Trong mắt nhiều người, mùa giải 2015 – 2016 là một mùa giải không cam lòng và khó khăn, tổ thành niên xảy ra nhiều tình huống khác nhau, nam đơn có hai đỉnh cấp, một người một đường xảy ra chuyện, hơn nữa bất kể là tổ thành niên hay tổ thiếu niên, cuộc cạnh tranh khi thi đấu đều rất khốc liệt và bất ngờ.
Đầu tiên là nói đến giải vô địch Bốn châu lục, Sát Hãn Bất Hoa so với Trương Giác trong trí nhớ phải tốn mấy năm mới hoàn tháy 4T, lấy được huy chương đồng, nhưng hắn đã thất bại trước Hayato Terakami và Kelsen, mà Mẫn San nắm giữ 3A, 3lz+3T lại bị Keiko dùng biểu cảm, xoay tròn và trượt áp chế, chỉ lấy được huy chương bạc giải Bốn châu lục.
Thật đáng tiếc, Mẫn San sau khi thăng lên tổ thành niên đã có một con đường thuận buồm xuôi gió, kết quả lại thất bại trước Keiko trong trận chung kết Grand Prix, đến giải Bốn châu lục lại tiếp tục thua, nếu như tính cách của cô không thuộc loại hình tương đối cố chấp, chỉ sợ là tâm lý lúc này đã sớm suy sụp.
Lại nói đến giải vô địch châu Âu, tỷ lệ người xem tivi của nội dung đơn nam giải vô địch châu Âu năm nay không cao, dù sao thì quán quân mùa trước David và quán quân đương nhiệm Ilya của giải châu Âu này đều đang nằm trong bệnh viện, số còn lại thì sức chiến đấu không cao, xem bọn họ trượt còn không bằng xem giải bốn châu lục được chuyển tiếp, tốt xấu gì bên kia cũng có trận chiến giữa tuyển thủ Trương môn và Nhật Bản để xem.
Giải vô địch trượt băng thiếu niên thế giới năm 2016 được tổ chức tại Hungary vào ngày 16 tháng 3, Tưởng Nhất Hồng – dòng độc đinh tổ thiếu niên của Trương môn đã hoàn thành 4S, đoạt được huy chương vàng giải vô địch thiếu niên thế giới, Chiba Takeshi không đủ 15 tuổi trước tháng 7 năm 2015 nên không thể tiến vào tổ thành niên lần này cũng đã tâm lý suy sụp.
Theo lý mà nói, khi Sát Hãn Bất Hoa không được thăng lên tổ kia, Chiba Takeshi mặc dù có ưu thế về kỹ thuật mà thua bởi vì phát huy không ổn định khi thi đấu, kết quả khi Sát Hãn Bất Hoa thăng lên tổ, sư đệ của hắn tiến vào tổ thiếu niên, Chiba Takeshi sao lại thua vì phát huy không ổn định chứ?
Thất bại trước sư huynh còn có thể thông cảm được, nhưng ngay cả trước sư đệ nhỏ tuổi hơn hắn mà cũng không thắng được, Chiba Takeshi thấy thật không đúng gì hết!
Khi rất nhiều người đều thấy không vui, Trương Giác vẫn như cũ là người thảm nhất kia, bởi vì cậu cần giảm lượng mỡ trong cơ thể xuống 7% trước khi bắt đầu giải vô địch thế giới, còn phải khôi phục kỹ thuật của mình, song sau khi gặm canxi cùng các loại thuốc vitamin, bột protein để bảo đảm thân thể khỏe mạnh, ăn uống nghiễm nhiên đã trở thành một sự thống khổ, mỗi ngày cứ đến giờ ăn cơm là cả người trở nên uể oải.
Ăn cơm cũng không còn ngon nữa, những ngày tháng này sao có thể sống được đây?
10 ngày trước khi bắt đầu giải vô địch thế giới, nhìn vào dữ liệu thể chất của Trương Giác, nhóm huấn luyện viên cuối cùng cũng lộ ra biểu tình thỏa mãn.
"68 kg, lượng mỡ trong cơ thể là 7%, không tệ, cuối cùng cũng coi như gầy lại rồi.
"
Trương Giác mặt như màu đất: "Con có thể khôi phục lại chế độ ăn uống như trước đây rồi chứ?"
Dì Ninh vỗ vỗ tay: "Có thể, chỉ cần cân nặng của con không tăng trở lại là được.
"
Để ăn mừng cho việc giảm cân thành công của Trương Giác, dì Ninh đã thưởng cho cậu một bữa gà xé, đương nhiên, là phiên bản thiếu dầu thiếu muối, ăn cũng chẳng ngon, Trương Giác gặm đến mức sống không còn gì luyến tiếc.
Cậu oán than nói: "Thịt gì lạt nhách, ăn còn dính răng, sau khi ăn xong con còn phải dùng chỉ nha khoa vệ sinh răng đó.
"
Dì Ninh mỉm cười sờ đầu cá sấu: "Dù sao thì nếu như con muốn ăn ngon, như vậy thì lượng mỡ trong cơ thể lập tức sẽ vọt lên hai chữ số, sau đó con giảm béo cũng rất cực khổ nha, dì không thể thả chân sau cho con trong phương diện ẩm thực được.
"
Trương Giác sắp khóc, thịt gà thì khô cằn, còn không bằng để cậu gặm rau dưa trong veo như nước.
Cố tình còn không thể không ăn, không bổ sung đạm và canxi, lỡ đâu xương của cậu lại bị gãy do căng thẳng nữa thì sao, ai chịu nổi chứ.
Sát Hãn Bất Hoa, người có lượng mỡ 9% trong cơ thể, cùng với Tưởng Nhất Hồng bởi vì đang tuổi ăn tuổi lớn nên có 10% lượng mỡ cùng nhau lặng lẽ run lên, thân là đơn nam tổ thành niên, lượng mỡ trong cơ thể của bọn họ không thấp như đại sư huynh.
Các cô gái thì lại tràn đầy vui mừng, cũng may lượng mỡ trong cơ thể con gái thấp sẽ dẫn đến việc kinh nguyệt không đều, cho nên yêu cầu về lượng mỡ trong cơ thể của ban huấn luyện đối với họ trong toàn bộ bộ môn trượt băng nghệ thuật là không quá hà khắc.
Nếu thật giống như đại sư huynh ngày ngày bị các huấn luyện viên nhìn chằm chằm giảm cân, còn cố tình bản thân là người có thể chất dễ mập, những ngày tháng này cũng quá bi ai rồi.
Giải vô địch thế giới mùa giải 2015 – 2016 sẽ được tổ chức tại Boston, Mỹ, bắt đầu từ ngày 28 tháng 3.
Chênh lệch múi giờ giữa Bắc Kinh và Boston là 12 tiếng, khi nhìn thấy con số này, Trương Giác còn chưa kịp nói gì, nhóm huấn luyện viên đã đưa ra quyết định trước —— bọn họ phải đến Boston sớm ít nhất một tuần, mới đủ thời gian cho Trương Giác điều chỉnh lại.
Cho nên bọn họ gần như là nhóm người đầu tiên đên Boston, Trương Giác, Sát Hãn Bất Hoa và Kim Tử Tuyên là ba đơn nam dự thi, bên phía đơn nữ có hai người là Mẫn San và Từ Xước, trượt băng đôi có Hoàng Oanh Quan Lâm cùng với hai cặp đôi khác, Khương Tú Lăng và bạn gái Lạc Mật phải sang năm mới thăng lên tổ, lấy xong giải quán quân vô địch thiếu niên thế giới là không có việc gì.
