Mai Truyền Kỳ đưa mắt nhìn người vừa được nâng ra.
Là một thiếu niên trắng trẻo, ánh mắt thanh tú, sống mũi cao thẳng, môi mỏng tái nhợt, dù không có huyết sắc nhưng cũng khiến người không nhịn được muốn hôn lên, quả thật là một mỹ nam tử.
Chỉ là, cậu càng nhìn càng thấy quen mắt, dường như đã gặp qua đâu đó, bỗng chốc hai mắt trừng lớn.
Trời ạ!
Đây không phải Thượng Quan công tử nhà Tổng Chính Thủ sao.
Vậy phải làm sao bây giờ a!
“Nhìn cái gì, tụi mày còn không mau làm đi.
” Đầu lĩnh khoáng động phẫn nộ quát lớn đánh gãy dòng suy nghĩ của Mai Truyền Kỳ.
Mọi người nhanh chóng cúi đầu, tiếp tục công việc.
Mai Truyền Kỳ vô cùng cao hứng, dùng dư quang nhìn hai nam nhân nâng Thượng Quan công tử vào phòng cắt đá.
Lúc trước cậu được phân vào phòng cắt đá, từng tỉ mỉ quan sát một phen, bên trong không gắn camera, ngay cả camera mini cũng không có.
Ấn theo suy đoán, đám người này cũng không muốn dùng nhiều sản phẩm hiện đại lắp đặt trong khoáng động, dù sao cả trăm khoáng động này chờ đào xong thì sẽ dọn đi ngay lập tức, căn bản không cần thiết phải gắn camera khắp nơi.
Cho dù muốn gắn, cũng chỉ gắn vào sơn động chỗ nô lệ ngủ và nơi nô lệ làm việc, thuận tiện ở hậu trường giám thị bọn họ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bận rộn cả một buổi sáng, mọi người chờ xe cả buổi, từng người lên xe trở về sơn động mình ở.
Lần này, Mai Truyền Kỳ cũng không làm giống như hai ngày trước, vừa lên xe liền niệm tiếng lóng, mà giờ đang nghĩ cách làm sao giúp Thượng Quan công tử thoát khỏi tên đầu mục Sousan phiền phức kia.
Cậu trở về sơn động thì thấy Ô Lãng đang ngồi trên giường, lập tức nháy mắt.
Ô Lãng nén sự mừng rỡ trong lòng, lúc đi ngang qua cậu, tận lực hé môi, nhỏ giọng hỏi: “Tìm được?”
Mai Truyền Kỳ trả lời một câu: “Thượng Quan công tử.
”
Ô Lãng nghe là nhi tử của Tổng Chính Thủ, thở phào nhẹ nhõm.
Về phần nhân vật quan trọng của hai tinh cầu kia, có thể tìm được hay không không nằm trong phạm vi năng lực của bọn họ, ai bảo không chịu báo tên, cũng không cho ảnh chụp, chỉ đưa ám hiệu tìm người, làm sao dễ dàng tìm được như vậy.
Mai Truyền Kỳ tận lực nói ngắn gọn: “Tình huống không lạc quan lắm, cậu ta đã ba ngày không ngủ, cũng không được ăn uống thứ gì, hiện tại nửa sống nửa chết nằm trong phòng cắt đá.
”
Ô Lãng nhíu mày, vốn còn định hỏi vì sao biến thành như vậy, nhưng nhìn thấy Lỗ Nghị trở về liền không lên tiếng nữa.
Chờ mọi người về đầy đủ, Phổ Lý cùng một tên thủ vệ đẩy xe tiến vào, phát dịch dinh dưỡng cấp thấp cho mọi người: “Phát dịch dinh dưỡng.
”
Ánh mắt Mai Truyền Kỳ lóe lên, liếc nhìn Ô Lãng.
Ô Lãng hiểu ý, chờ Mai Truyền Kỳ đi tới trước mặt Phổ Lý, hắn cũng đi qua, bất quá là đứng phía sau Mai Truyền Kỳ, yểm trợ cho cậu.
Mai Truyền Kỳ hỏi: “Đầu lĩnh, tôi có một vấn đề muốn hỏi ngài.
”
Mọi người trong động đều nhìn Mai Truyền Kỳ, ngay cả hộ vệ đẩy xe cũng nhìn cậu.
Phổ Lý tò mò lại có chút bất ngờ nhìn tên nam nhân xấu xí này, dù là nhóm nô lệ đầu tiên bị bắt tới đây cũng không ai dám lớn mật hỏi han, vì thế không nhịn được nhìn cậu lâu hơn.
“Chuyện gì?”
“Là như vậy, hôm qua trong phòng tinh luyện, tôi nghe những người trong đó nói, các tinh luyện sư mỗi ngày đều được ăn cơm, chúng tôi có phải cũng có cơ hội được ăn cơm hay không?”
Mai Truyền Kỳ một bên cố ý nói chậm kèm theo vài phần sợ hãi, một bên dùng tay phía sau lặng lẽ luồn vào xe đẩy, nhanh chóng lấy ra hai bình dịch dinh dưỡng nhét vào hai bên ống tay áo.
Ô Lãng đứng phía sau khi thật là vì ngăn trở ánh mắt mọi người cùng với camera gắn ở vách đá.
Phổ Lý cười cười: “Thì ra là muốn ăn cơm à, đương nhiên là có, bất quá tạp công nửa tháng một lần, đào công cùng nhân viên bốc vác là mỗi năm ngày một lần, đây đều được phân bổ theo bên nào xuất lực nhiều hơn, cơ hội được ăn cơm cũng sẽ nhiều hơn.
”
Mọi người nghe nửa tháng có thể được ăn cơm một lần, trên mặt lộ vẻ cao hứng.
Kỳ thực Mai Truyền Kỳ căn bản chưa từng nghe qua chuyện ăn cơm này, cậu chỉ tuỳ tiện hỏi vấn đề hấp dẫn lực chú ý của mọi người, mặc kệ là thật hay giả chỉ cần đẩy lên hai chữ “Nghe nói” là được.
Phổ Lý thấy mọi người cao hứng, lập tức mở miệng: “Chỉ cần mọi người nỗ lực làm việc, tao có thể nói một câu với lão đại cho các người được thêm một lần ăn cơm.
”
“Cảm tạ đầu lĩnh.
” Mọi người lục tục cảm ơn.
Nếu như có thể, bọn họ càng hy vọng Phổ Lý xin lão đại thả bọn họ ra, đương nhiên, đây là điều không thể rồi.
“Ngươi còn vấn đề gì không?” Phổ Lý hỏi Mai Truyền Kỳ.
“Không có.
”
Phổ Lý nhìn Ô Lãng đứng sau lưng Mai Truyền Kỳ: “Vậy còn ngươi thì sao?”
Ô Lãng ngượng ngùng cúi đầu: “Tôi là người thứ nhất lĩnh dịch dinh dưỡng.
”
“À.
” Phổ Lý cho hắn và Mai Truyền Kỳ mỗi người một chai dịch dinh dưỡng.
Mai Truyền Kỳ quay lại giường ngủ, lặng lẽ nhét hai chai dịch dinh dưỡng vừa trộm được vào sâu trong chăn, sau đó mở chai được phát đưa lên miệng.
Lỗ Nghị xếp hàng phía sau nhận dịch dinh dưỡng rồi quay về giường, ý tứ sâu xa liếc nhìn ổ chăn của Mai Truyền