“Không!”
Tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa đồng thời trong phòng chỉ huy quân đội cũng truyền ra tiếng gào sợ hãi, hoảng loạn và khiếp sợ.
Phong Tĩnh Đằng đột nhiên đứng lên, hai mắt như dã thú tanh hồng doạ người sợ hãi, nhìn chằm chằm hình ảnh nổ tung, trong lòng không ngừng run rẩy mãnh liệt, sợ hãi xưa nay chưa từng có nháy mắt tràn ngập toàn thân.
Tất cả sĩ quan cao cấp đều tập trung ánh mắt vào màn hình, giật mình ngạc nhiên nhìn Trùng tộc tinh cầu bị bạch quang bắn trúng, phát ra tiếng nổ thật lớn.
Trong giây phút đó, Trùng tộc tinh cầu nghênh đón tận thế.
Toàn bộ tinh cầu màu vàng bỗng nhiên bị nổ tung, phát ra ánh lửa chói mắt, đá vụn lớn lớn bé bé khác nhau bắn tung bốn phương tám hướng, trong phạm vi một trăm km đều có thể cảm nhận được sóng xung kích kịch liệt dao động.
Dị Hình cơ hoặc phi thuyền nào chỉ cần ở phụ cận Trùng tộc tinh cầu, đều sẽ bị uy lực sóng xung kích thật lớn cùng với đá vụn bắn cho phát nổ hoặc biến thành mảnh nhỏ, tuyệt đối không có sinh vật nào có thể còn sống, toàn bộ tình cảnh phi thường chấn động.
Hình ảnh rất nhanh đã bị khói bụi bao phủ, khiến người không thấy rõ tình huống sau khi tinh cầu nổ tung, nhưng mọi người lại rất lâu vẫn không bình tĩnh nổi.
Phong Tĩnh Đằng lấy lại tinh thần.
Không, anh không tin bạn lữ mình cứ như vậy đã chết.
Phong Tĩnh Đằng hít sâu một cái, nỗ lực khôi phục bình tĩnh.
Nhanh chóng phái Ô Lãng cùng Tề Cư mang phi thuyền số 99 cùng số 100 đi tìm Mai Truyền Kỳ bọn họ.
Chờ Ô Lãng cùng đám Tề Cư vừa rời đi, anh nổi giận âm độc hỏi hàng trăm sĩ quan chỉ huy trên màn ảnh: “Là ai, là ai không được sĩ quan chỉ huy ra lệnh, liền tự mình bắn ly tử pháo oanh tạc Trùng tộc tinh cầu?”
Anh đã từng suy đoán có người sẽ dựa vào thời điểm nã pháo oanh tạc Trùng tộc tinh cầu đối phó Mai Truyền Kỳ, cho nên anh định chờ Mai Truyền Kỳ bọn họ trở về rồi mới tấn công.
Hoặc là lựa chọn có thể tín nhiệm phi thuyền phóng ra ly tử pháo, dù sao tinh cầu mất đi phòng hộ tráo không đáng sợ, một hoặc hai chiếc là có thể oanh tạc tinh cầu, nhưng tuyệt đối không ngờ rằng có kẻ lại không màng tới người Silefan tinh cầu còn chưa trở về, không nghe lệnh tự mình hành động oanh tạc tinh cầu.
Trăm tên sĩ quan chỉ huy ngẩn người, ai cũng không nói lời nào.
“Đều không nói lời nào đúng không?” Phong Tĩnh Đằng trầm mặt, quay đầu nhìn sĩ quan hành chính bên cạnh: “Đi tra ghi hình tác chiến, nhìn xem là ai phóng ly tử pháo, sau khi tra được, lập tức khai trừ quân tịch quan chỉ huy phi thuyền đó, còn các sĩ quan cấp tá trở lên ghi sáu tội lớn, cấp úy ghi ba tội, còn lại kỷ luật cảnh cáo.
”
“Vâng.
” Người nọ nhanh chóng dùng quang não điều tra đoạn ghi hình vừa rồi.
Các sĩ quan đang ngồi cùng sĩ quan chỉ huy đều ngơ ngác, một tên trong đó trên mặt xuất hiện hoảng loạn.
Xử phạt như vậy có quá nghiêm trọng không?
“Phong thiếu tướng, tuy cậu là sĩ quan chỉ huy tối cao, cũng coi như là thống soái lần này, nhưng ngươi xử phạt như vậy có quá đáng không? Còn nữa, khai trừ quân tịch phải báo cáo xét duyệt, không phải nói miệng mà thôi, huống hồ đối phương còn là thiếu tướng.
” Người nói lời này chính là Hàn thiếu tướng.
Phong Tĩnh Đằng lạnh lùng nói: “Không phục mệnh lệnh nên khai trừ, huống chi người này không những oanh tạc Trùng tộc tinh cầu, mà còn oanh tạc người lập công thâm nhập sào huyệt kẻ địch, giúp quân đội phá hủy 999 tầng phòng hộ tráo, Hàn thiếu tướng, anh nói người như vậy có phải nên khai trừ quân tịch hay không?”
Hàn thiếu tướng cười lạnh: “Tôi thấy Phong thiếu tướng vì sĩ quan nào đó là bạn lữ mình, nên mới phẫn nộ như vậy đi?”
Phong Tĩnh Đằng mắt oai lệ lạnh lùng, đang muốn nói gì đó, sĩ quan hành chính lúc nãy nói: “Báo cáo Phong thiếu tướng, vừa rồi tự phóng ly tử pháo chính là phi thuyền số 43, sĩ quan chỉ huy là Chu Trọng Lâm thiếu tướng.
”
Phong Tĩnh Đằng ngẩng đầu, ánh mắt lãnh lệ bắn về phía màn hình sĩ quan chỉ huy phi thuyền số 43: “Chu thiếu tướng, anh có gì giải thích?”
Chu Trọng Lâm mặt hốt hoảng rất nhanh khôi phục bình tĩnh: “Tôi không đành lòng nhìn quá nhiều chiến sĩ cơ giáp hy sinh, nên mới nóng lòng nã pháo oanh tạc Trùng tộc tinh cầu, tôi cảm thấy mình không làm sai cái gì, ngược lại là Phong thiếu tướng, trước khi tôi nói lý do đã muốn khai trừ quân tịch tôi, cậu rõ ràng vì lo lắng bạn lữ của mình, nên đem lửa giận phát tiết trên người tôi.
”
Phong Tĩnh Đằng cười lạnh: “Chu thiếu tướng, ý của anh là tôi nguyện ý nhìn đông đảo chiến sĩ cơ giáp hy sinh tánh mạng? Vậy được, tôi hỏi anh, anh hiện tại cho nổ tung Trùng tộc tinh cầu, phi thuyền bên ngoài cùng Trùng tộc đại chiến sẽ ngừng sao? Lẽ nào chúng ta hiện tại liền có thể lui đội trở về? Hay là nói sinh mạng của Mai thiếu tá cùng người Silefan tinh cầu không phải mạng người?”
Chu Trọng Lâm bị chặn á khẩu không trả lời được.
Hàn thiếu tướng nói: “Đại chiến tuy không ngừng ngay được, nhưng Chu thiếu tướng làm như vậy cũng vì nghĩ cho các chiến sĩ, xuất phát từ không đành lòng, Phong thiếu tướng xử phạt như vậy thật sự là quá mức nghiêm trọng.
”
Gã vừa nói xong, bỗng ‘bang’ một tiếng.
Hết thảy sĩ quan ngẩn ra, nhìn về phía phát ra tiếng vang, chỉ thấy thống soái Silefan tinh cầu Dodd vương tử hai mắt đỏ ngầu, trợn lên giận dữ trừng mọi người, lạnh lùng nói: “Vương phi bản vương vì có thể thắng trận đại chiến này, khẩn cầu mãi bản vương mới đồng ý cho em ấy lẻn vào Trùng tộc tinh cầu phá hủy hệ thống phòng ngự,