Từ khi bị bắt tới đây làm nô lệ, đây là lần đầu tiên Mai Truyền Kỳ rời khỏi khoáng động.
Bên ngoài khoáng động, cư nhiên là một căn cứ quân sự, có sân huấn luyện, có phòng ăn, có phòng ở, lại còn có đủ loại súng đạn cùng vũ khí hạng nặng, đạn siêu tốc vân vân và mây mây.
Uy lực của chúng đều chuyên môn đối phó quân ngoại lại xâm lược, chỉ cần bị bắn trúng, có thể sinh ra lực nổ cực lớn, hơn nữa, còn có lồng phòng hộ bảo vệ toàn bộ căn cứ.
Có thể xây dựng căn cứ như vậy, chứng tỏ hậu thuẫn đằng sau phải có nguồn tài lực vô cùng khổng lồ mới có thể xây dựng ra được một nơi cường đại như thế.
Bên ngoài căn cứ là một mảnh bùn đất loang loang lổ lổ, không có phòng ốc, tro bụi bay đầy trời, nếu không có lồng phòng hộ bảo vệ, căn cứ đã sớm bị tro bụi bên ngoài bao phủ khắp nơi.
Mai Truyền Kỳ được mang lên lầu 80, trên hành lang bố trí vô cùng hoa lệ, mặt đất trải thảm tinh mỹ, trên đầu treo đèn thủy tinh lớn, ngoài đại sảnh còn truyền ra âm thanh huyên náo.
Cậu bước ra thang máy, có người nhìn thấy quần áo lao động của cậu, lập tức xì một tiếng: “Sousan lại thay đổi nam sủng đi?”
Hai tên thủ vệ đưa Mai Truyền Kỳ đến nhận ra người vừa nói, lập tức cung kính nói: “Xin chào Nộ Chuy lão đại.
”
Nộ Chuy là tiểu đội trưởng của một phân đội, Mai Truyền Kỳ xem qua tài liệu của gã, biết người này có chút bản lĩnh, cho nên cúi đầu, giả bộ “Khiếp đảm” không dám đối diện Nộ Chuy, để tránh khỏi bị nhìn ra cái gì.
Nộ Chuy nhìn chằm chằm Mai Truyền Kỳ hồi lâu: “Bảo Sousan khắc chế một chút, đừng mang nô lệ tới đây nữa, nếu có chuyện thì phiền phức lắm.
”
“Dạ.
” Hai tên thủ vệ đáp lời, mà trên thực tế, bọn hắn chỉ là tôm tép, nào dám nói những câu nói này với Sousan.
Nộ Chuy nhìn bị thủ vệ áp tải Mai Truyền Kỳ, nhíu mày rù rì nói: “Người này dường như đã gặp đâu đó thì phải.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
”
Gã suy nghĩ một hồi nhưng vẫn không nhận ra đối phương là ai, cuối cùng đành từ bỏ.
Mai Truyền Kỳ bị mang tới phòng Sousan, trên đường len lén quan sát hoàn cảnh chung quanh.
Đi đến trước cửa, liền bị hai trên đại hán canh cửa ngăn lại: “Lão đại đang làm việc bên trong.
”
Thủ vệ cười cười bồi nói: “Đây là người Sousan lão đại bảo chúng tôi mang tới.
”
Hai tên đại hán khinh bỉ nhìn Mai Truyền Kỳ: “Người lưu lại, các ngươi có thể rời khỏi.
”
“Dạ! Dạ!” Thủ vệ quay người rời đi, hai tên đại hán cũng không thèm nhìn Mai Truyền Kỳ nữa.
Mai Truyền Kỳ né camera, rút người trong góc, thuận tiện tìm con đường có thể đào tẩu.
Rất nhanh, cậu phát hiện giữa hành lang có một đường hầm, chỉ cần trong đó có thang gác thì có thể dễ dàng rời khỏi đây.
Qua chừng một canh giờ, Sousan đẩy cửa ra: “Người ở bên trong thưởng các ngươi.
”
Mai Truyền Kỳ nghe giọng Sousan, thò đầu ra, nhìn thấy Sousan mặc áo ngủ đứng trước cửa.
“Cảm ơn lão đại.
” Hai tên đại hán lập tức đi vào đem thanh niên nằm trên giường trực tiếp khiêng ra khỏi phòng.
Thanh niên bị Sousan làm gần như sắp ngất thấy mình bị hai tên đại hán nâng lên, lập tức sợ hãi giãy dụa kêu to: “Các ngươi đừng tới, ta chính là người của Sousan lão đại, các ngươi không thể đụng đến ta.
”
Đại hán cười lạnh: “Lão đại đã đem ngươi thưởng cho chúng ta.
” Sắc mặt thanh niên bỗng trắng bệch, hắn vô cùng biết rõ nam sủng bị Sousan thưởng cho thuộc hạ kết cục là gì.
“Không thể! Sousan lão đại không thể đối với ta như vậy, ta muốn thấy Sousan lão đại, ta muốn thấy Sousan lão đại để hỏi rõ ràng.
” Thanh niên bị nâng tới cửa, nhìn thấy Sousan đang dựa vào cạnh cửa: “Lão đại, lúc nãy em làm gì khiến ngài không hài lòng, ngài hãy nói đi, em sẽ thay đổi, em nhất định sẽ phục vụ ngài thoải mái dễ chịu.
”
Sousan nhìn khuôn mặt đang van xin, nhăn mày khó chịu, nhìn tên đại hán hỏi: “Bên khoáng động có mang người tới chưa?”
“Lão đại, hắn ở bên kia.
” Đại hán chỉ chỉ hướng Mai Truyền Kỳ bên kia.
Sousan quay đầu nhìn, liền đối diện cặp mắt phượng xinh đẹp của Mai Truyền Kỳ, khóe miệng cong lên: “Tụi mày bảo người mang đồ ăn lên, còn tìm vài người tới thu thập phòng.
”
“Dạ.
”
Thanh niên cũng nhìn thấy Mai Truyền Kỳ, biết Sousan là có tân sủng.
Hắn từng nghe qua Sousan lão đại chỉ cần có tân sủng, những nam sủng trước đó sẽ lập tức ném đi, cho nên, nếu lúc này hắn còn ồn ào nữa, Sousan có thể giết hắn.
Thanh niên biết mình không thể thay đổi vận mệnh bị thưởng cho thuộc hạ, lòng như tro nguội mặc cho hai tên đại hán nâng đi.
“Tiến vào.
” Sousan đối Mai Truyền Kỳ nói.
Mai Truyền Kỳ đứng lên đi qua, lập tức ngửi được mùi vị hoan ái từ phòng bay ra.
Sousan trực tiếp vào phòng tắm rửa, cũng không thèm đóng cửa, cứ như vậy trần truồng lộ vóc dáng của mình.
Bất quá, buồng tắm bốn phía đều là vách pha lê trong suốt, kỳ thực có đóng cửa hay không cũng không khác gì.
Căn phòng bố trí vô cùng xa hoa, Mai Truyền Kỳ nhìn cánh tay tràn ngập sức mạnh cùng cơ bụng rắn chắc của Sousan, đi tới trước cửa sổ bên cạnh.
Hai phút sau, có hai người phụ nữ tiến vào dọn dẹp căn phòng, đổi mới toàn bộ dụng cụ, làm mùi vị khó ngửi bên trong tản đi, rồi lại