Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 1679


trước sau

Chương 1679

 

“Mày, mày đã làm gì với tao rồi?” Tàn hồn kinh hãi.

 

Gã liều mang vận động cơ thể, nhưng cánh tay chỉ vang lên tiếng đùng đoàng của hồ quang điện, lại giống như không thể khống chế được mình, vẫn không nhúc nhích.

 

Gã lại đi thử chỗ khác trên cơ thể, vẫn y hệt như cánh tay, hoàn toàn bị đóng đỉnh tại chỗ, giống như đá trở thành một bức tượng không thể cử động.

 

Từng tầng mồ hôi lạnh toát lên trên trán Tàn hồn, gã trợn tròn mắt, không thể tin được mà nhìn Tân Trạm.

 

“Mặt đất không có vấn đề gì, trên hư không cũng không có bẫy, tao là thân thể của tàn hồn, sẽ không thể trúng độc, rốt cuộc là mày đã làm cái gì hả” Tàn hồn hét lớn.

 

“Đến giờ mày vẫn chưa phát hiện ra, trạng thái của cơ thể mày, đúng là ngu đần mà, tàn hồn cũng chỉ là tàn hồn thôi Tân Trạm cười lạnh, sau đó lùi về sau một bước, thoát khỏi sự khống chế của bàn tay Tàn hồn.

 

Anh giơ tay lên, từng đợt sấm sét vang lên, không ngừng phóng ra khỏi tay, sau đó đánh một chưởng ra, trực tiếp đánh cho Tàn hồn nằm xuống đất.

 

“Vừa nãy đánh rất thoải mái nhỉ, giờ đến lượt tao rồi”

 

Hai bàn tay Tân Trạm mang theo sấm sét điên cuồng, nắm đấm cứ như mưa mà rơi xuống, điên cuồng nện lên người Tàn hồn.

 

“Là sức mạnh của sấm sét, nhưng vừa nãy mày căn bản không hề thi triển, tao cũng không bị mày thi triển trúng”

 

Bị Tân Trạm tấn công liên tục, Tàn hồn bị đánh cho điên đảo, liền không cam tâm mà tức giận rống lên.

 

“Mày nói không sai, vì tao đưa bản nguyên sấm sét dung hợp vào bản nguyên cơ thể tao rồi” Tân Trạm dùng một tay xách Tàn hồn lên, lạnh lùng mà cười một tiếng.

 

Trước lúc đó, Liễn Mộng đã từng đề nghị tự mình dung hợp bản nguyên, Tân Trạm cũng luôn thử dung hợp sấm sét và lửa, nhưng sau đó anh phát hiện ra, nhưng nguyên tố bản nguyên này đã dung hợp với nhau hơn là bản nguyên cổ luyện chi thể thức tỉnh.

 

Cứ như vậy, cho dù Tân Trạm chỉ dùng nắm đấm tấn công người khác, hay là bị người khác đánh vào người, sức mạnh

sấm sét sẽ vô thức mà tiến vào cơ thể đối phương.

 

“Trước đây mày kích tướng tao dùng quyền cướng để tấn công, mục đích chính là vì cơ thể này của tao để hấp thụ đủ bản nguyên của sấm sét” Cuối cùng Tàn hồn cũng phản ứng được lại, gã suýt thì phun máu.

 

Không ngờ từ lúc bắt đầu, mình đã bị Tân Trạm tính kế.

 

Trước đó gã còn vô cùng đắc ý, nói Tân Trạm không có bản lĩnh chuyển bại thành thắng, nhỡ lại lúc đó, bản nguyên sấm sét ở trong cơ thể của mình đã tích lũy rất nhiều rồi.

 

“Có thể nghĩ thông suốt được điều này, mày cũng không ngu lắm, đáng tiếc là quá chậm rồi”

 

Vừa nói với Tàn hồn, Tân Trạm liền đánh ra một quyền, đập Tàn hồn xuống dưới đất.

 

“Mẹ nó”

 

Tàn hồn hét thảm, cả người đều bị Tân Trạm đánh sắp nát, gã không phục mà hét lên.

 

“Gì cơ? Nhưng không phải trước đây mày đã nói, nếu như †ao có bản lĩnh thì mày sẽ tâm phục khẩu phục sao?”

 

Tân Trạm cười lạnh, anh giơ tay lên, một ngọn lửa bốc cháy hừng hực xuất hiện trong tay mà đánh ra phía trước, ngọn lửa tản ra ánh lửa chói mắt, nháy mắt liền thắp sáng trời đất, giống như là ngôi sao trời đang rơi xuống.

 

“Hỏa diễm tinh túy của Như Ý Tiên Tôn”

 

Nhiệt độ tinh túy đó cực nóng, mặc dù cách rất xa, cũng làm cho cơ thể Tàn hồn bị bỏng, gã đoán được mục đích của Tân Trạm, liền vô cùng lo sợ.

 

“Tân Trạm, thực ra mày và tao không cần một sống một chết, cho dù là mày giết tao, mày cũng không chạy thoát được, mày tha tao một mạng, lúc tao quay về sẽ cầu xin Ma Tôn tha cho mày, tao thực sự rất có địa vị trước mặt Ma Tôn, chắc chắn ông ấy sẽ nể mặt tao”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện