【 trời đất ơi, tui quá muốn biết năm nay đội trưởng Trương chọn ca khúc nào quá đi à, giấu đến tận bây giờ không cho người ta biết, quả thực là dùng móng vuốt cào nát tim gan! 】
【 cũng không mà, nghe nói bài thi ngắn năm nay của cậu ấy là do Frans biên đạo, biên đạo trượt tự do là bà Mia, mà việc chọn ca khúc, cắt nối biên tập âm nhạc hay là tạo hình, tất cả đều do tự mình đội trưởng Trương xử lý, hơn nữa còn là năm Olympic, cảm giác nhất định là một kinh điển.
】
【 nếu như cùng một đẳng cấp với Bùng lửa và Mưa, đơn nam năm nay nhất định là Tu La tràng, Thái tử Nga và Thái tử chậu rửa chân trên sàn thi đấu cấp B đều làm nổi bật hình ảnh của mình, tất cả đều là những tác phẩm xuất sắc từ những biên đạo bậc thầy, chậc chậc chậc, đơn nam mấy năm qua thật là đỉnh của chóp.
】
【 không nói đến những thứ khác của thần cá sấu, bản lĩnh tạo ra các tiết mục đương nhiên là có thể, bàn luận đến chất lượng tiết mục, cậu ấy vĩnh viễn không thua! 】
【 chỉ có mình tui là tò mò trang phục biểu diễn năm nay của thần cá sấu là ra hình ra dạng gì thôi sao? Bộ trang phục thi đấu bài thi ngắn của cậu ấy quá chói sáng luôn, chiếc quần da phản quang, con ngươi của tui cứ dán chặt vào cặp mông của cậu ấy...!】
Đúng vậy nha, đội trưởng Trương không chỉ không công bố ca khúc lựa chọn cho tiết mục, mà ngay cả trang phục biểu diễn cũng chưa có ai nhìn thấy.
Trương Giác nằm trên giường bệnh hưởng thụ sự hầu hạ của Tuyết nhi lướt lướt weibo, nháy mắt mấy cái, liếc xéo về phía Tần Tuyết Quân một cái, dùng ngón tay ngoắc ngoắc hắn.
"Tuyết ca, nói này nè, anh còn chưa nhìn thấy trang phục biểu diễn năm nay của em là gì phải không?"
Tần Tuyết Quân cẩn thận cất đĩa trái cây đã bị Trương Giác ăn sạch sành sạch: "Mấy cái đó không phải lúc trước em mang về nhà sao?"
Trương Giác: "Nhưng mà anh chưa từng thấy em mặc mà, anh có muốn xem không nè?"
Tần Tuyết Quân quá hiểu Trương Giác rồi, Ngọc lão gia vừa nói chuyện, hắn ngay lập tức get được ý tứ.
Mặc dù chưa xác định mối quan hệ, nhưng Trương Giác đã không ít lần thể hiện ý đồ muốn tiến xa hơn, một buổi tối còn chơi rất high, thậm chí còn mặc kimono ngồi trên giường bác sĩ Tần, mở vạt áo ra rồi hỏi hắn có muốn uống rượu xương quai xanh không.
Bác sĩ Tần, người đã trải qua "tra tấn" liếc mắt nhìn Trương Giác một cái, lộ ra biểu tình "Đua ngựa đến đây".
"Muốn xem."
Hắn tự hứa rằng, cho dù Trương Giác có làm gì tiếp theo thì hắn cũng sẽ bất động như Pháp Hải xem thần tiên.
Trương Giác hất cằm lên: "Vậy anh nhìn kỹ một chút nha."
Đêm đó, tài khoản của Trương Giác hiếm thấy phát ra động thái mới, hai bức ảnh đã được đăng lên.
Trong bức ảnh đầu tiên, cậu mặc một bộ đồ hai lớp, bên trong là một chiếc áo sơ mi màu da trời sẫm màu cò trang sức sáng lên, bên ngoài là một bộ lễ phục màu xanh tím than, phía dưới là chiếc quần đen phổ biến cho hầu hết các đơn nam, hình tượng nhìn chung tao nhã và tiêu sái, cộng với sự mềm mại của chất liệu, giống như một chàng vương tử thổi làn gió lất phất ở Địa Trung Hải.
Trong bức ảnh thứ hai, Trương Giác ăn mặc gợi cảm hơn nhiều.
Đó là một bộ quần áo một mảnh màu đen, thiết kế của nửa người trên vô cùng độc đáo, nửa người bên trái dùng vải đen vẫn tính là đàng hoàng bọc người lại, nửa bên phải thế nhưng lại dùng chất liệu màu đen nửa trong suốt, còn có một đường chỉ vàng hoa văn quấn quanh phần nửa trong suốt đó, cùng với một sợi dây vàng được sử dụng để làm nổi bật phần eo.
Thiết kế này có thể thể hiện được ưu và khuyết điểm của vận động viên một cách tối đa, nếu không phải với vóc dáng cân đối trời phú và thân hình với lượng mỡ là một con số của Trương Giác, thì khi mặc bộ y phục này vào sẽ giống như hình trên mạng và hình mua về nhà thực tế.
Bắt đầu từ trước mùa giải nghỉ ngơi năm ngoái, Trương Giác đã không cắt tóc nữa, đến năm nay, tóc của cậu đã dài đến ngang vai, lúc huấn luyện sẽ buộc tóc đuôi ngựa, thế nhưng lúc chụp ảnh, cậu lại vô tư hất tung mái tóc xõa.
Cái gì gọi là mỹ nhan thịnh thế! Bật ngửa ra sau.
jpg
Cái người bình thường căn bản không lên weibo hỗ động với mọi người hiếm thấy phát phúc lợi một lần, thế nhưng lại là sự hưởng thụ cấp bậc thị giác nổ bùm bùm, người hâm mộ trượt băng dồn dập chuyển tiếp hình ảnh đẹp này của đội trưởng Trương.
Nếu như đây chính là tạo hình mà Trương Giác sử dụng cho trận đấu năm nay, bọn họ tuyệt đối sẽ dùng hết khả năng theo đuổi mỗi một cuộc tranh tài của đối phương!
Đáng tiếc chính là, dù cho Trương Giác có mặc bộ trang phục biểu diễn thứ hai, và cũng không biết từ lúc nào mà cậu đã mua một cái ống thép để múa cột, nhưng vẫn như cũ không thể lên xe rồi mới đi bù vé.
Thực ra lúc đó Tần Tuyết Quân đã khá hưng phấn, nhưng hắn vẫn cố kìm nén, nói rằng cuộc sống x của nam tương đối nguy hiểm, Trương Giác sắp bước vào mùa giải Thế vận hội mùa đông, cho dù là vì lý do an toàn, hắn vào lúc này cũng sẽ không đụng vào Trương Giác.
Hắn vậy cũng xem như là nhả ra, không thể làm điều đó trong mùa giải, sau khi mùa giải kết thúc thì chuyện này không thành vấn đề, này vốn coi như là sự tiến bộ trong một giai đoạn, nhưng tồi tệ ở chỗ là khi Trương Giác nghe vậy thì lộ vẻ mặt khiếp sợ.
"Nhưng, nhưng mà không phải người ở trên thường là không có rủi ro sao, em cảm thấy em sẽ rất nhẹ nhàng, tuyệt đối sẽ không khiến hai chúng ta bị thương..."
Sau đó cả hai người cùng rơi vào trầm mặc.
Bọn họ đột nhiên ý thức được một điều, đó chính là chuyện có liên quan đến vấn đề trên dưới này, bọn họ chưa bao giờ đạt thành nhận thức chung.
