Phiên ngoại: Truyện đạo văn hại chết người
Tác giả: Tiểu Tả A
Edit: Dú
Sáu.
Dạo này tần suất cập nhật truyện của Đại Hoàng Qua rất chậm, cực kỳ chậm. Sau khi bộ "Làm sao trời rơi vào lòng anh" kết thúc, bộ thứ hai vốn từ cập nhật mỗi ngày ba nghìn chữ rớt xuống thành cập nhật mỗi tuần ba nghìn chữ.
Phương Doanh có một dự cảm mãnh liệt, cảm thấy mình sắp sửa mất Đại Hoàng Qua. Loại cảm giác này khiến cậu cơm nước không màng cả ngày, rốt cuộc vào một buổi chiều với ánh mặt trời chói chang, cậu chọt vào tin nhắn riêng với Đại Hoàng Qua.
Phương Doanh không hề vòng vo, vừa hỏi đã trách móc: Thái thái, dạo này cô buông thả quá!
Đại Hoàng Qua không cập nhật truyện nhưng vẫn là một cô cái nghiện lên mạng, tốc độ trả lời lại rất nhanh: Hở?
Phương Doanh: Tôi hiểu là cô bận đu Phương Doanh, nhưng cô cũng không thể bận đến mức cả truyện cũng quên cập nhật chứ!
Đại Hoàng Qua cảm thấy chuyện này hơi oan: Không phải tôi quên đâu... Tôi bí từ đó...
Phương Doanh: Nói dối! Trước đây khi viết truyện đồng nhân Lạc Tông, cô chưa bao giờ bí cả!
Đại Hoàng Qua đáp lại cậu: Đồng râm ạ, tôi rất vui vì cậu cũng leo tường với tôi, nhưng tôi vẫn phải nói với cậu rằng, cái giới viết truyện cp này rất là tàn khốc. Lạc Tông mười năm cơ hữu, lại chưa từng hợp tác chung với nhau. Tôi YY quang minh chính đại hai người tương ái tương sát mười năm cũng viết ra được hai mươi bộ trúc mã vườn trường luôn, nhưng Lạc Doanh thì khác.
Phương Doanh nghe được sự ai oán trong giọng điệu của cô nàng: Nghĩa là sao? Ý cô là kẹo của Từ Khâu Lạc với Phương Doanh quá ít hả?
Chương trình tạp kỹ đã chiếu xong, "Phong Nguyệt Đao" cũng đã kết thúc được mấy tháng, cậu và Từ Khâu Lạc đã bắt đầu những công việc mới, những hoạt động trùng nhau đúng là càng ngày càng ít.
Đại Hoàng Qua im lặng, im lặng đồng nghĩa với ngầm thừa nhận.
Phương Doanh bực mình đăng xuất ra rồi lập tức soạn một cái weibo: Hôm nay nghỉ ngơi! Bụng đói quá, tìm anh Lạc đi ăn cơm~ @Từ Khâu Lạc V
Một khắc trước khi cậu nhấn vào nút "Đăng", lý trí quay về, ngoan ngoãn copy đoạn này gửi cho người đại diện: Anh ơi, em được đăng cái weibo này không?
Người đại diện trả lời: Anh đề nghị em không được đăng đâu nhé. Phương Doanh, dạo này hai người không hợp tác với nhau, không cần phải giữ tương tác. Hơn nữa, trong khoảng thời gian này mà trên mạng có vài tin không hay thì sẽ không tốt với em, trừ phi bên Từ Khâu Lạc nhắc đến em trước, không thì anh cho là em phải giảm bớt chủ động tương tác với cậu ta.
Người đại diện không nói đó là tin tức gì, nhưng Phương Doanh vẫn hiểu ý của anh ta. Sau khi hẹn hò với Từ Khâu Lạc, hai người vẫn luôn nhịn việc chọt nhau và tương tác ở phần bình luận. Khi vẫn đang hợp tác thì còn được, chứ sau này không hợp tác cái gì thì trên mạng lại bắt đầu có rất nhiều người bảo Phương Doanh ôm đùi Từ Khâu Lạc.
Phương Doanh từng trông thấy những bài weibo diss cậu ở trang chủ clone của Đại Hoàng Qua rồi. Giới fans rất loạn, không phải bất kể một cô gái nào cũng là Đại Hoàng Qua, dù có mắng cậu thì cũng có lý trí và điểm mấu chốt của riêng mình, thậm chí còn có thể là vì phát hiện thật ra cậu cũng rất đáng yêu nên leo tường. Rất nhiều cô gái căm ghét cậu đến tận xương tủy, dù rõ ràng đó là những việc cậu chưa từng làm, những câu nói cậu chưa từng thốt ra thì chỉ cần cậu là Phương Doanh cũng đã không thể nào thứ tha được.
Phương Doanh không phải không buồn, nhưng thân là một nghệ sĩ, cậu đã học được cách thờ ơ trước những lời chửi rủa ấy.
Cũng như bây giờ, không buồn gì cả, chỉ là hơi thất vọng mà thôi.
Ý của người đại diện cũng thay mặt cho ý của công ty. Phương Doanh thở dài, đành phải xóa từng chữ một trong cái weibo đã soạn xong nọ, sau đó đăng lên mục bạn bè (wechat): Mệt mỏi quá, lại muốn rời đi để nuôi heo nữa rồi.
Cái trạng thái với chế độ bạn bè cậu vừa đăng lên đã nhận được đa số bình luận 23333333 và trêu chọc của bạn bè trong danh sách, không một ai biết tâm trạng thật sự của cậu. Phương Doanh chỉ đành hùa theo một vài người có quan hệ tốt với mình, định bụng thoát clone để đi ngủ một giấc.
Kết quả vừa mới mở weibo ra thì mục tin nhắn đã bị oanh tạc.
Tất cả đều là tin nhắn Đại Hoàng Qua gửi tới.
Đại Hoàng Qua: Chời má a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a!!!!!!!!!! Phát kẹo kìaaaaaa!!!!!!!
Đại Hoàng Qua: Hoài ới ời!!!!!!! Sau một tháng, thuyền nhà mình lại phát kẹo kìa!!!!!!!
Đại Hoàng Qua: Đồng râm ơi tui đau răng quá đi mất!!! Thế giới này điên rồi hay sao??? Nếu không, tại sao đến cả không khí cũng mang mùi ô mai vậy nè?????
Đại Hoàng Qua: Tôi cảm thấy eo mình không