Cố Quân Thanh cảm nhận tâm tình Mai Truyền Kỳ bọn họ thay đổi, thậm chí cảm thấy bọn họ có chuyện gì lén gạt mình, bất quá, thấy bọn họ không muốn nói, cũng không tiện hỏi nhiều.
Đến chín giờ tối, mọi người lục tục đứng dậy rời đi.
Tống Văn Vũ cố ý đứng trước mặt Liên Trạch Dương, quay đầu nhìn Tiểu Lục Tử, chờ xoay người lại liền thấy Liên Trạch Dương đang lườm mình.
Tống Văn Vũ khẽ cười với hắn, liền cùng Vi Nghị Kiệt bọn họ rời đi.
Vi Nghị Kiệt khoác tay lên vai Tống Văn Vũ: “Cậu sẽ không thật sự coi trọng Tiểu Lục Tử kia đi?”
Tống Văn Vũ hỏi ngược lại: “Cậu cảm thấy thế nào?”
Vi Nghị Kiệt nhướng mày: “Tôi cảm thấy hắn không phải đối tượng của cậu, bất quá, hai người ở trên lầu hẳn đã xảy ra một ít chuyện gì đó.
”
Tống Văn Vũ cười khẽ.
Thời điểm hắn bồi Tiểu Lục Tử lên lầu thay quần áo, chẳng qua là không cẩn thận thấy Tiểu Lục Tử lõa thể, lúc sau lại làm bộ như không có chuyện gì xảy ra giúp Tiểu Lục Tử cài nút áo, chỉ là như vậy mà thôi, không ngờ Tiểu Lục Tử dễ thẹn thùng như vậy, còn khiến cho người khác mơ màng liên tục.
Bất quá, cũng vừa hay làm Liên Trạch Dương bốc lên dấm chua.
Trong đại trạch, Liên Trạch Dương do dự hồi lâu, mới quyết định lên lầu hai nhìn Tiểu Lục Tử.
Mai Truyền Kỳ nhìn bóng người lên lầu, cong cong môi, ngồi vào bên cạnh Phong Tĩnh Đằng.
Phong Tĩnh Đằng chỉ vào màn hình quang não, cười nói: “Hiện tại toàn bộ tinh võng đều là tin tức về em, em thành người nổi tiếng rồi.
”
Mai Truyền Kỳ ngó qua, lập tức bị tin đầu đề hấp dẫn tầm mắt: “Chuyện Dương Thường Chính bị công bố ra?”
“Đã sớm công bố.
” Phong Tĩnh Đằng tiến vào tin tức Dương Thường Chính: “Nhìn bình luận phía dưới mà xem, có người nói Dương Thường Chính sợ tội tự sát, bất quá phần đa số đều nói gã bị giết, bởi vì người tự sát làm sao đặc biệt chạy đến vùng ngoại ô tự sát, anh nghĩ ngày mai sẽ có người tới điều tra thúc công em.
”
Đúng như dự đoán, sáng sớm hôm sau có người bên tòa án quân sự tới Mai gia, ‘Thỉnh’ Mai Chấn Thu đến tòa án thẩm vấn.
Cùng ngày, trên kênh toà án quân sự tuyên bố hình phạt của Hà Quân cùng đám người Tạ Hạo, đám Tạ Hạo vì vu hại chiến hữu đã có cống hiến cho tinh cầu, đạt tới mức vô cùng nghiêm trọng, cho nên, ngoại trừ bị khai trừ quân tịch, còn bị phán mười năm tù có thời hạn.
Hà Quân bọn họ vì trên tòa chủ động thừa nhận mình vu hại Mai Truyền Kỳ, giảm bớt hai năm hình phạt, bất quá lại bị đưa tới Hắc Sắc ngục giam phục hình.
Còn Thi Tinh Hào, do tình tiết tương đối nhẹ, cho nên bị phán một năm tù có thời hạn, đồng dạng, cũng bị đưa đến Hắc Sắc ngục giam phục hình.
