Âm thanh bối cảnh ban đầu cọt kẹt, cọt kẹt, giống như ai đó đang vặn khóa hộp nhạc, rồi có thứ gì đó chuyển động.
Tiếng chuông gió nhẹ nhàng vang lên, thiếu niên giơ tay lên dùng lòng bàn tay kéo cánh tay rũ xuống bên chân, nghiêng người nhìn lại, như thể một cây tuyết tùng đứng đầu xuân phương bắc nghe thấy tiếng gọi của mùa xuân.
Thân thể cậu xoay tròn, dùng một chuỗi các động tác liên tục xẹt qua mặt băng.
McQueen mới xem xong điểm số có một chút ngoài ý muốn.
"Hả? Tuy rằng vẫn là tiết mục trữ tình, nhưng đã được thay thế bằng một phong cách biểu diễn khoan khoái gọn gàng?"
Có chút thú vị, nhìn phần lụa trắng không thấm nước của trang phục thi đấu trên lưng thiếu niên, một chiếc thắt lưng màu bạc được quấn trên phần eo mỏng manh, hắn vốn tưởng rằng Trương Giác quyết định đổi sang phong cách quyến rũ.
Không ngờ lại là một làn gió trong lành nhưng lại vừa vặn khiến người ta không dời mắt được, vốn dĩ hắn cho rằng vẻ u buồn nhưng không ủy mị, thanh tao và trưởng thành của《 Adiós Nonino 》đã đủ kinh diễm rồi, nhưng không ngờ phần hay nhất của tiết mục nằm ở đây.
Sau đó Trương Giác mang đên cho khán giả một điều thú vị hơn, cậu ngả người về phía sau, bước tới một bước với thắt lưng thấp, sau đó vung hai cánh tay ra sau, lại dùng lực di về phía trước, đôi chân phát lực đẩy cơ thể nhỏ nhanh chóng bay lên không trung.
Cạch!
Một cú 3A đủ số vòng ổn định tiếp băng, một vòng cung hình elip rõ ràng nổi lên trên sân băng khi giày trượt xẹt qua chúng.
Vị nhất ca người Ý mới hai phút trước bị ngã cú nhảy A hai lần trầm mặc 3 giây, rồi sau đó tiếp tục xem màn trình diễn của đối thủ nhỏ bé này một cách nghiêm túc.
Huấn luyện viên của hắn vẫn đang nói chuyện bên cạnh: "McQueen, kỹ thuật nảy A của chú cá sấu này là đứng đầu trong thế hệ mới.
"
McQueen: Vâng vâng, tôi biết.
Mối liên hệ trước khi thực hiện cú nhảy thực sự cũng là một phần độ khó của nó, dù sao phần lớn khi nhảy lấy đà thì phải hỗ trợ trượt trước đó một lúc, khi thực hiện một một động tác chân khó rồi đột nhiên ầm một cái nhảy lấy đà, đây không phải là biểu hiện cho việc có sức mạnh sao.
Trước đó ở nội dung đơn nữ đã có một cao thủ đã sử dụng ina bauer 2A, cũng chính là Shiro Kanoko, lúc đó đã khiến nội dung đơn nữ chấn động không ít, nhiều người đều ca ngợi Shiro Kanoko là số một về kỹ năng nhảy A đơn nữ, không ngờ Trương Giác thế nhưng lại luyện được động tác backbend 3A khó hơn.
Tuy nhiên kỹ thuật và phong cách của phương pháp tiến vào này thực sự giống Shiro Kanoko.
Hắn híp mắt lại, lại không biết ở Fukuoka xa xôi, Kanoko khoác áo, dựa vào em gái yên lặng xem buổi biểu diễn này.
Shiro Keiko cảm thán: "Cá sấu nhỏ thế những thực sự luyện được chiêu này khi chỉ xem video thi đấu của chị, thật lợi hại.
"
Theo lời khích lệ của cô, Trương Giác lần nữa nhấc tay nhảy 4S đặc trưng của mình.
Đó là một cú tiếp băng ổn định và dứt khoác, ba yếu tố đủ số vòng, trì hoãn xoay người, nhấc tay tập hợp đủ, mà khoảnh khắc tiếp băng kia tình cờ trúng vào nhịp điệu của ca khúc, càng ngày càng nhiều người hâm mộ trượt băng đăm chìm vào《 Turandot 》được Trương Giác kéo vào trong thế giới của cậu.
Tiết mục này, bất kể là trượt, nhảy, hay động tác cánh tay đều thoạt nhìn vô cùng trôi chảy, rõ ràng là trữ tình, cũng khiến cho người ta cảm nhận được cảm xúc của người diễn, thế nhưng hết thảy lại lắng đọng, cũng bởi vậy mà tăng thêm mấy phần dư vị.
Đặc biệt là khi trượt, tốc độ trượt của Trương Giác đã cao đến mức cất cánh, mà lưỡi dao của cậu mượt như tơ lụa, tiến vào cú nhảy bốn vòng cũng không giảm tốc độ, trái lại còn tăng tốc hơn nữa, khiến cho người xem Trương Tuấn Bảo trong lòng phải niệm Phật.
Thẩm Lưu đẩy đẩy mắt kính: "Khi thân thể của cậu nhóc ở thời kỳ hoàng kim, hạn mức tối đa của em ấy cao như vậy.
"
Mà khi hoàn thành cú nhảy Trương Giác 3lz+1lo+3S theo cùng một phương pháp lưu loát, rất nhiều người đã nhận ra điều gì đó.
Tiểu bằng hữu này, ngày hôm nay hình như phô ra hết tất cả!
Người hâm mộ trượt băng lão làng của Trương Giác - Marisa siết chặt băng rôn trong tay, chỉ cách cô một hàng ghế, Arthur Cohen ngừng thở, nuốt một ngụm nước bọt.
Không, không hổ là Trương, tuy rằng truyền thông nước Mỹ ca ngợi nhóc là thiên tài không kém gì Trương, nhưng kiểu sạch sẽ và hoàn mỹ như thế, có thể nói là bước nhảy tuyệt đỉnh của phương pháp nhảy tốc độ thì chỉ có cậu thiếu niên Đông Phương này mới có thể hoàn thành.
Thật là đáng sợ, rõ ràng mới chỉ thăng tổ năm đầu tiên, thế nhưng cậu ấy đã thể hiện sức mạnh để thách thức McQueen số một thế giới!
Khi Trương Giác bước vào vòng xoay nhảy kiểu chim yến, âm nhạc đi tới 1 phút 20 giây, tiếng chuông gió càng lớn hơn, đột nhiên chen vào đoạn hòa tấu piano và violin.
Trên chiến trường màu trắng xóa to lớn, thiếu niên đứng trên mặt băng bằng chân phải, lưỡi dao của giày trượt chân trái kéo ra sau vai, thân thể bị bẻ thành hình dáng chiếc bánh donout, mà khi xoay tròn, cậu duỗi cánh tay còn lại ra, sợi dây leo màu xanh nhạt lan ra từ cổ tay đến vai trôi theo vòng xoay tròn, hình ảnh phiêu dật mà xinh đẹp.
Mùa xanh nhạt tựa như dòng suối vừa tay băng, lại giống như phiến lá bị gió thổi, tất cả đều mang ý xuân.
Nhưng không biết vì sao, cùng với âm nhạc thì đêm diễn mùa xuân này lại mang theo nỗi xúc động khó tả, cách biên đạo thể hiện một người theo đuổi ước mơ bền bỉ và quyết tâm, nhưng vũ công này lại thăng hoa ước mơ bằng tình yêu cho cuộc sống.
Nhìn cảnh này, Kanoko nhớ tới cuộc nói chuyện giữa cô và Trương Giác trước khi trận đấu bắt đầu.
Khi đó đối mặt với cá sấu nhỏ đến thăm mình sau ca mổ, Kanoko cười hì hì nói tình trạng thân thể của mình, rồi sau đó tò mò hỏi cậu: "Mùa giải tiếp theo, chú cá sấu nhỏ đây muốn trượt tiết mục gì thế?"
Trương Giác ngồi ở đầu giường gọt táo, không chút suy nghĩ trả lời: "Bài thi ngắn là《 Adiós Nonino 》.
"
Kanoko kinh ngạc: "Điệu tango sao? Cậu lại khiêu chiến một phong cách mới à, vậy trượt tự do thì sao?"
Trương Giác lộ vẻ mặt khổ não: "Tớ đã quyết định mình muốn thể hiện điều gì trong tiết mục lần này, nhưng tới giờ tạm thời tớ vẫn chưa quyết định được âm nhạc.
"
Kanoko: "Vậy cậu muốn biểu đạt điều gì? Nói với tớ thử xem, là một vận động viên trượt băng nghệ thuạt, tớ có một thư viện âm nhạc rất phong phú nha, nói không chừng tớ sẽ cho cậu những gợi ý hay đấy.
"
Sau đó Trương Giác nói cho cô biết: "Tớ muốn thể hiện cách mà một người mới thoát khỏi bất hạnh, mà vẫn còn một chút uể oải, bởi vì họ đã tìm thấy một giấc mơ mới trên băng, gặp gỡ được nhiều bạn bè và sau đó leo lên một nơi cao hơn.
"
Nghe cậu nói, Kanoko suy nghĩ một chút: "Chà, nghe có vẻ là một câu chuyện rất hay, nhưng cậu đã trực tiếp biểu hiện cái trữ tình một lần trong《 Adiós Nonino 》, nếu trượt tự do lại lặp lại không phải cậu sẽ không hài lòng sao?"
Đối mặt với biểu tình "Cậu làm sao hiểu tớ như vậy" của Trương Giác, cô dùng giọng điệu nhu hoa đề nghị: "Có muốn sử dụng các mùa để ẩn dụ câu chuyện này không? Ví dụ như dùng mùa đông như một phép ẩn dụ cho sự bất hạnh, sự xuất hiện của mùa xuân để cho thấy sự bật hạnh đã qua đi, hạnh phúc mới đang đến? Hay hoặc có thể trượt tháng tư, một mùa cuối đông đầu xuân.
"
"Về phần âm nhạc, cá nhân tớ muốn giới thiệu một bài hát dân ca Na Uy cho cậu nha, nhưng khi sử dụng ca khúc này một mình thì có hơi buồn, có thể đến lúc đó tìm người cải biên một chút, vốn dĩ nếu như không sinh bệnh, tớ đã định sử dụng nó cho mùa giải mới.
"
Cô dùng mp3 chia sẻ ca khúc có tên《Appassionata》với Trương Giác, Trương Giác thì mỉm cười với cô.
"Đó là một ca khúc rất tuyệt, thực sự phù hợp với trượt băng nghệ thuật, nếu như cải biên thì tớ có thể tự làm, làm xong thì gửi cho cậu, tớ sẽ sử dụng nó nếu cậu thỏa mãn.
"
Thiếu niên đưa lòng bàn tay về phía cô: "Coi như cậu không có cách nào thi đấu trong mùa giải mới thì cũng không thành vấn đề, tớ có thể mang theo phần của cậu cùng trượt, mùa đông của cậu không phải đã qua rồi sao?"
Sau đó, Trương Giác thật sự sử dụng một bản nhạc điện tử của New Zealand có tên《La Boite a Musique》, còn có《love story》cổ điển, cắt nối biên tập cho ra một bản nhạc xuất sắc cho cuộc thi.
Khi nghe thấy bản nhạc này, cô đã suy nghĩ rất nhiều rất nhiều, mãi cho đến khi nhìn thấy màn trình diễn này, cô mới bừng tỉnh, mặc dù màn trình diễn này dưới sự diễn dịch của Trương Giác giống như một cơn gió lạnh mang hơi thở băng tuyết, thể hiện mùa xuân phương bắc, nhưng mùa xuân thì vẫn là mùa xuân mà.
Người đã từng gặp phải bất hạnh, nhất định tại thời điểm khó khăn nhất, chắc chắn chưa bao giờ từ bỏ tình yêu ước mơ của mình.
Trượt băng tự do có hai động tác, động tác chân và động tác bước liên tục, trong đó động tác chân được bố trí cố định chỉ có 2 điểm, sau lần xoay tròn đầu tiên, Trương Giác chính là tiến hành động tác chân này.
Ở đây, cậu đã sử dụng động tác chim yến của đơn nữ vô cùng đặc biệt.
Thiếu niên dang tay sang hai bên, ôm gió bay lượn trên mặt băng, lướt nhanh qua sân băng trước hàng ghế khán giả, càng là dưới tình huống không hề thay đổi tư thế mà trượt qua gần hết sân băng.
Sự dẻo dai sung túc cho phép cậu dễ dàng nhấc chân nổi của mình lên cao hơn thắt lưng trong lúc trượt, mà trong khoảnh khắc kết thúc động tác chân, cậu lập tức nhảy 3S+3T.
Lúc này là đang ở giữa tiết mục, bắt đầu từ đây, điểm cơ bản của mỗi lần nảy sẽ được nhân lên 1.
1, nhưng Trương Giác vẫn còn một lần nhảy liên tục hai lần và ba lần nhảy đơn.
McQueen nhìn đến đây, không kìm lòng được cảm thán: "Bố trí thật là to gan, thật không hổ là một cường giả có tiếng trong tổ thiếu niên.
"
Nhìn vào vị trí 3S+3T, hắn biết rằng chỉ cần dưới tình huống cho phép, Trương Giác hoàn toàn có thẻ áp những pha nhảy liên tục này sang nửa sau, loại ỷ vào thể lực kiểu này để kiếm điểm quả thực quá tuyệt.
Sở dĩ Trương Giác vẫn không đẩy nhóm nhảy liên tục sang nửa sau là vì sự an toàn, đúng không? Đứa nhỏ này muốn hoàn thành một tiết mục mà không có sai sót nào, muốn đánh bại mình tại phân trạm này.
Ý thức được điểm này, McQueen cảm nhận được sự run rẩy, lần này hắn thực sự gặp phải một kẻ thù hùng mạnh rồi!
Ban huấn luyện của Trương Giác thì hiểu rõ hơn cậu nhóc này đang làm điều gì.
Dựa theo sự bố trí, vốn dĩ ở chỗ này là nên nhảy 4S+2T! 3S+3T rõ ràng là trong nửa sau của tiết mục, cá