Phong Tĩnh Đằng bước vào phòng, không thể không nói hình chiếu toàn tức quả thực rất chân thật, không những có bóng, hơn nữa khi ánh đèn chiếu vào, cái bóng của hình chiếu đều hướng về những chỗ khác nhau.
Ngoài ra, ánh mắt mỗi Mai Truyền Kỳ đều di chuyển theo từng chuyển động của anh, rất giống với người thật.
Liên Trạch Dương bọn họ ngăn đám người Vi Nghị Kiệt đứng ngoài cửa, chỉ cho phép Số 1 vào phòng quay phim.
“Làm thế nào mới có thể nhận ra a.
” Thịnh Hoa nhỏ giọng nói.
Tống Văn Vũ thấp giọng: “Dù sao cũng là hình chiếu toàn thức, nhất định không thể so bằng người thật, tin chắc Tĩnh Đằng có thể tìm ra kẽ hở.
”
Lúc này, Phong Tĩnh Đằng dừng bước ở giữa phòng, quay người nhìn Mai Nguy Hiểm cười cười: “Truyền Kỳ ngồi trên ghế đều là giả.
”
Mai Nguy Hiểm hỏi: “Tại sao ạ?”
“Ghế trong phòng đều là ghế mềm, mà hình chiếu toàn tức lại không có trọng lượng, cho nên, hình chiếu toàn thức nào ngồi trên ghế thì không có dấu hiệu lõm xuống.
”
Phong Tĩnh Đằng vừa mới nói xong, Mai Truyền Kỳ ngồi trên ghế biến mất trước mặt mọi người.
Mai Nguy Hiểm hì hì cười: “Cha thật lợi hại.
”
Sau này có cơ hội, nhóc nhất định sẽ làm hình chiếu toàn tức càng chân thực hơn, cho dù ngồi ở ghế mềm, cũng phải có dấu hiệu lõm xuống.
Phong Tĩnh Đằng ở trong đại sảnh đi dạo một vòng, lúc trở lại cửa liền nói: “Truyền Kỳ trong phòng đều là giả.
”
Thịnh Hoa nghi hoặc: “Mới đi dạo một vòng, làm sao cậu biết tất cả đều là giả?”
“Thân thể mỗi người đều sẽ tỏa ra khí vị, nhưng hình chiếu toàn tức không có cách nào có mùi vị giống con người, dù trong phòng phun rất nhiều nước hoa, cũng không thể dính vào trên người hình chiếu toàn tức.
”
Mai Nguy Hiểm mất hứng trề môi: “Nhanh như vậy đã bị cha phát hiện, chơi không vui tí nào.
”
Trác Quân cười xoa đầu nhóc: “Nguy Nguy, còn không nhanh chóng giao ba con ra đây.
”
“Baba bị con nhốt trong phòng vệ sinh.
”
Phong Tĩnh Đằng nhanh chóng đẩy cửa phòng vệ sinh, nhìn thấy Mai Truyền Kỳ ngồi trên bồn rửa tay nhàm chán chơi game.
“Thân ái, anh tới đón em.
”
Mai Truyền Kỳ nhìn Phong Tĩnh Đằng cùng Số 1 sau lưng: “Nếu anh còn không xuất hiện, tối nay sẽ ngủ dưới sàn.
”
Có chú rể nào đáng thương như cậu không, bị con trai nhốt trong phòng vệ sinh, hơn nữa còn không thể ra ngoài.
“Em cam lòng để anh ngủ dưới sàn sao?” Phong Tĩnh Đằng cười tiến lên lấy thông tấn khí trong tay cậu bỏ vào túi, sau đó, hôn lên môi đối phương.
Mai Truyền Kỳ vòng tay lên cổ anh hôn trả lại.
Là một thợ chụp ảnh có lương tâm, Số 1 không thể không nhắc nhở hai người đang rơi vào nụ hôn nồng nhiệt: “Hai vị chú rể, bây giờ còn đang phát sóng trực tiếp đấy.
”
Phong Tĩnh Đằng vội buông Mai Truyền Kỳ ra, mặt tối sầm lại hỏi: “Phát sóng trực tiếp không phải đã kết thúc rồi sao?”
“Cái gì phát sóng trực tiếp?” Mai Truyền Kỳ dùng đôi mắt còn ngập trong tình dục, nghi hoặc nhìn bọn họ.
