Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 2299


trước sau

Chương 2299

Tân Trạm cũng không thèm để tâm, anh thi triển thuật Huyết Độn, gia tăng tốc độ bay xuống đáy vực sâu của khe nứt.

Xích Giao Long gầm lên một tiếng, nó cũng xoay thân mình lại rồi đẩy nhanh tốc độ.

Cả hai người và Xích Giao Long cùng lúc tăng tốc độ đến cực điểm, rất nhanh đã bay đến nơi sâu hơn của khe nứt.

“Tên nhóc con, tôi hiểu rồi, anh mạo danh Khương Thời Miễn để cướp đoạt kho tàng báu vật, thật là xảo quyệt”

Vừa chạy trốn vừa đuổi theo, Long Thần lại tiếp tục ra tay mấy lần nữa, sau khi phát hiện Tân Trạm chẳng qua cũng chỉ ở mức tu vi hợp thể cảnh sơ phẩm, anh ta liền tức giận đến mức suýt nữa nôn ra máu.

Anh ta tiến vào chiến trường Tiên Ma, hừng hực khí thế muốn giành được cơ duyên.

Kết quả còn chưa lấy được cái gì tốt thì mười mấy hợp thể cảnh của anh ta đã bị tên cặn bã này chơi khăm khiến anh ta phải liên tiếp nhường hai kho tàng báu vật.

Bây giờ nghĩ lại, thật là nhục nhã xấu hổ.

Trước đây anh ta đã phải từ bỏ cơ hội tìm kiếm Bảo Linh châu để tìm được nơi cất giấu kho báu, rồi còn bị tên phế vật này lừa gạt cũng không nói làm gì, nhưng bây giờ anh ta còn giúp người này lấy được bí quyết kho tàng báu vật.

Những thứ này đáng lẽ ra phải thuộc về anh ta.

“Bây giờ anh đã có thể hiểu ra, cũng xem như là không quá ngu ngốc”

Tân Trạm bay lên phía trước, tránh được đòn tấn công của Long Thần, rồi bắt đầu chế nhạo.

“Còn nữa, đừng giận dữ như thế chứ, nếu như anh không nhát gan, nếu như anh không dùng những thủ đoạn nham hiểm, không thả truy hồn trùng trên người tôi, thì anh cũng sẽ không rơi vào cạm bẫy này, nói cho cùng thì là bởi vì anh vừa ngu ngốc vừa tham lam”

“Đi chết đi!”

Long Thần tức giận đến hộc máu, một lần nữa phát ra rất nhiều linh khí.

Tân Trạm chau

mày, anh thi triển Càn Khôn Di Chuyển quyết, định bay về phía bên kia.

Anh đã nói rõ với Ngô Bình Nhi và Tân Thiên răng, chỉ cần bay vòng quanh cốc một vòng rồi sau đó đi xuống mặt đất thi triển trận pháp Truyền tống thì cả ba người có thể rời đi.

Có điều ngay lúc Tân Trạm bước ra từ xa trăm mét và định bay lên trên, thì Xích Giao Long luôn đi sát theo sau đột nhiên lại gầm lên và phun ra một hơi long khí.

Vị trí này không nghiêng không lệch, vừa đủ để Tân Trạm có thể bay lên.

Tân Trạm biến đổi sắc mặt, nhanh chóng đổi hướng.

Trong khi Long Thần đang đuổi theo, anh ta muốn vây đánh từ phía bên kia, nhưng cũng bị ngọn lửa của Xích Giao Long ép buộc phải rút lui.

“Cái tên ngu ngốc này, bí quyết kho tàng báu vật của anh bị anh ta cướp mất rồi, còn công kích tôi làm cái gì”

Long Thần tức đến nỗi gầm lên, nhưng Xích Giao Long vẫn đang truy đuổi ở phía sau, dường như nghe không hiểu.

“Cái tên này hình như đang cố ý chặn đường mình và Long Thần, muốn mình bay xuống phía dưới chăng?”

Tân Trạm chợt nghĩ, sau đó lại cố gắng quay người lên phía trên.

Nhưng mỗi khi anh định quay lên, Xích Giao Long lại dùng mọi thủ đoạn, thổi ra lửa lấp đầy phía trên, ép Tân Trạm và Long Thần không thể không tiếp tục bay xuống phía dưới.

Nhìn thấy Xích Giao Long với đôi mắt sâu thẳm phía sau, không biết đang suy nghĩ gì, trong lòng Tân Trạm liền cảm thấy có chút bất an.

Anh cảm thấy hình như anh đã đoán nhầm rồi, có vẻ như Xích Giao Long không hề để ý đến bí quyết kho tàng báu vật.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện