Sau một tháng kể từ ngày Mộc Di trở về, cuối cùng anh và cô cũng tổ chức hôn lễ trong sự chúc phúc của mọi người. Đây là hôn lễ thế kỉ lần hai của thành phố S, trước đó là hôn lễ của Kỳ Niên - lão đại Huyết Vũ được tổ chức cách đây 3 năm. Hai trong số bốn người đàn ông hoàng kim của thành phố S đã bước vào nấm mồ của hôn nhân, mọi trái tim thiếu nữ ở thành phố này đều cảm thấy đau đớn khôn cùng.
Hôn lễ lần này được tổ chức trong khách sạn LV, một trong những khách sạn lớn nhất nước do tập đoàn Thịnh Nguyên làm chủ.
Từ sáng sớm, Mộc Di đã bị lôi dậy để trang điểm làm tóc, đêm qua cô không tài nào chợp mắt được bởi vì trong lòng cô vô cùng cao hứng, đến rạng sáng mới ngủ được thì đã bị đánh thức. Mộc Di hai mắt nhắm nghiền mặc kệ cho thợ trang điểm đang tô son đánh phấn cho cô, đối với một cô dâu thì giờ phúc này sẽ không thể ngủ bởi vì vô cùng vui sướng, nhưng đối với Mộc Di hiện tại được ngủ mới là tốt nhất.
Lúc này đã gần 6h sáng, còn cách thời gian nhà trai đến rước dâu là 3 tiếng. Hiện tại Mộc Di đã được trang điểm xong, cô bắt đầu thay váy cưới. Chiếc váy cưới của cô là một mẫu thiết kế đặc biệt do chính Khải Trạch vẽ.
Lần đầu tiên nhìn thấy nó cô đã xúc động đến bật khóc, Khải Trạch nói cho cô biết mẫu thiết kế này là do anh thức đêm để vẽ, thời điểm thiết kế hoàn thành là vào hai năm trước, lúc bảo bảo được 7 tháng. Dự định của anh là sau khi cô sinh xong anh sẽ đem mẫu thiết kế tặng cô nhưng kết quả phải đến hai năm sau món quà này của anh mới được cô nhận lấy. Sau khi đem mẫu thiết kế biến thành một bộ váy cưới hoàn chỉnh, Mộc Di không đợi được liền cùng anh tiến vào lễ đường hoàn thành bước cuối cùng của một cuộc hôn nhân. Váy cưới được mặc lên người cô, chiếc váy cưới tượng trưng cho tình yêu của anh dành cho cô, trong sáng, chân thành, hoàn mỹ, đẹp đẽ.
Bên ngoài vang lên tiếng nói chuyện ồn ào, lần này tổ chức hôn lễ nên Mộc Di theo truyền thống trở về nhà mẹ, cũng tức là nhà dì của cô. Cửa phòng mở ra, phù dâu của cô từ từ đi vào. Dàn phù dâu lần này có bốn người, Nhược Khuê, tiểu Ngãi, tiểu Hân và tiểu Ái, ban đầu vốn định là sẽ có thêm Du Nhan nhưng do cô ấy mang thai nói thế nào Kỳ Niên cũng không đồng ý nên Du Nhan chỉ đành đi theo dàn phù rể đến nhà gái.
Nhược Khuê đi đến chổ cô, cô ấy xoa xoa cằm nhìn cô đầy ý tứ. Mộc Di cảm thấy toàn thân gai ốc đều nổi lên, cô cười cười đánh vào tay cô ấy.
- Cô nhìn tôi biến thái quá rồi!
Nhược Khuê cũng không ngại mà đáp lại.
- Do cô nhìn ngon miệng quá thôi!
Ba cô nàng phù dâu còn lại nghe thấy vậy liền "a" một tiếng cười ha hả, Mộc Di đỏ mặt đem gối ném về phía Nhược Khuê. Cô ấy cũng bật cười sau đó đưa mắt ngó nghiên căng phòng nhỏ của cô, quả thật phòng cô rất nhỏ so với nhà vệ sinh ở biệt thự Khải Trạch còn nhỏ hơn. Nhưng biết làm sao đây, lúc trước nhà không được khá giả mua được căn hộ đã là rất tốt, còn câu nệ phòng nhỏ phòng lớn làm gì. Hiện tại cô cùng tiểu Ngãi muốn đổi nhà cho dì nhưng bà lại không đồng ý dù sao đã sống ở khu này nhiều năm, xung quanh toàn người quen thuộc muốn đổi e là không nở.
Lúc này Nhược Khuê đi đến lấy một chiếc giày của cô giấu đi, mọi người đều hiểu hành động này của cô ấy. Đây là một tục lệ trong hôn lễ ở nước G, khi nào tìm được giày của cô dâu thì chú rể mới có thể ôm cô dâu của mình về nhà. Lần này hôn lễ của cô cũng không ngoại lệ, dàn phù dâu đã suy nghĩ rất nhiều biện pháp làm khó nhà trai, Mộc Di có chút lo ngại cho ông xã nhà mình.
Đến khoảng 9 giờ thì bên ngoài nhà bắt đầu ồn ào, mọi người ở bên trong phòng đều hiểu rằng nhà trai đã đến. Rất nhanh liền nghe được tiếng gõ cửa, bên ngoài vang lên tiếng của một người đàn ông, là Nhan Mặc. Anh ta hào hứng gõ cửa phòng cô dâu.
- Chú rể đã đến, bên trong mau mở cửa đi!
Rất nhanh bên trong liền có người đáp lại, là tiểu Hân.
- Muốn vào thì phải có lộ phí, mau đưa hồng bao đi!
Nhan Mặc nháy mắt ra hiệu cho dàn phù rể, Khải Trạch móc từ trong túi áo ra bốn hồng bao lớn bên trong có người mở cửa thò tay ra lấy. Hồng bao đã được nhận, rất nhanh bốn người phù rể liền chen lên đẩy cửa, phù dâu bên trong của không kém cạnh cố hết sức mà đẩy, khung cảnh trở nên náo nhiệt. Nhưng sức nữ làm sao đọ lại sức nam, bên phù dâu nhanh chóng đuối sức mà đầu hàng. Mộc Di ngồi trên giường bậc cười vui vẻ, ánh mắt hướng tới người đang tiến vào phòng. Bốn mắt chạm nhau, nhu tình bắn tứ phía.
Khải Trạch kinh ngạc nhìn người phụ nữ xinh đẹp kiều diễm đang ngồi trên giường, tay cầm hoa của anh hơi run lên, môi nở nụ cười hạnh phúc đi nhanh về phía cô. Nhưng khi anh vừa tiến lại gần cô thì đã có người chặn lại, là Nhược Khuê. Cô ấy đứng chắn trước người Mộc Di, nở nụ cười như có như không nhìn anh.
- Các anh vẫn chưa vượt qua thử thách mà đã muốn ôm cô dâu của chúng tôi về sao?
Nhan Mặc nghe vậy liền nhịn không được mà lên tiếng.
- Còn thử thách gì các cô mau nói, chúng tôi đây sẽ làm luôn một lượt.
Tiểu Ngãi cười cười đem đến một thùng nhỏ, trong đó có mấy lá thăm. Tiểu Ái bước lên đưa ra quy tắc thử thách.
- Trong thùng này có ba lá thăm là ba thử thách của chúng tôi, các anh theo số bóc từng lá ra và đọc thử thách ở bên trong. Sau khi thực hiện hết những thử thách coi như các anh thành công ôm cô dâu về nhà.
Kỳ Niên cùng Mộ Tử Du cau mày, hai người liên tưởng đến quá khứ từng trãi trong hôn lễ của Kỳ Niên mà khó chịu, không biết lần này sẽ làm cái gì nữa. Khải Trạch liếc mắt rồi vỗ vai bốn người phù rể, Nhan Mặc, Kỳ Niên, Mộ Tử Du và cuối cùng là Tống Ngâm.
- Các anh em, tôi có lấy được vợ hay không nhờ vào mọi người rồi!
Ba người kia miễn cưỡng gật đầu, chỉ có Nhan Mặc là vui vẻ chấp nhận. Anh ta dẫn đầu bóc lá thăm đầu tiên. Cầm lá thăm số một, Nhan Mặc đọc to thử thách bên trong.
- Thử thách thứ nhất: chú rể cùng phù rể xếp thành một vòng tròn sau đó hãy hôn người bên cạnh mình theo vòng từ phải qua!
Sau khi Nhan Mặc đọc xong cả căn phòng đều ngập tràn khí lạnh.
