầu tiên của ngày hôm nay là lớp tư tưởng và chính trị, bên trong giảng đường ngồi đầy người, khi Trương Giác tới thì chỉ còn mấy hàng ghế đầu và cuối là còn chỗ trống.
Trương Giác mang khẩu trang, linh hoạt ngồi xổm xuống đi tới hàng ghế cuối cùng, sau đó trong ánh mắt quỷ dị của những sinh viên bên canh, hai tay đặt trên bàn, một khuôn mặt tuấn tú từ mép bàn lộ lên.
Cá sấu lộ đầu.
jpg
Mặc dù đến muộn 2 phút, nhưng Trương Giác vẫn may mắn kịp điểm danh, chính là sau khi giảng viên kêu tên cậu xong, rất nhiều người có mắt đều lia mắt nhìn về phía cậu.
Ánh mắt kia giống như là nhìn thấy vật thể lạ nào đó, lúc học thì giảng viên luôn kêu tên cậu trả lời câu hỏi, môn tư tưởng chính trị của Trương Giác vào kiếp trước hay kiếp này đều rất tốt, đương nhiên sẽ không sợ giảng viên kêu tên, chỉ là khi cậu trả lời câu hỏi, phảng phất như nghe thấy một âm thanh "Tách tách" quen thuộc.
Sau đó, cậu phát hiện tổ nghiên cứu ngọt ngất ngây số 2 đã không cần cậu tự mình đi xin phân nữa, nhóm sư tỷ ở tổ chăn nuôi bên cạnh chủ động đẩy xe nhỏ chứa phân tới cho bọn họ luôn.
Sư huynh hướng dẫn cậu cảm thán: "Tự mình vận chuyển tới đây chỉ có báo với em, đây thực sự là yêu nha, sao mà em từ chối người ta thế? Thử xem, chẳng lẽ là chê cô ấy trông không đẹp sao?"
Sau đó hắn ý vị sâu xa nói với Trương Giác: "Ngoại hình của một người con gái thực ra không quan trọng như vậy, quan trọng là ...!Nội tâm, tam quan tương hợp với em, ngược lại dù có đẹp hơn nữa cũng không đẹp bằng em nha, người trẻ tuổi thì đừng nên đòi hỏi quá nhiều balabala..."
Cuối cùng sư huynh tổng kết: "Câu nói sẽ không nói chuyện yêu đương trước khi giải nghệ của em quá sắt đá rồi, lỡ như trước khi giải nghệ em gặp được chân ái đời mình thì sao?"
"Em không có thời gian để yêu đương, huấn luyện với học tập đã đủ dằn vặt em rồi." Trương Giác nâng tài liệu trong tay: "Sư huynh nếu như nhàn rỗi không có chuyện gì làm, sao không xem tình hình trồng trọt số 2 đi?"
Sư huynh cũng bởi vì bận rộn mà độc thân từ lúc sinh ra: "Vậy còn em?"
Trương Giác đẩy xe chở đầy phân, nhàn nhạt trả lời: "Đi bón phân cho tổ tông ruộng thí nghiệm."
Trong tuần đầu tiên khi Trương Giác trở lại Bắc Kinh, cậu không gặp được Tần Tuyết Quân một lần.
Bác sĩ Tần bận rộn tới mức trực tiếp ngủ trong văn phòng, Trương Giác bên này cũng không rảnh rỗi, có lúc Tần Tuyết Quân trở về lấy đồ dùng hàng ngày, phát hiện đồ vật trên bàn đã sửa sang xong xuôi, còn Trương Giác thì tuân thủ thời gian làm việc nghỉ ngơi đi ngủ của vận động viên, còn có lúc Trương Giác dậy, phát hiện trên bàn cơm là bữa sáng ấm áp, còn người làm bữa ăn này thì chẳng biết đi đâu rồi.
Vào ngày thứ ba trở về, Trương Giác nhận được thông báo đi nhận phần thưởng, ban lãnh đạo vô cùng vui sướng khi cậu bạn nhỏ có thể lấy ra chiến tích đẹp như vậy trong mùa giải đầu tiên sau Sochi, bọn họ muốn cổ vũ Trương Giác không ngừng cố gắng.
Sau đó là cuộc phỏng vấn riêng mà mấy hoạt động thương nghiệp, sau hoạt động này, Trương Giác cũng gửi thông báo, biểu thị bản thân muốn rút khỏi giải đấu đồng đội thế giới vào đầu tháng 4.
Từ Kim Tử Tuyên, Liễu Diệp Minh, Phàn Chiếu Anh sẽ tham gia thi đấu.
Giải đồng đội thế giới hay còn gọi là giải vô địch đồng đội trượt băng nghệ thuật thế