Bên trọng sân vận động Magic City có sức chứa hàng chục nghìn người, tại hậu trường, các huấn luyện viên, vận động viên, nhân viên công tác và phóng viên đến từ khắp nơi trên thế giới, khoảng chừng 18 quốc gia bận rộn đi đi lại lại trên hành lang.
Nơi này là phân trạm giải Grand Prix Trung Quốc mùa giải 2012 – 2013, lúc này là ngày 2 tháng 11 năm 2012.
Phàn Chiếu Anh kéo duỗi ở trong góc, Thạch Mạc Sinh ngồi bên cạnh hắn, hai người liếc mắt nhìn nhau, cùng nhìn thấy quả chuối trong tay người kia.
Thạch Mạc Sinh cười cười: "Huấn luyện viên cho đó."
Phàn Chiếu Anh thở dài: "Đúng vậy, hiện giờ trong nước thật nhiều người luyện trượt băng, trước trận đấu đều ăn chuối, thậm chí còn muốn nhảy dây, huấn luyện viên nói ăn chuối có thể bổ sung năng lượng, cải thiện sức chịu đựng."
Thạch Mạc Sinh lộ vẻ bất đắc dĩ: "Bọn họ đều thèm khát thể lực của Trương Giác có thể nhảy phần lớn các cú nhảy vào nửa sau tiết mục, còn có điểm cơ sở nhân cho 1.1, mà đây thực sự không phải là vấn đề của một hai quả chuối đâu."
Đài truyền hình tỉnh H cho biết khi bộ phim tài liệu về Trương Giác được thực hiện, mẹ của Trương Giác ngoài ba mươi tuổi, không tập thể dục nhiều lắm nhưng cho thể vì đuổi theo một tên trộm mà chạy một hơi 3000 mét, cho nên sức bền của Trương Giác rất mạnh, có thể là thiên phú được cha mẹ ban cho cậu.
Mà nói thì nói thế, đừng nói bọn họ, ngay cả vị thiếu niên thiên tài người Mỹ Arthur Cohen cũng ăn chuối trước trận đấu, trừ này ra, trong hạng mục trượt băng hai năm trở lại đây có không ít vận động viên đã lựa chọn bắt đầu thực hiện nhấc tay khi nhảy, điều này đã trở thành mốt trong ngành.
Dù sao không quan tâm ngành trượt băng Bắc Mỹ làm sao nâng Arthur Cohen kỳ tài ngút trời lên, bàn về thành tích thực tế, Trương Giác thực sự là tiểu tướng quật khởi nhất trong chu kỳ Sochi.
Người đầu tiên trong tổ thiếu niên vào năm đầu tiên đã thắng Hayato Terakami và Ilya Savshenko tại giải vô địch thiếu niên thế giới, năm thứ hai tổ thiếu niên đã phá hai kỷ lục, mới tiến vào tổ thành niên thi đấu phân trạm đã kéo McQueen xuống ngựa một lần, nhân tiện đưa Frans Miller và Mia Rosibayeva – hai biên đạo ban đầu vô danh trở nên nổi tiếng.
Nha đúng rồi, cậu không chỉ đưa người biên đạo hot, ngay cả huấn luyện viên của cậu sau khi giải nghệ cũng hot, hai cậu cháu cùng nhau đi biểu diễn thương mại ở nước ngoài, ký tên ký không hết, thu nhập cũng là đứng đầu trong giới tuyển thủ trượt băng nghệ thuật trong nước.
Bạn có thể không nhìn thấy áp phích của sân vận động, bởi vì tin tức dự kiến bán vừa được đưa ra thì trong vòng một tiếng là bị cướp sạch, quạt tròn, móc khóa, hộp văn phòng phẩm, đại ngôn giày trượt băng, quần áo thể thao, sữa bò...!Tất cả những thứ này đều là tiền nha!
Nếu không phải Trương Giác là cháu trai của Trương Tuấn Bảo, người nào cũng biết cái chân tường này không thể đào được thì sớm đã có huấn luyện viên nỗ lực cướp người .
Thạch Mạc Sinh còn nói: "Kim Tử Tuyên bị dị ứng với chuối, nhưng thật tiếc lần này cậu ấy không có tới, nếu không thì có thể thấy dáng vẻ thèm đỏ mắt của cậu ấy khi nhìn chúng ta ăn chuối."
Số lượng người tham gia phân trạm Trung Quốc được xác định bởi kết quả của cuộc thi thử nghiệm, Trương Giác chắc chắn là vị trí số một, nhưng cậu căn bản không tham gia phân trạm Trung Quốc, từ cậu trở xuống, người thứ hai là Đổng Tiểu Long, người thứ ba là Phàn Chiếu Anh, người thứ tư là Thạch Mạc Sinh.
Kim Tử Tuyên thì bởi vì trong lúc thi đấu mắc sai lầm 3A cho nên lần thứ hai bỏ lỡ thêm một cơ hội lớn trong trận đấu.
Nói tới Kim Tử Tuyên, nội tâm của Phàn Chiếu Anh và Thạch Mạc Sinh cũng rất phức tạp, là đối thủ cũ của bọn họ, thiên phú rất tốt, trước khi Trương Giác quật khởi thì chắn chắn là người nổi bật nhất trong thế hệ này, lại cố tình ở thời khắc mấu chốt bị đứt dây.
Từ khi trọng trách nhất ca được người có thân hình thấp bé kia gánh vác, ngay cả viên lão tướng Đổng Tiểu Long cũng thở phào nhẹ nhõm, khi kiểm tra thử nghiệm hiếm thấy bạo phát một cái, cố tình Tiểu Kim vẫn là một dáng vẻ áp lực như núi.
So sánh với trái tim lớn của vị kia từ tỉnh H khi đối mặt với nhà vô địch thế giới McQueen cũng dám đối mặt với khó khăn, Kim Tử Tuyên thì chính là trái tim thủy tinh chuẩn mực.
Phàn Chiếu Anh nhún vai: "Cậu ấy vẫn luôn như vậy, hai năm gần đây so với trước đây đã tốt lắm rồi, bước lên đấu trường tốt xấu gì cũng hoàn thành tiết mục một cách trọn vẻ, khi còn bé cậu ấy có sự tích đôi khi đang trượt một nửa thì khóc lên đó."
Trừ bọn họ là những tuyển thủ chọn thẻ ngoài ra, đám người Juventus, David Bisulei, Hayato Terakami, Martin cũng tham gia phân trạm Trung Quốc, nếu như không có gì ngoài ý muốn, quán quân sẽ là Martin.
Bởi vì thực lực của phân trạm Trung Quốc không mạnh, không có địch thủ mạnh mà Martin thường chạm trán ở các giải đấu tầm cỡ thế giới, ngay cả khi trận đấu chưa bắt đầu, huy chương vàng của Martin cũng đã ổn định, trừ phi Hayato Terakami có thể như Trương Giác đại chiến McQueen, Ilya khiêu chiến Vasily bùng phát như vậy một lần.
Tuy nhiên David Bisulei là người giành được huy chương đồng tại phân trạm Mỹ, nếu như lần này hắn lấy được vị trí tốt, nói không chừng hắn có thể sẽ có được một suất tham dự trận chung kết.
Nói ra thật xấu hổ, Trương Giác không tham gia, các vận động viên còn lại trong nước không có niềm tin để giành huy chương, mặc dù đây là sân nhà của bọn họ.
"Nghe nói nhân viên công tác phân trạm Trung Quốc ban đầu muốn mời Trương Giác tham gia biểu diễn trượt băng, mà bên phía Trương Giác nói rằng cậu ấy phải tham gia kỳ thi giữa học kỳ cho nên không tới được, cũng không biết bây giờ cậu ấy đang làm gì."
"Hẳn là đang ôn tập, tớ nhớ cậu ấy học trường trung học trọng điểm có một không hai ở tỉnh H cho nên sức học rất nặng."
Bọn họ suy đoán cuộc sống hàng ngày của nhất ca, lại không biết Trương Giác một chút áp lực thi cử cũng không có, mỗi ngày làm xong bài tập về nhà và đọc sách, sau đó đúng giờ lên sân băng báo danh.
Từ sau khi kết thúc phân trạm ở Mỹ, Trương Giác lại lần nữa tập cú nhảy bốn vòng điểm băng cạnh ngoài, cũng chính là 4T hàng ngày liều mạng.
Khi cậu mới tập nhảy bốn vòng, thực ra cậu đã cân nhắc đến việc tập 4T trước, bởi vì bên người cậu có Thẩm Lưu là sách giáo khoa dạy 4T, nhưng sau khi xác định thiên phú nhảy lưỡi dao cua mình chỉ bằng một phần ba so với nhảy điểm băng, Trương Giác liền dứt khoát bỏ qua.
Thế nhưng nhìn tình hình trước mắt, 4S của cậu hoàn toàn ỷ lại vào tốc độ quay, nếu có một ngày tốc độ quay của cậu giảm xuống, cú nhảy này có thể sẽ không duy trì được nữa, xuất phát từ một loại dự cảm mơ hồ, Trương Giác vẫn luôn không từ bỏ 4T.
Sau khi bắt đầu mùa giải này, Trương Giác phát hiện bản thân mình dường như cuối cùng cũng đã chạm đến ánh rạng đông của việc luyện thành 4T.
Công cuộc huấn luyện xây dựng cơ bắp của ông cậu cuối cùng cũng có kết quả, hiện tại dưới tình huống Trương Giác đang toàn lực ứng phó đã có thể trên sân băng nhảy lên 60cm và gần như không bị ngã lúc tiếp băng, Thẩm Lưu lúc này cũng đang trợ giúp đắc lực cho Trương Giác.
Trên sân băng, sau khi hỗ trợ trượt băng một lúc, Trương Giác điểm băng bằng chân trái, thân thể mảnh khảng quay người bay lên không, lúc tiếp băng, lưỡi dao va vào mặt băng rất mạnh, bắn lên một mảnh băng vụn.
Trương Giác mở hai tay ra, dùng sức toàn thân cố gắng giữ vững thân thể, Thẩm Lưu đạp giày trượt băng đứng ở một bên, biểu cảm trên khuôn mặt giống như nhìn thấy một trận tuyết lở.
"Cái tiếp băng này của em quả là một thảm họa mà."
Trương Tuấn Bảo mắt liếc một cái: "Vừa nãy số vòng quay của con là đủ 1400 độ, nhưng đáng tiếc tiếp băng quá kém."
Thẩm Lưu đưa tay ra: "Đến đây, Trương Giác, dìu tay của anh."
Trương Giác ngoan ngoãn để tay lên, Thẩm Lưu tiện tay vung lên một cái, mang theo đứa nhỏ đứng tại chỗ quay một vòng, Trương Giác thuận theo sức lực này đứng tại chỗ nhảy 1T.
"Có cảm thấy được không? Lúc xoay người, không chỉ phải siết chặt thân trên mà cũng phải phát ra lực đạo theo nó."
Trương Giác vẻ mặt đau khổ: "Em có phát lực, em thật sự phát lực mà."
Tống Thành nói thêm: "Tôi cảm thấy đó là vấn đề sức mạnh nòng cốt không đủ, cho nên tính ổn định cơ thể của Trương Giác không đủ dùng khi đối mặt với cú nhảy bốn vòng điểm băng, có thể đứng lại đã là kết quả của sự phối hợp thể chất và phản ứng thần kinh tuyệt vời."
Đứa nhỏ này khi nhảy 4T căn bản là không xong mà, dựa cả vào lưỡi dao sau khi tiếp băng, ỷ vào thân thể phản ứng nhanh cho nên tại thời điểm rơi xuống sân băng thì cậu buộc cơ thể của mình vào vào một tư thế ổn định.
Trương Tuấn Bảo ghi lại: "Hiện tại đứa nhỏ vẫn là dựa vào thiên phú để cưỡng ép 4T tiếp băng, vẫn phải luyện tập, rõ ràng các tuyển thủ khác luyện 4T tương đối nhẹ nhàng, 4S luyện như thế nào cũng không xong được, đứa nhỏ nhà chúng ta lại có thể dựa vào chúng ta luyện được 4S, 4T thì luyện vô cùng gian nam, thật là kỳ lạ mà."
Thẩm Lưu gật đầu: "Đúng vậy, chúng ta phải tiếp tục tăng cường rèn luyện sức mạnh, nếu như thằng nhóc cứ làm vậy thì đầu gối sớm muộn cũng gặp sự cố."
