Truyện Kinh Dị Ngắn

C130: Màu


trước sau

Tôi tiếp tục tác phẩm của mình. Màu, màu của tôi đâu. Chẳng lẽ lại là con gái của tôi. À, kia rồi!

-Nào, Suzy. Đưa mẹ nào!


-Nhưng con khát!


-Từ từ, để mẹ vẽ xong rồi cho con!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện