Phong Tĩnh Đằng bàn giao một ít công việc cho cấp dưới, rồi đi theo người nọ lên xe quân dụng của Cổ Uyên, vừa lên xe liền thấy Cổ Uyên, lập tức cúi chào: “Kính chào đại tướng.
”
Cổ Uyên mỉm cười vẫy vẫy tay với Phong Tĩnh Đằng, ra hiệu anh lên xe: “Tĩnh Đằng, nơi này không có người khác, con gọi cữu bá đi.
”
“Vâng, cữu bá.
” Phong Tĩnh Đằng ngồi vào xe huyền phù.
Xe chuyên dụng cho đại tướng vô cùng rộng rãi, có thể chứa được hai mươi người, hai bên đều là ghế dựa, trong xe gian còn một chiếc bàn dài, trên bàn bày mấy đĩa bánh ngọt cùng hoa quả.
Cổ Uyên nhìn thanh niên tuấn kiệt ngồi ở phía đối diện, khẽ cười một tiếng: “Tĩnh Đằng, chúng ta đã lâu không ngồi xuống tâm sự.
Con biết ta vẫn luôn xem con như con ruột, cũng bồi dưỡng con thành tài, làm như vậy chính là hy vọng có một ngày con có thể trở thành phụ tá đắc lực của ta.
”
Phong Tĩnh Đằng nhàn nhạt nói: “Con cũng luôn xem cữu bá như là phụ thân, cho nên hy vọng cữu bá không nên thương tổn người con để ý nhất.
”
Nghe vậy, Cổ Uyên bỗng chốc nheo mắt lại, nụ cười ngưng ở khóe miệng.
Không khí trong xe liền rơi xuống âm độ.
Sau một lúc lâu, Cổ Uyên mới cười nói: “Xem ra con đã biết một ít chuyện, ta cũng không cần quanh co lòng vòng.
”
Nụ cười hắn vừa lãnh đạm mà lại xa cách, không còn thân thiết như trước.
“Cữu bá có lời gì, liền cứ việc nói.
”
Cổ Uyên cũng không giả bộ hòa ái dễ gần, thu hồi nụ cười, trực tiếp hỏi: “Ta biết ba năm trước, con ở đấu thú trường mua một con Đa Biến thú, mà Đa Biến thú này có thể phân bố ra một loại chất lỏng ẩn hình, cho nên ta muốn thương lượng với con, đương nhiên ta cũng sẽ chi trả tín dụng điểm tương ứng, tuyệt đối sẽ không bạc đãi con.
”
Phong Tĩnh Đằng nghe nói như thế, vô cùng khẳng định Cổ Uyên đã bắt Lý lão sư cùng Mạc lão sư bọn họ: “Con Đa Biến thú kia bị Truyền Kỳ đốt rồi.
”
Cổ Uyên rõ ràng không tin: “Làm sao có thể đốt? Dị thú quý giá như vậy, đổi lại là ai cũng không nỡ đốt.
Tĩnh Đằng, có phải con lo lắng ta dùng chất lỏng ẩn hình đối phó Mai gia? Nên mới gạt ta Đa Biến thú bị đốt?”
Phong Tĩnh Đằng đáy mắt chợt lóe một vệt thất vọng.
Từ đầu tới đuôi, anh đều không nghe được Cổ Uyên đề cập nửa câu đến Mai Truyền Kỳ, rõ ràng không xem bạn lữ anh là người một nhà.
“Không quản cữu bá có tin hay không, Đa Biến thú quả thật đã bị đốt.
”
Cổ Uyên thấy anh không chịu giao ra Đa Biến thú, sắc mặt lạnh lùng: “Phong Tĩnh Đằng, con có biết Đa Biến thú với ta mà nói quan trọng cỡ nào hay không, ta muốn có được nó, nếu con còn biết mình là người Cổ gia, nên chọn đúng lập trường của mình, giao Đa Biến thú ra đây.
”
Phong Tĩnh Đằng trầm mặt: “Cữu bá, người làm sao mới tin Đa Biến thú bị đốt? Có muốn lấy máy kiểm tra nói dối đến kiểm tra con xem có nói dối hay không?”
Cổ Uyên: “……”
Hắn nhìn ra được Phong Tĩnh Đằng không giống như đang nói dối, cũng nhìn ra anh ẩn nhẫn lửa giận, không khỏi mềm giọng hỏi: “Thật sự đốt?”
Phong Tĩnh Đằng không trả lời mà hỏi lại: “Cữu bá, con rất hiếu kì, người sao đột nhiên nhằm vào Mai gia? Theo con được biết, người có thể ngồi lên vị trí đại tướng, Mai gia lão tổ tông sau lưng ra không ít lực.
”
Cổ Uyên cười lạnh: “Hắn ở sau lưng đẩy ta một cái cũng là nên, con còn nhớ ta đã từng nói, Cổ gia chúng ta như bị nguyền rủa, phần lớn người đều chết trên chiến trường, bằng không Cổ gia đến bây giờ cũng không phải chỉ là tiểu gia tộc mà thôi.
”
Phong Tĩnh Đằng nhớ rõ trước khi ăn tiệc mừng, anh mang bạn lữ cùng nhi tử đến thăm cữu bá đã từng nói qua nói.
“Kỳ thực Cổ gia chúng ta đều vì Mai gia mà chết, lần nào cũng trên chiến trường, Mai gia đều ở sau lưng làm sĩ quan chỉ huy, còn Cổ gia chúng ta xông pha chiến đấu, cuối cùng chỉ có danh hào liệt sĩ, mà Mai gia thì thăng cấp rồi lại thăng cấp.
”
Hắn trừng đỏ mắt nhìn Phong Tĩnh Đằng: “Gia gia ta chính là ví dụ tốt nhất, đối Mai Phi Trần trung thành tuyệt đối, lại bị viện nghiên cứu quân đội bắt tới làm nghiên cứu, làm cho người không giống người, thú không giống thú, hậu đại cũng bị làm cho vô cùng suy yếu.
”
Cổ Uyên càng nói càng kích động: “Còn có cha mẹ ta, cũng bởi vì Mai gia mà chết trên chiến trường, hại ta tuổi nhỏ như quả bóng bị thân thích đá tới đá lui, không người nào nguyện ý thu dưỡng ta, tuy lúc sau Mai Phi Trần đưa ta đến gia gia con nuôi nấng, nhưng ta không cam lòng.
”
Phong Tĩnh Đằng nhíu chặt mày.
Anh cũng không đồng ý lời giải thích người Cổ gia đều chết do Mai gia.
Nếu tất cả mọi người nghĩ như Cổ Uyên, vậy trận đại chiến Trùng tộc lần này chết gần hai triệu binh lính, như vậy, thân là người nhà của các liệt sĩ, chẳng phải đều hận chết người chỉ huy tối cao là anh ư?
Còn việc thái gia bị bắt tới nghiên cứu, cữu bá rõ ràng đã nói là viện nghiên cứu quân đội thừa dịp lão tổ tông không có mặt đem người bắt đi, căn bản không liên quan lão tổ tông, tại sao cũng phải đem chuyện này đẩy lên người Mai gia?
“Cữu bá hãm hại Truyền Kỳ vào tù, cũng vì căm hận Mai gia sao? Con cảm thấy em ấy chỉ là tiểu binh, cũng