Lúc này, Trương Giác bưng cuống họng ho khan vài tiếng, Trương Tuấn Bảo vẫy tay kêu đứa nhỏ lại đây, nắm cằm cậu.
"Ngẩng đầu, mở miệng."
Trương Giác thuận theo : "A —— "
"Cổ họng có chút đỏ, cậu nhớ con cũng không ăn thứ gì kích thích mà, làm sao mà thành ra như vậy? Âm thanh cũng trở nên quái quái, giống như giọng nữ trầm hát rock and roll vậy."
Trương Tuấn Bảo lẩm bẩm, lấy ra một viên kẹo bạc hà nhét vào miệng đứa nhỏ.
Thẩm Lưu sờ sờ đầu Trương Giác: "Dù sao thì đứa nhỏ cũng đang bắt đầu lớn, anh coi hơn nửa năm nay Trương Giác vốn không cao lên được bao nhiêu, hôm qua đi đo chiều cao thì được 1 mét 59, làm tròn số là thành 1 mét 6 rồi."
Vừa nói ba vị huấn luyện viên vừa đuổi Trương Giác sang một bên đi tập đồ hình quy định, sau đó rút bóp ra đánh cược xem Trương Giác trong tương lai có thể cao lên được bao nhiêu, Trương Tuấn Bảo kiên trì nói đứa nhỏ nhà mình có thể được 1 mét 7, Thẩm Lưu lại cảm thấy Trương Giác cao lắm là 1 mét 68.
Hai người cãi nhau một trận, cuối cùng quyết định người nào thua thì đưa cho đối phương 50 tệ, còn phải mặc quần áo thủy thủ gọi là anh.
Tống Thành bật cười: "Thật ra với tướng mạo này của Trương Giác nếu có thể cao lên đên 1 mét 8 thì quá hoàn mỹ, nó quá đẹp, không có chiều cao chống đỡ thì lại giống như tiên nữ vậy."
Trương Tuấn Bảo phản bác: "Ngài đừng có nói giỡn được không, gen nhà chúng tôi không ai cao lên 1 mét 8, Trương Giác mà được 1 mét 7 là tôi đã cảm ơn trời đất rồi."
Còn nữa, nếu như cao như vậy, tốc độ quay trên không sẽ bị phế, 4S cũng sẽ phế theo luôn.
Thẩm Lưu cười ha ha: "Nếu như thằng nhóc có thể cao như vậy, tôi chung cho ngài một trăm tệ."
Trương Tuấn Bảo: "Nếu nhóc con cao như thế, tôi chung hai trăm tệ."
Trương Giác dùng lưỡi dao vẽ trên băng không biết bao nhiêu đồ hình, các sư đệ sư muội đi theo phía sau cậu.
Ngoại trừ đại sư đệ Sát Hãn Bất Hoa, còn có đơn nữ Mẫn San 12 tuổi được Trương Tuấn Bảo thu nhận trước khi mùa giải bắt đầu, cùng với đơn nam 11 tuổi Tưởng Nhất Hồng, cả hai đều là mầm non được Trương Tuấn Bảo trong buổi kiểm tra trượt băng nghệ thuật năm nay, sau khi biết người nhận là Trương Tuấn Bảo, cha mẹ hai đứa nhỏ đều lưu loát đóng gói nhanh chóng gửi chúng vào đội tuyển tỉnh.
Mẫn San là một cô bé trắng mịn thanh tú, bé phàn nàn với Trương Giác: "Sư huynh, bắt đầu luyện đồ hình quy định thiệt là nhàm chán quá."
Tưởng Nhất Hồng đẩy đẩy mắt kính, cũng tán thành gật đầu.
Trương Giác tốt tính dỗ dành: "Có nhàm chán thì cũng phải luyện, luyện đồ hình quy định có thể củ ng cố khả năng trượt của em, điều này rất quan trọng trong thi đấu, như anh hồi còn bé chính là thiếu kiên nhẫn khi tập cái này, rồi thêm bốn năm bỏ lỡ nữa, cơ sở trượt yếu đi rất nhiều, hiện tại đánh giá động tác chân không lên được 4."
Sát Hãn Bất Hoa nghiêng đầu: "Nhưng em cảm thấy sư huynh trượt rất