Phong Tĩnh Đằng nhanh chóng nói: “Không có gì.
”
Số 1 lại nói: “Phát sóng trực tiếp, chính là đem hình ảnh hai người hôn nhau phát trên toàn cầu.
”
Mai Truyền Kỳ sắc mặt cứng đờ, cắn răng nói: “Phong Tĩnh Đằng, đêm nay anh có thể ngủ bên ngoài biệt thự.
”
Phong Tĩnh Đằng đỡ trán: “Số 1, còn không nhanh ngắt phát sóng trực tiếp đi.
”
Truyền hình trực tiếp đóng lại, người đứng bên ngoài và các binh sĩ đội Ẩn Ảnh đang xem phát sóng trực tiếp, cười như điên không dứt.
“Tại sao lại phát sóng trực tiếp.
” Mai Truyền Kỳ phiền muộn hỏi.
Phong Tĩnh Đằng đem chuyện vừa rồi giải thích một lần sau, lập tức đổi chủ đề: “Thời gian không còn sớm, không thể để khách mời đợi lâu.
”
Nhóm chuyên gia trang điểm vội vàng chỉnh lý tạo hình hai chú rể, sau đó, mang theo một đoàn phù rể cùng hoa đồng xuống đại sảnh tiếp đón.
Vừa đến đại sảnh, Mai gia quản gia cầm hai bao lì xì đi tới: “Đại thiếu gia, có một vị khách đặc biệt nhờ tôi chuyển cho cậu.
”
Mai Truyền Kỳ nhận hai bao tiền lì xì hỏi: “Có biết người đưa là ai không?”
“Không biết, bất quá hắn nói có một vị họ Ti chuyển cho cậu.
”
Họ Ti…
Mai Truyền Kỳ cùng Phong Tĩnh Đằng lập tức nghĩ đến Ti Kiếm Đường, đáy mắt chợt lóe cảnh giác.
Nếu không phải khách mời tham gia bữa tiệc đều phải rà quét, xác định trên người không mang vật phẩm nguy hiểm, bọn họ rất có thể đem hai phong bao lì xì vứt càng xa càng tốt.
“Ngoại trừ lời này, còn nói gì nữa không?”
“Hắn còn nói một cái trong đó là chúc mừng Đại thiếu gia kết hôn, cái còn lại là bồi thường tổn thất.
”
Tổn thất?
Mai Truyền Kỳ nhìn Phong Tĩnh Đằng: “Anh nói hắn muốn bồi thường tổn thất gì?”
Phong Tĩnh Đằng suy nghĩ một chút: “Hẳn là bồi thường tổn thất sau sự kiện nổ tung.
”
Vụ nổ ở nhà hàng Noãn Dương đều do một mình anh gánh chịu tổn thất, tổng cộng tốn hết ba trăm triệu tín dụng điểm, ngoại trừ đồ trang trí, còn phải bồi thường cho nhân viên tử thương.
“Tổn thất này là hắn nên gánh.
” Mai Truyền Kỳ giao bao lì xì cho quản gia, nhờ hắn bảo quản thay mình.
“Phong thiếu tướng!” Một thanh âm truyền tới.
Mai Truyền Kỳ quay đầu, nhìn thấy một nam nhân trung niên vô cùng quen mặt đi về phía bọn họ, bất quá, nhất thời không nhớ nổi người này là ai.
“Phong thiếu tướng, chúc mừng! Chúc mừng!” Nam nhân trung niên vừa chúc mừng vừa đưa bao lì xì tới: “Chúc anh cùng Mai thiếu gia trăm năm hảo hợp, vĩnh kết đồng tâm!”
Phong Tĩnh Đằng cười tiếp nhận tiền lì xì: “Cảm tạ, hôm nay tôi cùng Truyền Kỳ có thể tổ chức đám cưới tại đây đều dựa vào anh, lát nữa phải uống thêm vài chén.
”
Mai Truyền Kỳ nghi hoặc.
Cậu cùng Phong Tĩnh Đằng tổ chức đám cưới mắc mớ gì đến người này?
Nam nhân trung niên cười nói: “Nhất định, nhất định.
”
Phong Tĩnh Đằng quay đầu nhìn Thịnh Hoa nói: “Thịnh Hoa, phiền cậu