Dương Chí Viễn kiểm tra đầu gối cho Trương Giác, thở phào nhẹ nhõm: "Không sao đâu, mài mòn bình thường mà thôi, sau khi về tập vật lý trị liệu là được.
"
Vấn đề mài mòn đầu gối, không ít vận động viên đều có, chỉ là trình độ nghiêm trọng khác nhau mà thôi, còn lúc nhảy cảm thấy răng rắc một chút, vậy thì càng phổ biến hơn trong giới trượt băng nghệ thuật.
Ai mà trong lúc đang hoạt động mà chưa từng răng rắc quá chứ? Thẩm Lưu đã từng răng rắc, Trương Tuấn Bảo thì không chỉ răng rắc đầu gối thôi, mà cả xương hông cũng từng răng rắc luôn, người sau thì trực tiếp đuổi hắn khỏi đấu trường để giải nghệ, huấn luyện viên Lộc thì từ lúc tập nhảy trượt tuyết là đã từng răng rắc rồi, tới cái lúc chơi khúc côn cầu trên băng thì ông đánh cho người ta răng rắc.
Quen với nó là tốt rồi.
Trương Giác vò đầu: "Con cảm thấy thanh máu của mình càng ngày càng ngắn.
"
Ông cậu nhu nhu đầu tóc cậu bạn nhỏ: "Đây là điều rất bình thường, đây là trạng thái bình thường của vận động viên.
"
Thanh máu của ai mà không giảm dần theo năm tháng trượt băng chứ? Hãy thư giãn đi, ít nhất là con bỏ ra sức khỏe của mình để lấy được huy chương vàng, nhưng trên cõi đời này có những người đã phải trả giá cho tất cả mà không lấy được một tấm huy chương nào.
Thân là quán quân, Trương Giác phong quang cỡ nào, mà những vận động viên như Hayato Terakami, Ilya, Kelsen, David thì lại chỉ có thể đứng trong cái bóng của cậu, thậm chí một trong số họ không được nhiều người biết đến, như Kelsen, nếu như hắn cùng một thời đại với Vasily, không chừng cũng là một đời hào kiệt, nhưng hiện tại thì ngay cả bục lĩnh thưởng cũng không bước lên nổi.
Nói thì nói như thế, bọn họ vẫn là nhanh chóng lôi kéo Trương Giác đi bệnh viện kiểm tra.
Lần này là tiến hành chụp phim, cộng hưởng từ hạt nhân và các phương pháp khác, vẫn như cũ không tìm ra chấn thương nghiêm trọng buộc vận động viên phải nghỉ thi đấu, mọi người cũng an tâm.
Huấn luyện viên Lộc nói: "Chờ đến lúc thi đấu toàn quốc, con hãy giảm bớt độ khó xuống.
"
Độ khó thấp thì hao tổn thấp mà, hơn nữa với thực lực của Trương Giác thì cũng không cần phải dốc hết sức mình trong một cuộc thi trong nước, đây cũng là chỗ tốt mà tam kiếm khách đến từ ba quốc gia khác nhau —— bọn họ chỉ có thể va chạm với nhau ở đấu trường quốc tế.
Vẻ mặt Trương Giác nghiêm túc: "Con còn lo lắng một chuyện, chính là mỗi năm khi con thi đấu Bốn châu lục thì đều không thông thuận! "
Rõ ràng nếu xét về sức mạnh thì cậu mơ hồ mạnh hơn Hayato Terakami một chút, người nắm trong tay nhiều huy chương vàng hơn cũng là Trương Giác, nhưng khi giao thủ tại giải Bốn châu lục, ngược lại Trương Giác lại là người thua nhiều thắng ít.
Mặc dù nói xác suất mê tín trong giới thể thao thực sự cao, không ít vận động viên điều chỉnh trạng thái tinh thần theo phương thức duy tầm, Thẩm Lưu, Trương Tuấn Bảo và huấn luyện viên Lộc đều có chút tin tưởng huyền học, mà vận may của Trương Giác thì cũng là một sự quỷ dị.
Bất quá bọn họ vẫn là rất kiên định mà nói với đứa nhỏ nhà mình: "Không phải, con không hề đối nghịch với bất kỳ giải đấu nào, đừng có bận tâm tới những điều này.
"
Nói thì nói như thế, cuối cùng Trương Tuấn Bảo vẫn là lén lút nói thầm với Dương Chí Viễn: "Tốt hơn hết là tăng thời gian vật lý trị liệu cho Tiểu Ngọc đi.
"
Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất là đây.
Nội tâm Dương Chí Viễn đắng chát, trong lòng hắn nghĩ, loại này vận động mài mòn coi như là vật lý trị liệu cũng chỉ là làm chậm lại tiến trình mài mòn, giảm bớt sự khó chịu cho vận động viên, chỉ cần Trương Giác còn huấn luyện, đây chính là không trị hết á.
Hiển nhiên Trương Tuấn Bảo cũng biết điều này, hắn và Dương Chí Viễn liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được sự bất đắc dĩ trong mắt của đối phương.
Buổi chiều ngày thứ hai là biểu diễn trượt băng nghệ thuật.
Tiết mục biểu diễn năm nay của Trương Giác cũng là một tiết mục mới được dàn dựng, do Frans biên đạo, ca khúc được sử dụng là tác phẩm đại diện cho Piazzolla yêu quý của cậu, 《 Libertango 》.
Đương nhiên trang phục cho biểu diễn trượt băng cũng là màu đỏ, nhưng kiểu cắt may táo bạo hơn nhiều so với lúc thi đấu chính, hai bên vai, lưng và eo đều sử dụng vải bán trong suốt, thiết kế cổ thấp càng lộ ra xương quai xanh của cậu.
Đây là một điệu tango trên băng vô cùng chính thống, thể hiện bản lĩnh vũ đạo xuất sắc của vận động viên, còn có một loại cám dỗ nóng bỏng, giống như là lôi kéo một người vào vòng xoáy của tình yêu.
Điệu tango chính là gợi ra tình sắc bằng một hình thức tao nhã, thay vì nói Trương Giác biểu diễn chính là một bài tango tự do, không bằng nói là cậu đang tự do trêu ghẹo mọi người trên sân băng.
Mặc dù người này trong tiết mục không có nhảy bốn vòng, nhưng cậu lại thực hiện tư thế Biellmann bằng cả một tay hai chân — giống như tư thế Biellmann đều là nâng chân phải qua đỉnh đầu rồi xoay ngược chiều kim đồng hồ, mà Trương Giác thì có thể nhấc hai chân theo cách này.
Khi huấn luyện viên Lộc nhìn thấy cảnh này, cố ý hỏi Trương Tuấn Bảo: "Nó có dấu hiệu thoái hóa tính dẻo dai trong quá trình huấn luyện không?"
Trương Tuấn Bảo: "Không có, thiên phú thân thể của nó ở phương diện này cực kỳ tốt, trước mắt ngoại trừ việc bị đau khi thực hiện Biellmann, trừ khi bị chấn thương lưng, bằng không thì chưa bao giờ xuất hiện tình huống nó làm không được.
"
Không ít vận động viên hàng đầu có thiên phú vượt trội hơn người bình thường một chút, chẳng hạn như sự dẻo dai và cảm thụ âm nhạc của Trương Giác, lại chẳng hạn như thanh máu hùng hậu của Sát Hãn Bất Hoa, khả năng sự dụng các khớp linh hoạt của Hayato Terakami và đẳng cấp thần thánh do thiên phú này mang lại, hay sức mạnh bùng nổ của Ilya!
Lúc này Hayato Terakami cũng lên sân, tiết mục năm nay của hắn cũng là điệu tango, 《 Tango El Caramel 》.
Bản tango này xuất phát từ bộ phim《 Caramel 》được quay ở Lenanon và Pháp, bộ phim thông qua cuộc sống của năm người phụ nữ, thể hiện suy nghĩ của tác giả đối với tình yêu đồng giới, hành vi trước hôn nhân.
Tra nam Hayato Terakami trượt một ca khúc có chủ đề nữ giới, ngoại dự đoán của mọi người lại khá phù hợp, hắn giống như hòa nhập cơ thể mình vào vai người phụ nữ, nhất cử nhất động đều thể hiện là một người phụ nữ trưởng thành, hiểu biết về nhân tình thế thái đối mặt với người thương.
Nên nói như thế nào đây, nhìn thấy hắn, Trương Giác lại nhớ đến Lily trong bộ phim《 Cô gái Đan Mạch 》.
Một trong chủ đề chính của điệu tango chính là trêu ghẹo người khác, mà hắn là cũng đang vẩy nước lên một người.
Trương Giác nhìn một hồi, như là ý thức được điều gì, theo ánh mắt của Hayato Terakami, nhìn thấy thân ảnh của Keiko.
Hiểu rồi nha ——
Thế nhưng thật giống như có điều gì đó không ổn, Lily trong bộ phim là một người đàn ông sau này nhận ra mình là một người "Nữ tính", "Cô ấy" quả thực cũng đã yêu một người đàn ông.
Mà Hayato lại dùng ánh mắt như vậy nhìn Keiko, lẽ nào Keiko! Ở trong lòng cậu ta lại có thể so sánh như một người đàn ông sao?
Trương Giác: Tui cuối cùng cũng có thể ý thức được thực ra có một số chuyện tui không muốn hiểu rõ ràng.
Đợi đến khi Ilya lên sân băng, trên khán đài thậm chí còn phá lên cười, bởi vì màn biểu diễn trượt băng năm nay của Ilya cũng là một điệu tango!
Bản nhạc biểu diễn của hắn là《 Milonga De Mis Amores 》, đây là một bài tango có giai điệu nhẹ nhàng nhất, mà người biểu diễn cũng tận lực thể hiện khí chất khôi hài của mình trên sân băng.
Hayato Terakami mới kết thúc hừ một tiếng: "Rõ ràng là có khuôn mặt của vương tử, cuối cùng lại lựa chọn phong cách khôi hài.
"
Chẳng trách người này trước đây luôn không định vị chuẩn phong cách của chính