Tần Tuyết Quân cảm thấy bản thân mình có ưu thế về tuổi tác và hình thể, Trương Giác thì lại cảm thấy bản thân mình là vận động viên, có thể năng tốt hơn và lâu dài hơn.
Sự ngầm hiểu nhờ quen biết bao nhiêu năm nay khiến họ cùng nhau ra tay, Trương Giác quyết đoán chọt một phát vào eo Tần Tuyết Quân, Tần Tuyết Quân không cam lòng yếu thế, luồn tay vào dưới nách cậu.
Đại chiến chọc lét, bắt đầu!
Trận đại chiến này đánh tới lúc đất trời u ám, nhật nguyệt vô quang, hai người thở hổn hển ngả người trên sô pha.
Trương Giác dùng mũi chân đá đá cánh tay Tuyết nhi: "Nè, em muốn hỏi anh chuyện này."
Tần Tuyết Quân miễn cưỡng trả lời: "Chuyện gì?"
Trương Giác: "Nếu như, em nói là nếu như nha, nếu như em không phải vận động viên trượt băng nghệ thuật, mà là một người sáng tác làm cách nào cũng không nổi tiếng, còn anh thì không phải là bàn tay vàng trong làng phẫu thuật chỉnh hình, mà là một người mù không nhìn thấy gì, chúng ta dùng thân phận như những kẻ thất bại gặp lại nhau, liệu anh có còn thích em không?"
Đây là cái vấn đề gì thế?
Đầy đầu bác sĩ Tần là dấu chấm hỏi, mà xét thấy Trương Giác vẫn luôn biểu hiện tính cách của một nghệ thuật gia, có một số suy nghĩ bất chợt cũng không kỳ quái, cho nên hắn dứt khoát không nghĩ nhiều, chỉ thuận theo lời của Trương Giác mà trả lời: "Hẳn là có thể đi."
"Dù sao thì anh cũng thích em, cũng không phải là bởi vì em thành công được như bây giờ, cho dù em nghèo tới mức phải râu tôm nấu với ruột bầu, cũng cho dù anh không nhìn thấy khuôn mặt này của em, chỉ cần hai ta chạm mặt, anh chắc chắn sẽ có ấn tượng tốt với em."
Hắn nở một nụ cười nhìn Trương Giác: "Dù sao thì hai chúng ta chính là hợp nhau."
Hai người hợp nhau, không phải là lớn hơn bất cứ thứ gì sao?
Đoạn thoại này thâm tình không rõ, cũng rất hợp ý Trương Giác, cậu nhìn trần nhà, trong lòng có một dòng suối tình yêu tuôn trào.
Sau một hồi yên lặng, Trương Anh Tuấn hát lên "Nếu như cảm thấy hạnh phúc, hãy vỗ tay nào" .
Trong tiếng hát du dương của con vẹt, Trương Giác chậm rãi nói: "Tuyết nhi, bản lão gia đang suy nghĩ, liên quan đến điều này, vẫn là đợi gia giải nghệ rồi nói sau."
Tần Tuyết Quân gật đầu: "Được."
Vì vậy Trương Giác 20 tuổi cùng Tần Tuyết Quân 24 tuổi, ngày hôm nay vẫn là xử nam.
Hiện tại cấp trên rất vui mừng khi thấy sự phổ biến của trượt băng nghệ thuật càng ngày càng cao, dù sao thì điều này cũng sẽ giúp Thế vận hội mùa đông Kinh Trương 2022 thêm nổi tiếng, bởi vậy sau khi Trương Giác tung ảnh của trang phục biểu diễn, thu hút thêm một làn sóng fan nhan sắc, từ lãnh đạo đến huấn luyện viên đều vui như mở cờ.
Tôn Thiên vì thế khen Trương Giác hai câu, nói dáng vẻ của cậu khi mặc trang phục biểu diễn vô cùng có tinh thần, ai ngờ đâu chưa tới một ngày, người này đã gây chuyện.
