Hôm sau, mới mờ sáng, chú bé đã trở dậy ra ngồi cạnh giếng. Ngón tay lại đau, chú vuốt nó lên đầu cho dịu đi. Không may có một sợi tóc đứt rơi đúng xuống giếng. Chú vội nhặt lên nhưng đã muộn, sợi tóc đã chói một màu vàng. Hanxơ sắt đến, biết ngay là có chuyện.
\-ta đã dặn ngươi thế nào? ta sẽ cho ngươi thấy quyền năng thật sự của ta!
Sợi tóc vàng không ngừng biến dài ra, biến thành một đống sợ vàng trải đầy trên đất. Hanxơ quay người vào rừng để mặc cậu bé đang ngơ ngác. bất ngờ, đám sợ vàng cuốn lấy cổ chân cậu xách ngược lên bắt đầu lột đồ trên người cậu xuống. vết tích hôm qua vẫn còn in trên cơ thể non nớt. sợi vàng mới tiết ra thứ nước vàng cậu đã mềm nhũn không phản kháng nổi. Dây vàng siết chặt đầu v\* đến sưng to chuyển màu đỏ như sắp nhỏ máu. Dây vàng rất nhỏ nhưng nhờ quyền năng của Hanxơ nên nó có thể biến hóa cứng mềm. dây vàng như cây kim đâm vào đầu v\* nhỏ truyền nước vàng vào bên trong tuyến v\*. sau đó hai ba sợi cùng lúc đâm vào mỗi cái một hướng kéo căng lỗ v\*. từ bên trong phun ra nước nước dịch vàng óng khiến người ta muốn nếm thử. lỗ t\*ểu của cậu cũng có cả cụm dây vàng đi vào. nhìn từ lớp da ngoài dương v\*t nhỏ cũng thấy sự chuyển động của đám sợi bên trong không ngừng chen sâu chạm đến bóng đái của cậu. Cậu nhóc la hét thất thanh, cả người quằn quại. đám sợ đột ngột rút nhanh ra ngoài, lỗ t\*ểu cậu nở to mất kiểm soát phun nước tiểu không ngừng được. MẮt cậu trợn ngược miệng há to khiến nước dãi chảy khắp mặt nhưng không phát nổi một âm thanh nào.
đám sợi vàng cứ lập đi lập lại mấy lần, lỗ t\*ểu của cậu nở to không khép lại nổi. bóng đái cũng đã bị vắt kiệt nước tiểu. Cậu nhóc chịu không nổi đã ngất đi trong khi đầu v\* cùng lỗ t\*ểu không ngừng bị banh ra.
Hanxơ quay về nhìn thảm trạng của hoàng tử nhỏ mà mỉm cười. vuốt ve lỗ đ\*t hồng hào vẫn còn sưng đỏ đo cuộc đuj trước. trong lòng không nỡ nên buông tha.
Ngày thứ ba, chú bé ngồi bên giếng, ngón tay vẫn đau lắm mà không dám động đậy. Nhưng rồi ngồi yên mãi cũng chán, chú mới cúi xuống soi bóng mình dưới lòng giếng. Cúi mãi, cúi mãi, chú cứ muốn soi cho thật rõ, bất ngờ cả mái tóc dài của chú từ hai vai xõa xuống nhúng ngay vào nước. Chú vội đứng thẳng lên thật nhanh, song muộn mất rồi, cả mớ tóc đã nhuốm vàng, rực rỡ như vầng hồng. Chú khiếp đảm quá, rút khăn tay buộc lên đầu cho người khác khỏi nhìn thấy. Lúc Hanxơ sắt đến, hắn đã biết hết chuyện xảy ra nên bảo chú:
– Cởi cái khăn ra.
Tức thì những sợi tóc vàng thì nhau rủ xuống, chú bé ra sức kêu xin nhưng cũng vô ích.
Những sợi vàng lại xuất hiện, còn nhiều hơn hôm trước. chúng lập tức xuyên vào tuyến v\* vẫn còn đau nhức của cậu, đầu v\* đã to ra gần gấp đôi giờ lại to thêm, càng đỏ rực dụ người. Lỗ t\*ểu chưa kịp hồi phục lại bị banh ra dã man. có vài sợi mảnh xâm nhập vào tai cậu, lần theo thần kinh xuyên não cậu. Mắt cậu đen sầm đi như ngất trong giây lát.
Hoàng tử nhỏ hiện như một con đĩ quằn tại dưới đất, tay cậu không ngừng véo mạnh đầu v\* to, một tay thọc mạnh vào lỗ đ\*t. nhưng ngón tay cậu quá nhỏ không giải tỏa nổi cơn nứng điên cuồng của cậu. Cậu bò bằng bốn chân đến dưới con c\*c hùng vĩ của Hanxơ. chổng mông lên, hai tay banh cánh mông ra lộ lỗ đ\*t đói khát phun nước
\-lỗ đ\*t ngứa.. ư…. thọc...như lần trước… ức….
\- gọi chủ nhân! cầu xin con c\*c của ta đuj ngươi!
\-ư… chủ nhân… đuj… ư… đuj lỗ đít…. c\*c lớn đuj ta….
Hanxơ thô lỗ túm lấy cơ thể nhỏ bé của cậu dằn thật mạnh xuống con c\*c đã đứng thẳng của hắn. dù đang cơn nứng điên cuồng, nhưng một phát tiếp nhận con c\*c to tướng khiến cậu khó chịu nổi. cậu