Phong Tĩnh Đằng chú ý tới ánh mắt Mai Truyền Kỳ, thuận theo tầm mắt nhìn qua.
Hơn mười chiếc huyền phù màu đen ngừng ở bãi đỗ xe tòa án quân sự, tiếp theo có mười mấy người bước xuống, mỗi người đều mặc quân trang màu đen, hướng tòa án quân sự đi qua.
Phóng viên thấy Mai Truyền Kỳ bọn họ vẫn luôn nhìn nơi xa, liền quay người sang, rất nhanh có người nhận ra mười mấy người này là ai.
“Mau nhìn kìa, bọn họ chính là người hơn bốn năm trước ra tòa xác nhận Mai thiếu tá là đào binh.
”
“Là bọn họ a, bất quá, sao chỉ có mười mấy người thế này? Tôi nhớ rõ lúc đó có tới tận 50 người lận nha.
”
“Nghe đâu có vài người hy sinh trong lúc làm nhiệm vụ, còn có người sau khi xuất ngũ, không phải mất tích, thì là đã chết, cho nên hiện tại chỉ còn lại mười bảy người.
”
“Những người xuất ngũ đều mất tích hoặc đã chết, không phải là bị giết đi?”
“Cái này ai mà biết được.
”
“Nhìn bọn họ mà xem, đều là cấp thượng úy, thăng cấp thật nhanh, cũng không biết phía sau có nội tình gì.
”
“Suỵt, bọn họ đi tới kìa, đừng nói việc này nữa, miễn cho rước họa vào thân.
”
Mọi người dạt qua hai bên, nhường một đường cho mười bảy người này đi qua.
Khi đi tới trước mặt Mai Truyền Kỳ, bọn họ ngừng lại, hướng đám người Phong Tĩnh Đằng cúi chào: “Xin chào Phong thiếu tướng, xin chào các vị thiếu tá.
”
Dứt lời, ánh mắt bọn họ nhất trí ngừng trên người Mai Truyền Kỳ.
Mặc dù vẻ mặt bọn họ biểu hiện bình tĩnh, nhưng cảm xúc phức tạp trong mắt lại bán đứng bọn họ.
Hơn bốn năm trước, bọn họ vẫn là tân binh, cùng nhau huấn luyện, cùng nhau làm nhiệm vụ, cuối cùng cùng nhau đối kháng Trùng tộc.
Song, bọn họ lại vu hại cậu trên chiến trường chạy trốn, bị khai trừ quân tịch, còn bị phán ba năm tù, kết cục như vậy rất khó vươn mình.
Nhưng hơn bốn năm trôi qua, đối phương không những ra tù, còn dùng ba năm ngắn ngủi leo đến vị trí thiếu tá, hơn nữa, quân chức còn cao hơn bọn họ một bậc.
Thời điểm nhìn thấy Mai Truyền Kỳ, bọn họ trước tiên phải cúi chào, còn phải ngoan ngoãn gọi cậu một tiếng thiếu tá.
Rất nhiều người đều cho rằng Mai Truyền Kỳ là vì có bối cảnh cường đại nên mới có được ngày hôm nay, nhưng trong lòng bọn họ đều hiểu rõ năng lực của cậu, Mai Truyền Kỳ có thể lên cấp thiếu tá hoàn dựa vào thực lực của mình tấn chức đi lên.
Mai Truyền Kỳ nhàn nhạt nói: “Đợi lát nữa gặp nhau trên tòa.
”
Mười bảy tên quân nhân cả người run lên.
Mai Truyền Kỳ cùng Phong Tĩnh Đằng mang theo người của mình đến phòng xử án chờ mở phiên toà, ngay sau đó, các phóng viên lập tức vây quanh mười bảy quân nhân này.
“Xin hỏi các vị thượng úy, các ngài năm đó thật sự vu hại Mai thiếu tá sao?”
“Xin hỏi các vị thượng úy, các ngài hiện tại có lo lắng Mai thiếu tá lật lại bản án thành công hay không?”
“Xin hỏi các vị thượng úy, các ngài ……”
Những vấn đề sắc bén làm mười bảy người này tăng nhanh bước chân rời đi.
Khi gần đến phòng xử án, Hà Quân, Đặng Phi, Thành Kiện Văn thả chậm bước chân.
“Các ngươi nói, Dương trung tướng có nghĩ cách gì hay không?” Lời này là Hà Quân hỏi.
“Cái này……” Đặng Phi không chắc chắn lắm nói: “Hẳn là có đi.
”
Thành Kiện Văn cười lạnh một tiếng: “Các ngươi thật sự là quá ngây thơ rồi.
”
Hà Quân cùng Đặng Phi nhìn về phía hắn: “Lời này là có ý gì?”
“Dựa theo dĩ vãng, nếu Dương trung tướng có kế sách gì chắc chắn sẽ cùng chúng ta thương lượng, để chúng ta có thể phối hợp với nhau, nhưng lần này Dương trung tướng lại không nói gì.
”
Hà Quân cùng Đặng Phi sắc mặt khẽ biến: “Ý ngươi là Dương trung tướng rất có thể vứt bỏ chúng ta?”
Thành Kiện Văn lắc đầu một cái: “Không chắc chắn lắm, ta chỉ biết chúng ta nhận thức Vệ Long thiếu tá đã biến thành Dương Thường Chính trung tướng, nhưng trong mắt người khác, Vệ Long thiếu tá đã là một kẻ đã chết, ai cũng sẽ không đem Vệ Long thiếu tá cùng Dương Thường Chính trung tướng liên hệ với nhau.
”
“Còn nữa, bốn năm trước chúng ta cùng nhau ra tòa vu hại Mai Truyền Kỳ, Vệ Long thiếu tá cũng không ra tòa, cho nên, Mai Truyền Kỳ muốn lật lại bản án cũng không tới phiên Vệ Long thiếu tá, Vệ Long thiếu tá căn bản không phải chịu trách nhiệm chuyện này.
”
Đặng Phi minh bạch ý này của Thành Kiện Văn: “Nói cách khác Vệ Long thiếu tá căn bản cũng không sợ Mai Truyền Kỳ lật lại bản án, cho dù sợ, cũng chỉ sợ chúng ta vạch trần thân phận của hắn, đúng không?”
Hà Quân sắc mặt trắng bệch: “Vệ Long thiếu tá nếu không muốn liên lụy thì sẽ không bỏ rơi chúng ta đâu?”
Thành Kiện Văn nghĩ đến những người đã chết, sắc mặt cũng khó coi: “Cái này nói không đúng, nếu lật lại bản án không thành công, chúng ta căn bản không cần lo những việc này, nhưng nếu lật lại bản án thành công, Vệ Long thiếu tá rất có khả năng trước muốn trấn an chúng ta, để chúng ta nghe tòa án phán quyết rồi sau đó lại cứu chúng ta ra ngoài, nhưng trên thực tế, chờ chúng ta vào tù, sẽ thần không biết quỷ không hay giải quyết chúng ta.
”
Hà Quân cùng Đặng Phi chỉ cần nghĩ tới Vệ Long rất có thể sẽ làm như vậy, liền cảm thấy sợ hãi vô cùng, trong lúc nhất thời cũng không biết làm sao bây giờ.
Lúc Thành Kiện Văn định nói tiếp, phiên tòa bắt đầu.
Bọn họ và các thượng úy khác, luật sư cùng ra tòa, đối mặt về phía không có người xem chỉ có đủ loại camera, cùng với vô số quân nhân đứng thẳng tắp mặt không biểu tình, chột dạ trong lòng nhiều hơn một phần khiếp đảm.
Quan tòa cùng thẩm phán, thư ký, bồi thẩm đoàn đứng vào vị trí, tất cả mọi người đứng nghiêm cúi