Đầu tháng 9, tam kiếm khách nội dung đơn nam trượt băng nghệ thuật Trương Giác, Hayato Terakami và Ilya bắt đầu phát sóng trực tiếp, thi đấu ăn hamburger, lúc các huấn luyện viên biết chuyện này, Trương Giác đã ăn tới cái thứ năm rồi!
Đây quả thực là cuộc thi gay cấn nhất trong lịch sử bộ môn trượt băng nghệ thuật đơn nam khiến người xem trợn mắt há hốc mồm.
Là một bình luận viên, nhất tỷ người Nga Katerina cầm microphone hét lên: "Không hổ là Tama-chan, cậu ấy đã ăn xong cái thứ tư rồi! Terakami mới ăn được thứ hai thôi, còn Ilya hiện tại ăn xong cái thứ ba...!Không đúng, cậu uống volka làm gì thế? Chất lỏng cũng chiếm bao tử của cậu đó! Nếu như so ai ăn nhiều hơn thì không được uống rượu!"
Sau lưng Hayato Terakami, Keiko đeo môt sợi dây có dòng chữ cổ vũ trên đầu, thân mặc áo khoác màu đen, mang kính râm, giơ một tấm bảng huỳnh quang, trên bảng hiệu là một dòng chữ rồng bay phượng múa —— Keiko là đại mỹ nữ.
Mà trong lúc Trương Giác ăn, bên cạnh có một con vẹt đuôi dài với hai chấm tròn đỏ ửng trên mặt vượt qua cặp đùi, dùng tư thế đứng thẳng vô cùng đại gia, mỏ chim không ngừng phun ra ca khúc chủ đề của Doraemon, sau khi hát xong thì phát ra tiếng cười điên cuồng vô cùng quỷ dị, khung cảnh vô cùng náo nhiệt!
Đang lướt điện thoại thì nhìn thấy cái cảnh phát sóng trực tiếp này, Thẩm Lưu trực tiếp phun ra một ngụm sữa đậu nành, lập tức xông ra ngoài, một bên gọi điện thoại cho Trương Tuấn Bảo, huấn luyện viên Lộc cũng cầm theo gậy lập tức vọt lên xe Thẩm Lưu.
Thật không may, bởi vì Bắc Kinh tương đối rộng lớn, chờ tới lúc từng nhóm huấn luyện viên đuổi đến nhà Trương Giác thì trận thi đấu đã sớm kết thúc, Trương Giác dùng ưu thế tuyệt đối với mười cái hamburger đạt ngôi vị quán quân, Hayato Terakami thế nhưng cũng ăn được tám cái, mà Ilya lúc ăn tới cái thứ bảy thì ngã gục xuống, bởi vì hắn vừa ăn hamburger vừa nốc một chai volka 800ml, nếu như không uống rượu thì chắc sẽ không thua Hayato.
Theo thỏa thuận của cuộc cá cược, người ăn ít hamburger nhất sẽ phải đến phân trạm nước Pháp, cho nên năm nay Ilya lại phải đến nước Pháp một lần nữa.
Mà cùng với độ hot của sự kiện phát sóng trực tiếp lần này, khuôn miệng khổng lồ của Trương Giác có thể sánh ngang với miệng của blogger Boki chuyên về ăn uống ở Hàn Quốc, rõ ràng thoạt nhìn miệng không lớn mấy, nhưng kết quả thì thôi rồi, một cái hamburger có thể được giải quyết trong vòng năm miếng cắn, lúc nhai đồ ăn thì mồm miệng nhanh như ăn trộm, thực sự là cậu không thắng thì ai thắng đây?
Sau đó Hayato Terakami và Ilya đều cho rằng sở dĩ Trương Giác dùng cuộc thi ăn hamburger đã quyết định ai đến phân trạm Pháp, hoàn toàn đã được tính toán trước.
Bọn họ đoán đúng rồi.
Nhưng mà hai người bọn hắn cũng ăn uống rất sảng