Mặt Lý Binh như bị đao cắt qua, còn bị sát muối lên, da thịt toàn bộ như bị lật qua, thậm chí có chút hư thối, nhìn vô cùng ghê người.
Cả khuôn mặt thay đổi hoàn toàn, Mai Truyền Kỳ thật tò mò làm sao Liên Trạch Dương nhận ra được Lý Binh.
Đội bác sĩ vừa thấy người trên giường, không chờ dặn dò, tự giác lấy ra các loại dụng cụ chữa bệnh bảo vệ tính mạng người trên giường.
Mai Truyền Kỳ cùng Liên Trạch Dương rời khỏi phòng: “Thái Dương, sao cậu gặp được Lý Binh thế?”
Lý Binh bị thương nghiêm trọng như thế, chắc là có liên quan đến lần trước hắn tiết lộ tin tức.
“Ở bãi đỗ xe của nhà hàng tôi gặp được hắn, lúc đó tôi chuẩn bị lái xe rời đi, bỗng một bóng đen nhào tới đầu xe, bảo tiêu lập tức tóm hắn.
Nói thật, lúc nhìn mặt hắn tôi quả thật bị dọa đó, còn tưởng mình gặp quỷ, nếu không phải miệng hắn lẩm bẩm tên cậu, căn bản tôi sẽ không để ý đến hắn.
”
Mai Truyền Kỳ hỏi: “Mặt hắn bị hủy thành như vậy, làm sao cậu có thể nhận ra hắn chính là Lý Binh.
”
“Trước đây tôi từng điều tra hắn, thông qua đôi mắt mà phân biệt được.
” Liên Trạch Dương nhìn các bác sĩ đang bận rộn chữa trị: “Tôi đoán Lý Binh vì không tìm được cậu, cho nên đến chỗ tôi chờ, mọi người đều biết quan hệ giữa hai chúng ta, tìm tôi chẳng khác nào tìm được cậu.
”
“Cậu nhận ra hắn là Lý Binh, lo có người đuổi tới, sợ không bảo vệ được hắn nên mới bảo tôi mang hộ vệ đến đây, đúng không?”
“Ừm, vừa nãy lúc tôi gọi cậu, tôi cũng không xác định cậu có về hay chưa, bất quá, cậu và Phong đại tá làm đám cưới, chắc cũng là lúc trở lại A thành, liền đánh liều gọi cho cậu.
Lý Binh ở đây không an toàn, cậu mau chóng thu xếp chỗ an toàn cho người này đi.
”
Mai Truyền Kỳ nhìn cả người Lý Binh đầy vết thương, môi giật giật: “Bị thương nặng như vậy, cũng không biết hắn có thể sống nổi không nữa.
”
“Lý Binh thế nào rồi?” Phong Tĩnh Đằng đi tới hỏi.
“Tình huống thoạt nhìn rất nghiêm trọng.
”
Phong Tĩnh Đằng nhìn vào trong, nhíu mày: “Nơi này không an toàn, lát nữa liền mang người đi, trước tiên xắp xếp hắn vào Mai gia, đám người muốn truy sát Lý Binh cũng không dám xông vào Mai gia thủ vệ nghiêm ngặt để giết người.
”
Mười phút sau, các bác sĩ đi ra, hướng Mai Truyền Kỳ báo cáo: “Đại thiếu gia, người này bị thương ngoài da thoạt nhìn nghiêm trọng mà thôi, chỉ cần trị liệu tốt là có thể khôi phục bộ dáng ban đầu, bất quá, nội tạng cùng máu người này rất kỳ quái, so với người bình thường thì cường tráng, nhưng thể xác lại không thể chống đỡ, giống như bất cứ lúc nào cũng có khả năng nổ tung, chúng tôi cần lấy máu của hắn để xét nghiệm mới biết kết quả.
”
Phong Tĩnh Đằng cùng Mai Truyền Kỳ hai mắt nhìn nhau: “Hiện tại chuyển người về Mai gia, có vấn đề gì không?”
“Không có vấn đề, chúng tôi sẽ làm tốt tất cả các biện pháp, bảo đảm người bệnh không bị ảnh hưởng.
