Sau khi Tiểu vương tử rời đi, Mai Nguy Hiểm lại quay về huấn luyện nghiêm khắc như trước, từ thứ hai đến thứ sáu ngoại trừ ban ngày lên lớp, buổi tối trở lại Mai gia phải huấn luyện thêm một canh giờ rồi mới có thể ăn cơm.
Sau khi ăn cơm xong được nghỉ ngơi một lúc, rồi lại tiếp tục huấn luyện thêm một canh giờ nữa, hoàn thành xong thì lão tổ tông mới phê chuẩn cho đứa nhỏ về phòng tắm rửa, làm bài tập rồi đi ngủ.
Cuối tuần, Mai Nguy Hiểm càng thêm bận rộn, ban ngày không phải huấn luyện, chính là làm bài tập, buổi tối, còn nhín chút thời gian viết lập trình, vô cùng bận rộn.
Mai Truyền Kỳ chỉ có thể nhân lúc sáng sớm đưa đứa nhỏ đi học hoặc buổi tối trước khi đi ngủ trích ra được vài phút, đứa nhỏ mới có thời gian tâm sự hoặc nói chuyện phiếm với cậu.
Cậu cũng từng nhìn lén những lập trình mà con mình viết, số liệu khiến cậu hoa mắt làm đầu lớn thêm một vòng, từ nay về sau, cậu cũng không nhìn hài tử viết lập trình nữa, mặc cho đứa nhỏ bận rộn đi.
Ba ngày sau, An Tư rốt cục trở lại Mai gia, cùng hai cha con Mai Truyền Kỳ vui vẻ dùng cơm tối, sau đó một thân một mình rời đi, còn việc đi nơi nào, chỉ có trong lòng Mai Phi Trần cùng Mai Truyền Kỳ biết thôi.
Sáng hôm sau, Mai Truyền Kỳ gặp lại An Tư, dưới lớp mặt nạ mang ý cười nhàn nhạt, giống như là buông được tảng đá trong lòng.
Nếu đoán không lầm, An Tư hẳn là gặp được Lạc Mông, mà Lạc Mông cũng không đem chuyện của mình nói cho An Tư, nếu không, An Tư sẽ không thoải mái đối mặt với mình như vậy
Thời gian trôi qua cực kỳ nhanh, bất tri bất giác, Lam Uy tiểu vương tử đã rời đi được mười ngày, vũ trụ lịch cũng từ năm 3016 bước qua năm 3017.
Mai Truyền Kỳ cảm thấy đã tới lúc mình nên về quân đội trình diện, nếu kéo dài hơn, người trong đội nhất định sẽ có ý kiến với cậu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trước khi về quân đội một ngày, cậu mua một đống lễ vật rồi dẫn theo đứa nhỏ đến Cố gia một chuyến, việc đứa nhỏ nhận cha, cũng mang đến Cố gia phiền toái không ít, người làm ba như cậu dù sao cũng phải tới cửa nói lời xin lỗi.
Cố Thiếu Đình cùng Tả Nguyệt không cho Mai Truyền Kỳ sắc mặt tốt, bất quá, dù sao Mai Truyền Kỳ cũng là hài tử bọn họ nhìn từ nhỏ lớn lên, trên mặt tuy không cao hứng, thế nhưng, trong lòng cũng dần dần tha thứ.
Ít nhất lúc Mai Truyền Kỳ gọi cha mẹ, nội tâm vẫn vô cùng cao hứng.
Qua hôm sau, Mai Truyền Kỳ không nói lời từ biệt với con mình, trực tiếp ngồi trên xe huyền phù Phong Tĩnh Đằng phái người tới đón cậu trở lại quân đội.
Người tới đón cậu là Tề Cư, người này có chút kiệm lời, trên đường đi, chỉ nói với Mai Truyền Kỳ sau khi Phong Tĩnh Đằng vừa về được hai ngày, liền tiếp nhận nhiệm vụ mới mang đội rời đi, lần này phải mất nửa tháng mới có thể trở về.
Trở về Đông đại ký túc xá, Tề Cư liền lấy thông tấn khí của Mai Truyền Kỳ, sau đó, cười thần bí, liền lái xe rời đi.
Mai Truyền Kỳ một đầu đầy sương mù vào thang máy về tòa C tầng 100, hành lang không có ai đi lại, lặng lẽ một mảnh.
Cậu thấy lúc này đúng lúc kết thúc thời gian dùng bữa trưa, lấy lễ vật mua tại A thành mang đến tìm Vu Lân bọn họ, nào ngờ không thấy ai trong phòng.
Nghĩ mấy người này rất có thể đều đi làm nhiệm vụ, Mai Truyền Kỳ đành về phòng mình nghỉ ngơi.
Đến hai giờ rưỡi, có người bấm chuông trước phòng.
Mai Truyền Kỳ nghi hoặc mở cửa, liền thấy ba tên thiếu úy đứng ở cửa, cậu lập tức hướng bọn họ chào một cái.
Ba tên thiếu úy nâng ba cái khay đi vào bên trong, thiếu úy đứng chính giữa nói:
“Số 33333 trong vũ trụ lịch năm 3016 ngày mùng 3 tháng 10 ẩn vào phi thuyền bắt cóc Lam Uy tiểu vương tử của Gehida tinh cầu, cơ trí giúp 49 đội viên an toàn tránh thoát ‘Đoạn Nhĩ’ kiểm tra, cũng dũng cảm hi sinh thân mình, tự đốt bản thân để được Thanh Hồng tín nhiệm, cứu thoát Lam Uy tiểu vương tử Gehida tinh cầu…”
Tên thiếu uý tóm tắt sự tình ngày đó Mai Truyền Kỳ cứu Lam Uy tiểu vương tử, lại nói đơn giản chuyện Mai Truyền Kỳ trong hai tháng nay bảo vệ tiểu vương tử.
“Số 33333 làm người cơ trí, cần lao, dũng cảm, được thưởng một lá cờ.
”
Thiếu uý cầm khay đưa lên, phía trên còn để một lá cờ màu tím.
“Số 33333 được nhận huy hiệu nhất đẳng cùng một huy hiệu cấp ba.
” Thiếu uý bên trái cũng tiến lên trước, đưa hai huy hiệu đến trước mặt Mai Truyền Kỳ.
“Số 33333 vì thành tích công Huân xuất sắc, được thượng cấp xét duyệt, số 33333 có thể thăng cấp thành sĩ quan cấp bốn.
” Thiếu uý bên phải nâng khay để huy hiệu sĩ quan cấp bốn lên trước mặt cậu.
Mai Truyền Kỳ nhìn ba món đồ trên ba cái khay, cảm thấy dường như mình đang nằm mơ, vừa trở về liền nhận được tin tức tốt như vậy.
Đặc biệt người nằm ngoài quân tịch như cậu, còn có thể được vào quân đội làm lính, có thể lên được sĩ quan cấp bốn, trong lòng khó tránh khỏi kích động.
Tên thiếu uý đứng giữa có chút thiếu kiên nhẫn: “Số 33333, hạn cậu trong vòng mười phút,