Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + và chọn kết quả đầu tiên.
Xin cảm ơn
**********
Mọi người đều lần lượt gật đầu, bày tỏ đồng ý cùng những nông dân trồng thuốc này đi hái thuốc.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Chính vào lúc này, Thái Tử bỗng nhiên nói: “Nói như vậy, chỗ của các người có không ít sen lửa bảy lá à?”
“Vậy cây sen lửa bảy lá này của anh, hay là bán cho tôi đi?”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Tất cả mọi người có mặt ở đấy đều sửng sốt, mọi người đều nhìn về phía Thái Tử.
Vương Mập ngượng ngùng nói: “Thực xin lỗi.”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
“Ở đây chúng tôi chỉ có một cây sen lửa bảy lá này thôi.”
“Đây là thù lao mà chúng tôi đã hứa với mọi người, không thể bán được..."
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Thái tử lập tức xua tay: "Cái gì mà có thể hay không thể bán chứ?”
“Nhà anh chỉ còn mỗi cây này, nhưng ở vùng đất đó không phải còn có rất nhiều sao?”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
“Bán cây này cho tôi trước, đến lúc hái được những cây khác, tôi lại bù một cây vào thì được thôi.”
Vương Mập vẫn muốn nói, nhưng Thái Tử lại nói tiếp: “Tôi biết anh khó xử, sợ những người khác không phục đúng không?”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
“Như vậy đi, công bằng một chút, chúng ta hỏi ý kiến của mọi người đi, thế nào?” Bạn đang đọc truyện tại .vip
Nói xong, Thái Tử liền nhìn sang những người khác, lớn tiếng nói: “Đề nghị vừa rồi của tôi, các người sẽ không phản đối chứ?”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Những người tỉnh Tô Vân và mười đại gia tộc tỉnh Hải Dương đều đưa mắt nhìn nhau, trong lòng của họ đều vô cùng căm ghét.
Tuy nhiên, không một ai dám lên tiếng phản đối.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Suy cho cùng thì, lúc nãy Thái Tử đến, thì đã ra oai phủ đầu họ rồi.
Thái Tử nhún vai: “Nhìn này, không ai phản đối cả.”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
"Chuyện này, thì quyết định như vậy nhé."
Những người xung quanh đều muốn hộc máu.
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Họ không phải không muốn phản đối mà là không dám phản đối.
Thái Tử này quá mạnh mẽ rồi!
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Vương Mập sốt ruột: “Thái Tử, cái này...!cái này không thích hợp!”
Thái Tử tức giận: “Chết tiệt, cái gì mà thích hợp không thích hợp chứ?”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
“Bố mày đã nói rồi, cây này tôi dùng trước, sau đó sẽ bù cho anh một cây thì không phải xong rồi sao.”
“Hơn nữa, cũng không ai phản đối, anh không thích hợp cái thá gì chứ!”
Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.
Vương Mập sắc mặt ngượng ngùng, vội nhìn sang Lâm Chiêu.
Nhưng Lâm Chiêu lại không nói một câu câu nào, nhìn chăm chú, như thể không liên quan đến mình vậy.
Nói xong cô liền đi về phía khu