Khải Trạch ái ngại liếc mắt nhìn cô, Mộc Di cười gượng gạo nhìn anh quả thật việc ra thử thách này cô hoàn toàn không biết. Khi cô nghe Nhan Mặc đọc lên thử thách trong giấy thì cô bỗng nhiên cảm thấy hơi lo ngại có khi nào hôn lễ hôm nay sẽ không hoàn thành?
Nhan Mặc mặt đen như nhọ nồi, tay anh ta run run cầm mảnh giấy trừng mắt nhìn dàn phù dâu.
- Cái thử thách quái quỷ này là của ai vậy hả???
Tiểu Ngãi mỉm cười khoái trá nhìn anh ta, sau đó thì nhướn mày nhìn Tống Ngâm đang đứng đối diện.
- Là tôi! Thế nào, không muốn làm? Mấy người nghĩ chị của tôi dễ ôm về vậy à?
Tống Ngâm trong lòng khóc than, việc Tiểu Ngãi ra thử thách kì lạ như vậy, tám phần là do anh ta mà ra. Bây giờ nghĩ lại hai ngày trước Tống Ngâm vô cùng thấy có lỗi với chủ tịch vì đã chọc tiểu Ngãi tức giận.
Lúc này, Kì Niên lạnh giọng lên tiếng, lời nói phát ra mang theo chín phần hàn khí cùng mười phần khó chịu.
- Mau làm đi!
Nghe thấy lời Kỳ Niên, bốn người còn lại đành cắn răng xếp thành vòng tròn, thứ tự từ phải qua bắt đầu là Kỳ Niên kế là Mộ Tử Du, Nhan Mặc, Tống Ngâm, Khải Trạch.
Đám người Nhược Khuê che miệng cười, tiểu Ái khi nhìn thấy mấy người con trai hôn nhau nhịn không nổi liền cười lớn, mấy phù dâu còn lại cũng không nhịn nữa mà cười hùa theo. Mộc Di ngồi trên giường nhìn Khải Trạch nhăn mặt hôn vào má Kỳ Niên thì bậc cười, sau đó cô liền bị anh lạnh mặt liếc một cái. Mộc Di nhịn đến đỏ mặt, cô quả thật không muốn nhịn đâu!
Sau khi hôn xong, đám người Khải Trạch liền nhanh chóng chạy ra ngoài vào nhà vệ sinh rửa miệng. Một lúc sau thì quay lại, Tống Ngâm đi đến bóc lá thăm số hai ra đọc thử thách. Cả đám người dỏng tai nghe xem lần này sẽ là thử thách quái quỷ gì.
- Thử thách thứ hai: phù rể cùng chú rể hãy khoát tay nhau múa một điệu múa"Uyển chuyển"!*
*(điệu múa "Uyển chuyển" là do Mộc tự nghĩ ra, điệu múa này cũng như tên gọi chỉ dành cho phái nữ múa. Các động tác như lắc eo, lắc mông, uốn éo các kiểu...)
Lần thứ hai căn phòng lại chìm vào im lặng, nhiệt độ phòng đang có dấu hiệu giảm. Một lúc sau, dàn phù rể cùng chú rể như tâm ý tương thông, cả đám người yên lặng khoát tay nhau bắt đầu múa "Uyển chuyển".
Tiểu Hân nhanh chóng lấy điện thoại ra quay lại sự kiện có một không hai này, cô ấy vừa quay vừa cười, đúng là đặc sắc quá đi mất. Bạn hãy thử tưởng tượng khung cảnh năm người đàn ông cao lớn, mặt mũi thuộc hàng nam thần nhưng lại tay khoát tay múa điệu "Uyển chuyển", bạn thấy có đặc sắc không?
Sau khi khó khăn múa xong, cả năm người đàn ông điều lâm vào trạng thái yên lặng không lên tiếng. Dàn phù dâu biết mình đã chọc phải tổ kiến lửa rồi nhưng vậy thì đã sao kia chứ, bọn họ cũng không làm gì được bọn cô.
Lá thăm số ba là do Kỳ Niên bóc ra, thử thách lần này không còn quái quỷ nữa nhưng nói khó thì không khó, nói dễ thì cũng không phải dễ.
- Thử thách thứ ba: tìm giày cô dâu, sau khi hoàn thành thử thách này thì coi như thành công ôm cô dâu về nhà!
Dàn phù rể cùng Khải Trạch sau khi nghe xong thử thách thì liền tản ra tìm giày. Nhưng tìm cách nào cũng không thấy, cả căn phòng như muốn lục tung lên. Nhan Mặc nhăn