Mọi người đều ngạc nhiên.
Nhìn thấy Phong Tĩnh Đằng vội vội vàng vàng mang một trung niên nam tử lên tòa, tất cả mọi người hiện lên nghi hoặc.
Đặc biệt là Mai Truyền Kỳ càng tò mò hơn, cậu căn bản không quen người này, làm sao là nhân chứng cho cậu được.
Phong Tĩnh Đằng hướng quan tòa giới thiệu: “Kính thưa quan tòa, vị này chính là tổng tài cửa hàng công đoàn A thành, Nghiêm Tử Tả Nghiêm tiên sinh, hắn mang đến một tinh phiến có thể chứng minh sự trong sạch của Mai Truyền Kỳ.
”
Mai Truyền Kỳ vừa nghe trung niên nam tử là tổng tài cửa hàng công đoàn, loáng thoáng đoán được khối tinh phiến này là chuyện như thế nào.
Hà Quân bọn họ đại khái cũng đoán được lai lịch tinh phiến, đỏ mắt gắt gao nhìn chằm chằm Nghiêm Tử Tả.
Mọi người có nghĩ nát óc cũng không ngờ một người nhát gan sợ phiền phức như Dư Thiên Nghĩa lại đem tinh phiến chỉ định cho tổng tài cửa hàng công đoàn Nghiêm Tử Tả.
Nghiêm Tử Tả đem một phần văn kiện trình lên quan tòa: “Đây là vũ trụ lịch ngày 15 tháng 2 năm 3318, cùng ngày giao thừa, Dư Thiên Nghĩa thượng úy tự mình chỉ định thư ủy thác, thỉnh quan tòa đại nhân xem qua.
”
Quan tòa tiếp nhận thư ủy thác, nghiêm túc nhìn qua một lần, thì thầm: “Dư Thiên Nghĩa tôi nếu có một ngày bất hạnh hy sinh hoặc tử vong, qua đời, liền ủy thác cho tổng tài cửa hàng công đoàn Nghiêm Tử Tả tiên sinh khi Mai gia đại thiếu gia Mai Truyền Kỳ thiếu tá mở phiên tòa, đem mảnh tinh phiến này trình lên.
”
Hắn đem văn kiện chuyển qua, để mọi người có thể thấy rõ nội dung văn kiện: “Phía trên có dấu tay, chữ ký, tóc, còn có nước bọt, máu của Dư Thiên Nghĩa để nghiệm chứng thân phận.
”
Nghiêm Tử Tả lại đem một phần văn kiện khác đưa đến trước mặt quan tòa: “Đây là chứng minh thân phận Dư Thiên Nghĩa thượng úy, Dư Thiên Nghĩa thượng úy khi còn là tân binh, là đồng đội với Mai Truyền Kỳ thiếu tá, còn cùng Mai Truyền Kỳ thiếu tá cùng nhau đối kháng Trùng tộc, sau đó thăng lên thượng úy, liền bị điều đến Trung Á Châu nam bộ quân khu nhậm chức.
”
Tiếp theo, hắn lại đem một mảnh tinh phiến giao cho quan tòa: “Khối tinh phiến này có thể chứng minh Mai Truyền Kỳ thiếu tá trong sạch.
”
Quan tòa lại tiếp nhận tinh phiến, nói thư ký viên đem tinh phiến để vào quang não truyền phát tin.
Chỉ chốc lát sau, bên trong hình chiếu xuất hiện Dư Thiên Nghĩa mặc quân trang, ngồi trên sô pha nhếch miệng cười khổ: “Ta là Dư Thiên Nghĩa, quay lại đoạn này vì ta quá mức nhát gan sợ phiền phức, sợ ngày nào đó sẽ chết trong tay Vệ Long thiếu tá.
”
“Nghe tới đây, hẳn mọi người sẽ thắc mắc vì sao Vệ Long thiếu tá rõ ràng đã hy sinh trên chiến trường, tại sao ta lại sợ một kẻ đã chết, đúng không?”
Dư Thiên Nghĩa cười cười: “Chuyện như vậy nghe quả thật rất buồn cười, nhưng ta không phải đang nói đùa, ta đúng là sợ sệt chết trong tay Vệ Long thiếu tá, bởi vì Vệ Long thiếu tá cũng chưa chết.
Sau khi đại chiến Trùng tộc, hắn đã chỉnh dung, trở thành Dương Thường Chính trung tướng hiện nay.
”
Nghe đến đây quan tòa cùng người xem đều kinh ngạc.
Trên mặt Hà Quân bọn họ tức khắc viết ba chữ ‘xong đời rồi’.
“Cho nên, ta sợ hắn, sợ có một ngày không còn giá trị lợi dụng, hắn sẽ vứt bỏ ta giống như vứt bỏ Lý Binh, hoặc vô tình tra tấn ta, hoặc giết chết ta, vì vậy ta muốn ghi lại một đoạn video để uy hiếp Vệ Long thiếu tá, để giữ được mạng mình.
”
Dư Thiên Nghĩa đem ống kính chuyển hướng bên trái, để mọi người thấy giữa đại sảnh có bày một máy quét hình đại não ký ức.
“Lát nữa ngươi phải đem những hình ảnh hữu dụng này đều thu lại cho ta, biết không?” Hình chiếu Dư Thiên Nghĩa không biết đang nói với ai.
“Ngươi xác định muốn làm như vậy?” Người nói chuyện cố ý hạ giọng, khiến người nghe không nhận ra giọng thật của hắn.
Dư Thiên Nghĩa châm chọc nói: “Ngươi ngẫm lại một chút phái đi 3000 binh lính, bây giờ còn lại chưa đến 50 người, có thể thấy được thủ đoạn Vệ Long có bao tàn nhẫn, ta không làm một chút phòng bị được không?”
“Nếu ngươi sợ hắn như vậy, tại sao còn muốn đi theo bên cạnh hắn làm việc.
”
“Bởi vì người không đi theo hắn làm việc đều đã chết.
” Dư Thiên Nghĩa nằm trên giường “Ngươi đừng lo, người làm giống ta tuyệt đối không chỉ có một, ta tin Đặng Phi cùng Thành Kiện Văn bọn họ nhất định cũng sẽ thu video như vậy để giữ mạng.
”
Những người có mặt tại tòa nghe đến đây, im lặng đưa mắt nhìn sang Đặng Phi cùng Thành Kiện Văn bọn họ.
Đặng Phi cùng Thành Kiện Văn vẫn luôn cúi đầu, khiến người không thấy rõ bọn họ đang suy nghĩ gì.
Trên màn hình, người trợ giúp Dư Thiên Nghĩa quét hình đại não ký ức bao mình kín không kẽ hở, mặc áo blouse trắng, trên mặt quấn vải trắng, mắt còn mang kính râm.
Hắn nhìn ống kính nói: “Hôm nay là vũ trụ lịch ngày 16 tháng 5 năm 3315, chính thức quét hình đại não ký ức Dư Thiên Nghĩa.
”
Hắn xoay người, trước tiêm thuốc ngủ cho Dư Thiên Nghĩa, sau đó đem máy quét hình đặt lên đầu Dư Thiên Nghĩa, mở máy quét ra, thu lại toàn bộ ký ức của Dư Thiên Nghĩa.
Lúc đầu quét hình ký ức là Trùng tộc đại chiến, cùng giống như Lý Binh, ba ngàn binh lính đều bị dụ dỗ cùng uy hiếp, mới dần dần có người thỏa hiệp đi vu hại Mai Truyền Kỳ chạy trốn.
Liền lên tòa đứng ra xác nhận Mai Truyền Kỳ, tiếp đó đội trưởng bảo Dư Thiên Nghĩa đi tìm Đặng Phi, Thành Kiện Văn, cùng Hà Quân bọn họ cùng tiến lên tòa án, tiếp theo đó, hắn ở quân khu sân luyện tập tìm được bọn họ đứng sau một cây đại thụ.
“Thành Kiện Văn, Hà Quân, Đặng Phi, các ngươi ở đó làm gì, đội trưởng kêu chúng ta qua đại lâu tập hợp.
”
Hà Quân, Đặng Phi, Thành Kiện Văn đang dưới tán cây nghe có người gọi bọn họ, sắc mặt đại biến, dồn dập ‘Suỵt’ một tiếng.
Dư Thiên Nghĩa nghi hoặc đi tới trước mặt bọn họ: “Làm sao vậy?”
“Không làm sao cả!”