Khiêu vũ trên băng là tổ hợp Hoa Thái Sư và Mai Xuân Quả vào trận, mà tổ thiếu niên là hai anh em Tái Bành Tái Quỳnh cũng cũng một tình huống với cặp đôi của Khương Tú Lăng, sau khi lấy được huy chương đồng giải vô địch thiếu niên thế giới, mùa giải của họ cũng đã kết thúc.
Việc có nhiều người có thể ra sân tham gia giải vô địch thế giới là chuyện tốt, Tôn Thiên tự mình đưa bọn họ đến sân bay, khuôn mặt hiền lành dặn dò.
"Hãy quan sát bọn nhỏ, đặc biệt là những đứa chưa thành niên, lúc không thi đấu thì đừng có chạy lung tung.
"
Trương Tuấn Bảo với tư cách là trưởng nhóm trịnh trọng gật đầu.
"Không cho ăn đồ lung tung, người khác cho đồ ăn cũng không được đụng vô, còn nữa, Trương Giác sau khi thi đấu xong thì kiềm chế lại một chút, đừng có tụm năm tụm ba khui cá trích đóng hộp nữa.
"
Trương Giác giơ tay lên: "Vậy nếu như là những người khác mang theo cá trích đóng hộp kêu con mở thì sao?"
Tôn Thiên: "Cũng không cho, Lộc ca, anh nhìn chằm chằm vào thằng nhóc này, nó chỉ sợ mỗi anh thôi.
"
Huấn luyện viên Lộc gật đầu.
"Được rồi, đi thôi.
"
Tôn Thiên nhìn bọn nhỏ lên máy bay, trong lòng vừa vui mừng vừa phiền muộn, thân là một người trượt băng lão làng, ông đã chờ đợi sự quật khởi của nền trượt băng nghệ thuật trong nước từ rất lâu, từ những năm 1990 cho đến nay, ông đã là huấn luyện viên trưởng của đội tuyển quốc gia trong 26 năm rồi.
Có thể trước khi về hưu nhìn thấy Kinh Trương đăng ký thành công Thế vận hội mùa đông, đối với ông mà nói cũng coi như là công đức viên mãn, chỉ cần nhìn thấy Trương Giác, Hoàng Oanh cùng Quan Lâm mang tấm huy chương vàng về nhà, ông đã cảm thấy hài lòng.
Cũng đúng như nhiều người trên mạng nói khi mà Trương Giác bị bôi đen trước đó, cho dù có lấy được huy chương vàng trong trận chung kết, Bốn châu lục và vô địch thế giới thì như thế nào, thiếu một tấm huy chương vàng Olympic, thành tựu sẽ thiếu đi một chút thú vị.
Không có ai quan tâm ai là người đoạt huy chương bạc Olympic, bọn họ chỉ nhìn vào huy chương vàng.
Haiz, cũng không biết liệu thời gian luyện tập kéo dài ba tháng của gãy xương do căng thẳng và di chứng của chấn thương có ảnh hưởng đến việc thi đấu của Trương Giác hay không nữa.
Trong lòng Tôn Thiên tràn đầy sầu lo, từ lúc chấn thương khỏi hẳn cho đến bây giờ, đứa nhỏ kia vẫn chưa thể lấy lại được 4lo, cậu có thể nhảy 4lz, nhưng 4lo vốn cần khả năng giữ thăng bằng và tiêu tốn nhiều sức mạnh vùng eo, cũng như khiến cậu bị gãy xương trước đây, hiện tại đã không làm được.
Cậu đã nhảy và ngã một lần, cũng không biết là do yêu cầu thân thể lớn hay là chướng ngại tâm lý lớn, cứ như vậy mà đem cậu đến sàn đấu của giải vô địch thế giới, cũng là vì bọn họ không có những đơn nam hàng đầu nào khác, quốc nội chỉ có một mình Trương Giác là nắm giữ được hai cú nhảy bốn vòng cơ bản là 4S và