Lúc Thi Tinh Hào bị người tòa án mang đi, Mai Truyền Kỳ nhắc nhở: “Đi đến Hắc Sắc ngục giam, tôi chỉ có thể bảo đảm cậu sẽ còn sống đi ra, nhưng không thể bảo đảm cậu không bị bắt nạt.
”
Thi Tinh Hào cười nói: “Tôi biết, chờ sau khi ra tù, cậu nhất định phải thu nhận tôi đấy.
”
Hắn hiểu rõ sau khi tiến vào Hắc Sắc ngục giam, nếu không bị những người khác bắt nạt, ngược lại sẽ làm người nào đó nhớ thương, hơn nữa trăm phương nghìn kế muốn lấy tính mạng hắn.
“Được.
”
Mai Truyền Kỳ nhìn Thi Tinh Hào lên xe huyền phù của tòa án, dựa vào người Phong Tĩnh Đằng nói: “Tôi nghĩ chiêu mộ người Z thành đến bộ đội chúng ta.
”
Thừa dịp hiện trong bộ đội vô cùng thiếu người, vừa lúc có thể chiêu mộ một nhóm người tiến vào.
Phong Tĩnh Đằng ôm cậu: “Có phải em muốn bồi dưỡng một đội thuộc về mình không?”
“Ừm.
”
“Vậy em cần phải nói rõ với họ, bộ đội chúng ta làm nhiệm vụ sẽ rất nguy hiểm.
”
“Tôi biết.
”
Mai Truyền Kỳ muốn chiêu mộ người Z thành vào đội là có chút tư tâm, nhưng khẳng định trước đó sẽ cân nhắc an toàn của bọn họ, nếu bọn họ tự nguyện thì cậu mới tuyển vào, hơn nữa còn phải thông qua khảo hạch nghiêm khắc mới được, bởi vì cậu muốn có trách nhiệm với bọn họ.
“Tôi về phòng gọi cho Hiển ca đây.
”
Mai Truyền Kỳ mới vừa đi ra hai bước, thông tấn khí Phong Tĩnh Đằng liền vang lên, anh thấy là cữu bá gọi tới, nhướng nhướng mày, sau đó tiếp máy: “Cữu bá.
”
Mai Truyền Kỳ nghe tiếng, quay đầu nhìn Phong Tĩnh Đằng.
“Ta mấy ngày nay bận quá, đến hôm nay mới biết Truyền Kỳ lật lại bản án thành công, con thay ta gửi lời chúc mừng cho Truyền Kỳ.
” Thông tấn khí bên kia Cổ Uyên nói.
Phong Tĩnh Đằng ánh mắt tối sầm: “Con sẽ nói với Truyền Kỳ.
”
Tin lớn như vậy, đến bây giờ mới biết, có đúng vậy không?
Cổ Uyên hỏi: “Truyền Kỳ hiện nay lật lại bản án thành công, mọi người không định ăn mừng sao?”
“Hôm qua con có gọi cho cữu bá, vốn muốn nói cho cữu bá ăn mừng chuyện của Truyền Kỳ, nhưng con không liên lạc được, cũng không thấy người gọi lại, đã cùng đám bằng hữu thân thích ăn mừng việc này.
”
“Như vậy à.
” Cổ Uyên có chút tiếc hận, ngay sau đó cười: “Bất quá không sao, qua mấy ngày nữa ta có rảnh sẽ tự mình đến chúc mừng Truyền Kỳ vậy.
”
“Vâng.
”
“Trước cứ như vậy, ta còn có việc cần làm.
”
“Vâng, có thời gian sẽ liên lạc lại.
”
Mai Truyền Kỳ nghe Phong Tĩnh Đằng đối thoại cùng Cổ Uyên, cảm nhận anh đối cữu bá khách sáo cùng xa cách, thở dài, trở về phòng gọi cho Vân Hiển bọn họ.
Vân Hiển nghe có thể gia nhập quân đội, đương nhiên vô cùng hưng phấn, bất quá biết phải làm nhiệm vụ vô cùng nguy hiểm, cùng với chỉ có lên cấp tá mới có thể