”
“Vậy thì đưa người đến Mai gia.
”
“Vâng.
” Các bác sĩ quay về phòng.
Liên Trạch Dương đột nhiên cười nói: “Truyền Kỳ, lần này cậu kết hôn, tôi muốn làm phù rể.
”
“Đương nhiên, cậu cùng Quân Tử, Dực, đều phải làm phù rể tôi hết.
”
“Nhắc mới nhớ đây là lần thứ hai tôi làm phù rể của cậu, lần trước cậu cưới Cố Quân Thanh, những phù dâu đó chỉnh chúng tôi thật thảm.
” Liên Trạch Dương ý vị thâm trường nhìn Phong Tĩnh Đằng.
Phong Tĩnh Đằng mí mắt bỗng nhảy một cái, ẩn ẩn có một loại dự cảm không tốt lắm.
Mai Truyền Kỳ cười ha ha: “Lần này tuyệt đối sẽ không, lần này không cần nghênh thú tân nương.
”
Liên Trạch Dương nhìn Phong Tĩnh Đằng cười không nói.
Mai Nguy Hiểm chạy tới ôm eo baba, ngửa đầu nói: “Baba, con cũng muốn làm phù rể.
”
“Nhóc là con trai Truyền Kỳ, không thể làm phù rể, bất quá con có thể làm hoa đồng.
” Liên Trạch Dương xoa đầu đứa nhỏ nói.
Phong Tĩnh Đằng nhìn bộ dạng cao hứng của con mình, cười nói: “Lúc đó, tìm thêm vài đứa trẻ nữa đến làm hoa đồng.
”
“Đại thiếu gia, chúng tôi đã chuẩn bị xong.
” Bác sĩ bên trong hô lên.
Mai Truyền Kỳ đáp: “Ừ, chúng tôi bây giờ sẽ xuống ngay.
”
Mọi người lên thang máy trực tiếp xuống tầng trệt, rồi lên xe về Mai gia, đưa Lý Binh vào phòng y tế của Mai gia.
Phong Tĩnh Đằng điều hai nhóm người thay phiên trông coi, còn nhắc nhở vài chỗ cần chú ý, bảo đảm không có vấn đề, mới mang theo bạn lữ cùng nhi tử về nhà chính.
“Anh đã nói với cữu bá, tối mai sẽ dẫn em và con đến Cổ gia dùng cơm với ông ấy.
”
Mai Truyền Kỳ khẩn trương: “Phải mang lễ vật qua mới được, đúng rồi, cữu bá anh thích gì? Phong Tĩnh Đằng, sao giờ này anh mới nói, hại tôi không có thời gian chuẩn bị lễ vật.
”
Phong Tĩnh Đằng nhịn cười nói: “Đừng vội, chỉ qua gặp cữu bá mà thôi, không cần mang lễ vật gì đâu, chỉ cần người đến là được.
”
“Như vậy sao được, lần đầu tiên ra mắt sao có thể không mang theo lễ vật.
”
“Lần đầu em đến Phong gia, lúc đó chẳng phải cũng không mang lễ vật à.
”
Mai Truyền Kỳ lườm anh.
Sao mà giống được.
Phong Tĩnh Đằng không thèm để ý đến người Phong gia, cậu cảm nhận được tâm tình của anh, cho nên không xem người Phong gia là gì cả.
Thế nhưng Cổ đại tướng quả thật là người Phong Tĩnh Đằng xem trọng, đương nhiên phải chuẩn bị lễ vật.
Phong Tĩnh Đằng cười cười hôn lên mặt cậu: “Cho dù muốn mua lễ vật, cũng phải chờ ăn cơm xong, đừng để con trai chúng ta bị đói.
”
“Thế thì còn được.
”
Phụ tử ba người sau khi ăn xong, đội bác sĩ đến đây báo cáo: “Đại thiếu gia, gien người kia có vấn đề.
”
Phong Tĩnh Đằng cùng Mai Truyền Kỳ nghe đến chữ gien, theo phản xạ mà nhíu mày lại.
“Xảy ra chuyện gì?”
“Trong cơ thể người này có hai loại