13 năm sau
Bên khung cửa sổ mưa phùn rơi lất phất, cơn gió lạnh thổi tung chiếc rèm trắng xóa tràn vào văn phòng giáo viên.
Góc giấy phiếu điểm bị lật lên, nhờ có cục tẩy dằn lại mới thoát khỏi cảnh ngộ rơi xuống sàn nhà.
Thiếu nữ mặc đồng phục trung học cụp mắt đứng đó, phớt lờ những lời phê bình văng vẳng bên tai.
“Trịnh Thanh Mây! Cô đã nói với em bao nhiêu lần rồi.
Đừng tưởng ba mẹ em có quyền có thế thì cô không dám nói gì.
Không môn nào đủ điểm trung bình! Lại còn thường xuyên trốn học.
Ba mẹ em ưu tú như vậy em càng phải nỗ lực để không làm mất mặt họ chứ!”
Trịnh Thanh Mây có mái tóc dài đen nhánh nửa búi nửa thả, làn da trắng hồng mịn màng.
Đôi mắt đen láy to tròn, cùng hàng mi dài cong cong tạo điểm nhấn cho khuôn mặt tinh xảo lẫn chút ngây ngô của tuổi mới lớn.
Giáo viên chủ nhiệm Trần Hạ cứ mỗi lần đối diện với gương mặt này cổ họng như nghẹn lại, thật sự không nỡ mắng.
Ban đầu, bà còn có ý định uốn nắn Trịnh Thanh Mây trở thành một học sinh đủ tiêu chuẩn.
Thế nhưng tính khí thất thường cùng hành động phản nghịch của thiếu nữ khiến Trần Hạ mệt mỏi.
Bà lắc đầu thở dài: “Em ngồi đây viết bản kiểm điểm 1000 chữ, nộp xong rồi quay lại lớp học.”
Trịnh Thanh Mây không có ý định phản bác, 5000 chữ cô còn viết qua lạ gì một bản kiểm điểm này.
Cô kéo ghế ngồi vào bàn, cắn bút suy nghĩ.
Đột nhiên, vị trí bên cạnh cô vang lên giọng nam sinh trầm ấm êm tai: “Em chào cô, em tên Hứa Định Kiên, học sinh mới chuyển tới lớp 10 – 14.”
Nghe vậy, Trịnh Thanh Mây cũng ngước mắt lên nhìn, chỉ thoáng qua vài giây cô lại cụp mắt tiếp tục đau đầu với bản kiểm điểm.
Khác với sự hờ hững của cô, Trần Hạ vô cùng phấn khởi, nhiệt tình chào đón: “ Chào em, cô là giáo viên chủ nhiệm lớp 10 – 14.
Em có thể gọi cô là cô Trần.
Vừa lúc vào lớp, cô dẫn em đi làm quen với bạn học.”
Hứa Định Kiên nở nụ cười rạng rỡ, lễ phép đáp lời khiến đối phương vô cùng hài lòng.
Trần Hạ đi phía trước, theo sau là thiếu niên cao hơn mét tám, dù chỉ mặc áo sơ mi trắng quần tây đen cũng đủ hút hồn khiến người khác không nỡ rời mắt.
Hứa Định Kiên có đôi mắt hai mí rõ nét, sóng mũi cao thẳng, lúc cười lên lộ ra hai lúm đồng tiền sâu ngoáy.
Trong suốt buổi học, các nữ sinh lớp 10 – 14 còn chưa thoát khỏi ngỡ ngàng, đôi má đào đỏ ửng hiện rõ sự rung động tuổi dậy thì.
Thỉnh thoảng, vài thiếu nữ bạo gan mãi si mê ngắm nhìn dung nhan yêu nghiệt của Hứa Định Kiên, thầy giáo giảng gì trên bảng đều không nghe lọt tai.
Điều này khiến các nam sinh vô cùng chướng mắt.
Lòng thầm phỉ nhổ bọn con gái thật nông cạn.
Học đến giữa buổi, Hứa Định Kiên đột nhiên xin xuống phòng y tế vì cảm thấy đau đầu.
Giáo viên nhìn biểu hiện của anh không giống nói dối, hỏi thăm vài câu liền cho phép anh rời đi.
Ra hành lang rẽ phải là phòng y tế, thế nhưng Hứa Định Kiên đi theo hướng ngược lại vòng ra sân sau trường học.
Trường trung học Thanh Tân có lịch sử hơn 20 năm bao gồm nhiều tòa dạy học san sát nhau xếp thành hình chữ U.
Một cây cổ thụ cao lớn rợp bóng mát, chắn trước