"Về vấn đề phương hướng nghề nghiệp sao, nói thật, học cái ngành này ra đời thường rẽ hướng làm rất nhiều việc.
Trong lứa sinh viên năm đó, có người làm nhân viên công vụ, ở tỉnh thành hay cơ sở đều có, còn có mấy người trở thành giáo viên, có người thì đi làm công nhân ở nhà máy xí nghiệp, còn mấy người học lên thạc sĩ, cái này không tính là việc làm."
Đới Húc gật đầu, lại hỏi: "Vậy có ai làm biên tập hay phóng viên không?"
"Có lẽ có, tôi không biết cụ thể có ai làm ngành này hay không, sinh viên sau khi tốt nghiệp, đa phần sẽ không giữ liên lạc với tôi nữa, có điều ngành phóng viên biên tập cũng cần cái miệng như chuyên ngành chúng học, có lẽ có khả năng."
"Vậy trong lớp thầy dạy có sinh viên nào tên Hướng Văn Ngạn không?"
"Hướng Văn Ngạn?" Giảng viên nhíu mày, "Nam sinh sao? Chắc là không, nam sinh lứa đầu tôi dạy tôi vẫn còn nhỏ, tuy rằng không thân, nhưng ít nhất vẫn nhớ hơn nhớ tên nữ sinh."
Phương Viên không biết sao Đới Húc lại hỏi một vấn đề như vậy, cô cũng gật mình, tuy rằng mấy ngày nay Hướng Văn Ngạn thật sự khiến họ đau đầu, nhưng ngoại trừ đăng tin không đúng sự thật, hắn dường như không hề có liên quan tới vụ án.
Nghe giảng viên nói không quen người như vậy, Đới Húc không hề tỏ vẻ thất vọng, chỉ gật đầu, nhờ giảng viên hỗ trợ xác nhận xem Cát Niệm Lôi hiện đang học thạc sĩ ở đâu.
Sau khi để lại cách liên lạc, anh chào tạm biệt, cầm địa chỉ của Cát Niệm Lôi định đi tìm người.
Rời khỏi tòa nhà, quay về bãi đỗ xe, sau khi lên xe, Đới Húc không lập tức nổ máy.
Vị trí dừng xe vừa lúc dưới bóng cây, ngồi bên trong hoàn toàn không bị nắng.
Ngồi vào vị trí điều khiến, đóng cửa xe lại, Đới Húc tựa lưng ra sau, hai tay gối sau đầu, nhắm mắt, nhìn dáng vẻ hình như là mệt mỏi, nhưng cũng giống vui vẻ thoải mái, muốn nghỉ ngơi một lúc.
Nếu là quá khứ, có lẽ Phương Viên sẽ buồn bực, nhưng ở chung lâu như vậy, cũng đã hợp tác mấy lần, cô đã dần quen với cách làm việc của Đới Húc, biết anh như vậy không phải ngủ hay nghỉ ngơi, ngược lại đầu óc có lẽ đang suy nghĩ một vấn đề nào đó.
Mỗi người có phong cách làm việc khác nhau, có người cần viết ra tất cả manh mối, sau đó lý luận, có người cần tranh luận, thuận tiện chải chuốt suy nghĩ của mình, mà Đới Húc, thời điểm cần bình tĩnh lại, anh sẽ im lặng không nói gì.
Trong lúc Đới Húc nhắm mắt suy nghĩ, Phương Viên cũng không muốn nhàn rỗi, cô không thể giống anh nhắm mắt giả ngủ như vậy, sợ rằng bản thân không cẩn thận sẽ trực tiếp ngủ mất, vì thế tay phải cô chống cằm, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, cẩn thận suy xét lại những gì giảng viên mới nói.
Cát Niệm Lôi là người tiếp theo bọn họ chuẩn bị đi tìm, lý do tìm cô ta đương nhiên không khó, không phải cô ta tự xưng là bạn thân của Vương Nghiên Nhã sao, lại còn là bạn học của Loan Thượng Nghĩa, do vậy, dù lấy lý do bạn học mất tích hay bạn trai của bạn thân mất tích tìm cô ta đều không đột ngột.
Phương Viên cảm thấy Cát Niệm Lôi là người thú vị, từ cách giảng viên miêu tả, không khó kết luận cách ăn nói làm việc thường ngày cùng tích cách của cô ta.
Đầu tiên là nói chuyện như rồng leo, làm việc như mèo mửa, trong lòng có chí thiên nga, nhưng thực lực chỉ ngang bằng chim sẻ, đây là một kiểu tự phụ và tự ti.
Có người bên trong tự phụ, bề ngoài lại hay nói chuyện kiểu tự ti, mục đích là muốn người xung quanh vì thế mà khen ngợi mình, từ đó cảm thấy thỏa mãn.
Có người thật ra vô cùng tự ti, tự ti đến cực đoan, nhưng hành vi lại giống như có hơi tự phụ, tỏ vẻ bản thân ưu tú xuất sắc hơn người khác.
Cách thể hiện này không phải vì thật sự cho rằng mình tốt, mà là vì tự ti nên nhạy cả, lòng tự trọng cũng rất yếu ớt, cho nên mới muốn ngụy trang trước mặt người khác để biến thành con người thoạt nhìn rất tự phụ.
Cát Niệm Lôi đương nhiên là trường hợp thứ hai, cô ta tự phụ chẳng qua là cách để che giấu sự tự ti, cho nên ở trường cô ta mới tỏ vẻ cao ngạo, một mặt là hãm hại nữ sinh xinh đẹp và có điều kiện của mình, nhưng mặt khác lại lén hâm mộ người ta.
Cô ta thấy người khác mua laptop xịn, không kìm chế được nên nhân cơ hội người ta không ở phòng ngủ lén lấy đùa nghịch, điều này nói lên rằng tuy không phải coi tiền như cặn bã, nhưng với Cát Niệm Lôi vật chất vẫn có dụ hoặc nhất định.
Biểu hiện mâu thuẫn như vậy còn xảy ra trong một chuyện khác, lúc trước Loan Thượng Chí được khuyến khích mở công ty, khi ấy trong số người tích cực tham gia có Cát Niệm Lôi, nhưng việc mở công ty cuối cùng lại không thành công.
Nếu Cát Niệm Lôi hận Loan Thượng Chí, dường như không khó tưởng tượng, dù sao Loan Thượng Chí và cô bạn cùng phòng của cô ta đều thuộc tuýp "làm giàu bất nhân".
Như vậy vì sao Cát Niệm Lôi lại chơi với Vương Nghiên Nhã?
Thời điểm công kích Cát Niệm Lôi công kích nữ sinh cùng phòng, cô ta tung tin đồn đối phương đánh đổi vẻ bề ngoài để đổi lấy lợi ích vật chất, đó là hành vi xấu xa dơ bẩn.
Như vậy, tại sao Vương Nghiên Nhã trong mắt cô ta lại là một ngoại lệ?
Hoặc là, có lẽ Vương Nghiên Nhã cũng không phải ngoại lệ trong mắt Cát Niệm Lôi, vậy cô ta tiếp cận bạn gái của người mà mình không thích, nguyên do sau đó chắc chắn rất đáng cân nhắc.
Trong lúc Phương Viên còn đang suy nghĩ miên man vấn đề